Danh mục

Bà bầu đừng quá sợ mày đay

Số trang: 3      Loại file: pdf      Dung lượng: 392.87 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Bà bầu đừng quá sợ mày đayVào cuối thai kỳ, nhiều thai phụ thấy xuất hiện các nốt mày đay và mảng phát ban lan ra rộng ở vùng bụng gây ngứa, mất ngủ nên đã quá lo lắng. Thực ra, tình trạng này thường chỉ kéo dài khoảng 6 tuần và tự khỏi sau sinh Mày đay và sẩn ngứa (Pruritic Urticarial Papules and Plaques of Pregnancy - PUPPP) được miêu tả chi tiết lần đầu tiên vào năm 1979 và được xác định bởi những nốt ban rất nhỏ (1 đến 2 mm) trên vùng bụng, thường xảy...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bà bầu đừng quá sợ mày đay Bà bầu đừng quá sợ mày đayVào cuối thai kỳ, nhiều thai phụ thấy xuất hiện các nốt mày đay và mảng phát ban lan rarộng ở vùng bụng gây ngứa, mất ngủ nên đã quá lo lắng. Thực ra, tình trạng này thườngchỉ kéo dài khoảng 6 tuần và tự khỏi sau sinhMày đay và sẩn ngứa (Pruritic Urticarial Papules and Plaques of Pregnancy - PUPPP)được miêu tả chi tiết lần đầu tiên vào năm 1979 và được xác định bởi những nốt ban rấtnhỏ (1 đến 2 mm) trên vùng bụng, thường xảy ra nhất ở những tuần cuối của thai kỳ, thờikỳ hậu sản rất hiếm gặp.Các nốt ban thường bắt đầu ở dạng phân tán nhưng sẽ sớm kết tụ lại để hình thành nhữngmảng ban lớn hơn ở vùng quanh rốn và gần một nửa trong số đó, đặc biệt xuất hiện ở cácvết rạn bụng. Chỉ trong vòng vài ngày, những nốt mày đay và mảng phát ban lan rộng cókhi đến cả vùng mông và đùi, gây ngứa nhiều khiến thai phụ dễ mất ngủ vào ban đêm. Vìthế, các thai phụ chưa có kinh nghiệm sinh nở thường rất dễ lo lắng và hoang mang khigặp tình trạng này. Vào cuối thai kỳ, nhiều thai phụ thấy xuất hiện các nốt mày đay.Thường khởi phát ở tuần thứ 39Hình thái học của thương tổn cũng như sự tiến triển của bệnh nói chung gần như giốngnhau giữa các trường hợp, cá biệt cũng có trường hợp thương tổn xảy ra ở cánh tay, cẳngtay và chân nhưng rất khó xảy ra ở vùng mặt. Quan sát kỹ những nốt ban này sẽ thấy cácquầng xanh nhợt hẹp bao xung quanh. Thỉnh thoảng, một vài nốt ban bị phù, rộp lên nhưnhững vết bỏng nước.Mặc dù bệnh này có thể xảy ra ở bất kỳ thai phụ nào nhưng nó thường xuất hiện nhiều ởnhững phụ nữ có thai lần đầu. Trong một nghiên cứu tại Viện Sức khoẻ quốc gia của HoaKỳ với 25 bệnh nhân bị bệnh mắc chứng bệnh này, người ta nhận thấy có tới 19/25 (76%)là thai phụ mang thai lần đầu. Khoảng thời gian trung bình của sự khởi phát là ở tuần thứ36 của thai phụ và khởi phát thường xuyên nhất là ở tuần thứ 39.Một nghiên cứu gần đây với 30 bệnh nhân PUPPP cũng cho thấy có sự liên quan giữacân nặng của thai nhi, thai đôi với PUPPP và người ta cho rằng sự căng lên nhanh chóngcủa thành bụng đã phá huỷ các sợi liên kết, gây ra phản ứng viêm. Tuy nhiên, một nghiêncứu khác lại chỉ ra rằng ADN của thai nhi nam có thể tìm thấy trong mảnh da sinh thiết từcác ban sẩn. Nghiên cứu cũng nhận thấy có khoảng 70% phụ nữ bị PUPPP sẽ sinh bé traivà vì thế người ta cho rằng chính ADN của thai nhi nam đã đóng vai trò như chất kíchthích da của phụ nữ mang thai gây viêm, ngứa... Bệnh thường kéo dài khoảng 6 tuần vàtự khỏi sau khi sinh khoảng 1 – 2 tuần, nhưng ngứa thì có thể tồn tại lâu hơn. Mày đay không gây nguy hại cho bà mẹ và em bé.Không cần xét nghiệm đặc hiệuTrên thực tế chưa thấy bệnh này có xu hướng nhiễm lại ở những lần mang thai sau, mặcdầu một vài trường hợp đã được báo cáo. Hơn nữa, bệnh cũng không thấy có sự tăng tỉ lệnhiễm vào bào thai hay gây tử vong khi mang bệnh. Chỉ một báo cáo cho biết có một trẻsơ sinh bị nhiễm bệnh này. Trong nghiên cứu với các bệnh nhân PUPPP đã nêu ở trên,các quan sát tiếp theo cho thấy có 8 bệnh nhân tiếp tục mang thai sau đó và không aitrong số đó mắc PUPPP. Qua kinh nghiệm điều trị, chúng tôi thấy việc chẩn đoán PUPPP không khó, chủ yếu dựavào lâm sàng với sự xuất hiện đơn thuần các ban sẩn mày đay. Không cần các xét nghiệmđặc hiệu để chẩn đoán cũng không cần sinh thiết da, trừ trường hợp cần phải chẩn đoánphân biệt với các bệnh lý khác.Tóm lại, nguyên nhân gây ra PUPPP hiện chưa rõ ràng nhưng không liên quan đến tiềnsản giật, các rối loạn tự miễn, các bất thường về hormone hay bất thường về thai nhi;không gây nguy hại cho bà mẹ và em bé nên không việc gì phải quá lo lắng.Chủ yếu điều trị chứngKinh nghiệm điều trị đối với bệnh loại này cho thấy chủ yếu điều trị triệu chứng là được.Cụ thể: Dùng thuốc bôi Corticosteroids loại mạnh như Clobetason, Betametasone... bôi 5- 6 lần/ngày sẽ làm giảm triệu chứng trong đa số trường hợp. Trong vòng 2 đến 3 ngày,những thương tổn mới sẽ ngưng xuất hiện và hầu hết các bệnh nhân có thể giảm liềulượng điều trị vào lúc này. Trong rất nhiều trường hợp, bệnh nhân có thể ngưng điều trịtrước khi sinh. Các trường hợp nặng có thể dùng Corticosteroids toàn thân (đường uống).Thuốc kháng Histamine H1 dường như không có tác dụng. ...

Tài liệu được xem nhiều: