Danh mục

Áo Trắng Mùa Thu

Số trang: 59      Loại file: pdf      Dung lượng: 232.59 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 6 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Lá me lả tả rơi theo trận gió thu, rắc đầy con đường Hùng Vương đang ngập màu áo trắng. Những tà áo lụa trắng thướt tha bay trong gió như đàn bướm dập dìu. Những chiếc áo sơ mi trắng tinh khôi, những đôi giày bata, những đôi đát. Những âm thanh huyên náo, tiếng cười đùa, chuyện trò tíu tít... tất cả đã làm nên cái không khí háo hức như mở hội của ngày khai trường. Ngồi trên chiếc xe đạp nhỏ xinh xinh, Hoàng Hà đang sóng đôi cùng Trường Sơn hân hoan đến trường. Chợt...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Áo Trắng Mùa ThuÁo Trắng Mùa Thu Khánh Liên Áo Trắng Mùa Thu Tác giả: Khánh Liên Thể loại: Tuổi Học Trò Website: http://motsach.info Date: 11-October-2012Trang 1/59 http://motsach.infoÁo Trắng Mùa Thu Khánh Liên Chương 1/13Lá me lả tả rơi theo trận gió thu, rắc đầy con đường Hùng Vương đang ngập màu áo trắng.Những tà áo lụa trắng thướt tha bay trong gió như đàn bướm dập dìu. Những chiếc áo sơ mitrắng tinh khôi, những đôi giày bata, những đôi đát. Những âm thanh huyên náo, tiếng cười đùa,chuyện trò tíu tít... tất cả đã làm nên cái không khí háo hức như mở hội của ngày khai trường.Ngồi trên chiếc xe đạp nhỏ xinh xinh, Hoàng Hà đang sóng đôi cùng Trường Sơn hân hoan đếntrường.Chợt một cơn gió hất tung mái tóc mượt dài của Hoàng Hà. Con bé vội vã vén những mái tócmai qua vành tai, không phiền hà, lại quay sang Trường Sơn cười thú vị.- Ðúng là mùa thu, Sơn nhỉ?Cậu con trai đang sức lớn, chân dài, gương mặt thông minh nhưng hiền hậu, ngước nhìn bầu trờiđang ửng hồng với những đám mây bạc, ngớ ngẩn đáp lại:- Sao Hà biết đó là gió mùa thu?Hà dài môi, liếc Sơn:- Vậy chứ mùa khai trường chẳng phải là mùa thu, có “lá ngoài đường rụng nhiều và trên khôngcó những đám mây bàn bạc” là gì?Sơn chậc lưỡi, đưa một tay lên vỗ trán:- Chà! Hà nhớ dai quá chứ! Có phải là một đoạn văn trong bài “Tôi đi học” của thi sĩ ThanhTịnh không?Hà gật gật, mỉm cười:- Ðúng, đúng! Trí nhớ của Sơn có kém gì Hà đâu nè!Sơn nhún vai:- Sơn lại thấy bây giờ là mùa mưa thôi. Hà không thấy đêm hôm, mưa dữ dội đến long trời lỡ đấthay sao?- Ai không biết! Nhưng ngày nhập học, Sơn chẳng có chút xíu cảm xúc nào sao?Làm sao Sơn chẳng có cảm xúc kia chứ? Ngày đầu tiên đi học, nhất là trường trung học, đâuriêng Hà, chính Sơn cũng cảm thấy “nôn nao khó tả” như cậu bé trong bài tập đọc Hà vừa nhắcđến.Cảnh vật cũ vẫn thế, nhưng cái nao nao khó tả trong người đ@£ làm Sơn có cảm giác như chưatừng đi qua con đường cậu đã mòn chân in dấu.Dường như hôm nay màu xanh của những hàng me già vốn đã cằn cỗi đang bừng lên sức sốngTrang 2/59 http://motsach.infoÁo Trắng Mùa Thu Khánh Liêncủa tuổi thanh xuân hay sao ấy! Chúng chỉ đợi đến mua thu lại rút lá lên người những cô cậu họctrò, vui mừng trong ngày hội ngộ sau ba tháng hè xa cách. Rồi những chùm hoàng điệp rựcvàng, màu hồng thắm của trúc đào ven hai bên đường cũng đang chào đón... tất cả đã làm nênnhững gì rất khó tả, không chỉ ở Sơn mà cả ở Hà nữa.Cô bé thích thú cười luôn miệng:- Sơn trông kìa! Hôm nay cái gì của học trò tụi mình cũng mới. Các bạn diện quần áo, tóc tai,cặp vở ... nhất nhất đều mới, đúng không?- Và cảm giác đi học cũng mới nữa chứ! – Sơn thêm vào.Hà che miệng cười:- Chỉ có chiếc xe của Sơn là cũ xì thôi!Trường Sơn nhìn xuống chiếc xe sườn ngang cà tàng của mình cười, nói:- Chọc quê Sơn hoài.Hà liếc nhìn Sơn hóm hỉnh:- Tưởng đâu phần thưởng của ông thủ khoa ít ra cũng là một chiếc xe thật mới chứ!Sơn cười tư lự:- Ðáng lẽ thì như vậy, nhưng rủi ro cho Sơn, lúc này nhà Sơn... tài chính kẹt lắm.Hà tròn đôi mắt nai:- Sao vậy? Chỉ một đợt dừa thôi cũng đủ mua cho Sơn một chiếc xe tốt rồi mà!Sơn gật đầu, có vẻ bối rối:- Bình thường thì như vậy nhưng lúc này khác rồi Hà à!Hà ngạc nhiên lắm:- Khu vườn nhà Sơn vẫn mênh mông dừa là dừa. Có gì khác trước đâu?Sơn thở ra, giọng nhỏ đi:- Ba Sơn đã đốn trụi để trồng cam và nhãn rồi!Hà suýt xoa:- Uổng quá!Hà nhíu mày vẻ suy tư, chợt con bé reo lên:- Chắc ba Sơn đã tính kỹ rồi đấy chứ. Hôm trước Hà nghe nói nhà vườn ai cũng than dừa khôngcó giá.Sơn gật đầu:Trang 3/59 http://motsach.infoÁo Trắng Mùa Thu Khánh Liên- Ðúng rồi, hiệu quả kinh tế sẽ tăng nếu cam nhãn thay cho dừa.Cậu có vẻ buồn:- Phải chi ba Sơn đốn dừa phân nửa thôi ... Ðằng này ông làm cái rụp. Ðã không thu được huêlợi từ dừa mà còn phải bỏ vốn đầu tư cho những cây mới trồng... Mẹ Sơn chới với chứ chẳngchơi!Hà nhớ đến bác Lâm, ba Sơn, một người đàn ông quắc thước. Tính tình ngay thẳng, cươngquyết mà Hà rất mến mộ, Hà bênh vực:- Bác Lâm làm như vậy cũng có lý do chính đáng chứ hả Sơn?- Ừ, ba nói, làm gấp để không kịp lo cho Sơn vào đại học.Hà toét miệng ra cười, hở mười cái răng trắng đều tăm tắp:- Bác Lâm lo xa ghê!Cổng trường trung học Nguyễn Ðình Chiểu hiện ra sừng sững. Lá quốc kỳ phấp phới trong gió.Pho tượng cụ Ðồ Chiểu như đang mỉ ...

Tài liệu được xem nhiều: