Danh mục

Ba sinh hương lửa

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 101.11 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (6 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Năm nay bà nội tôi lên 120 tuổi. Bà răng đen, vấn tóc, quanh năm áo trắng quần đen. Bà là nhà thầu độc quyền cung cấp bữa cơm, quần áo và những vật dụng trong và ngoài vòng tưởng tượng cho toàn thể gia đình. Nắp ấm nước, yên xe đạp, áo trấn thủ, áo gối chăn màn, màn cửa, áo cánh, và cả áo... đầm! Bà đo đo cắt cắt, tháo ra tháo vào đến bao giờ vừa ý mới thôi.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ba sinh hương lửaBa sinh hương lửa Sưu Tầm Ba sinh hương lửa Tác giả: Sưu Tầm Thể loại: Tùy Bút Website: http://motsach.info Date: 13-October-2012Năm nay bà nội tôi lên 120 tuổi.Bà răng đen, vấn tóc, quanh năm áo trắng quần đen. Bà là nhà thầu độc quyền cung cấp bữacơm, quần áo và những vật dụng trong và ngoài vòng tưởng tượng cho toàn thể gia đình.Nắp ấm nước, yên xe đạp, áo trấn thủ, áo gối chăn màn, màn cửa, áo cánh, và cả áo... đầm! Bàđo đo cắt cắt, tháo ra tháo vào đến bao giờ vừa ý mới thôi. Khỏi phải nói, tôi là người phụ việcđắc lực nhất, xâu kim, xỏ chỉ, ngâm vải... và tháo ra khi bà may hỏng. Bà dạy luôn, lược, đột, vá,mạng, đan giỏ, đan võng... Chỉ có hai món bà không thể trổ tài khéo tay làm lấy cho thiên hạthất kinh. Sau khi chị tôi khóc mếu vì áo dài bà may bó chặt thân hình con gái xinh xắn, khiếnchị giống như... cuốn chả giò, bà mới cho phép “Mẹ con nhà mày đến tiệm Thu Hương NgãBảy mà may”. Còn món thêu, bà gửi tôi đến lớp bà Cát Tường, một người Hà Nội sang trọng,nề nếp, tinh tế... với ước mong vô vọng là tôi sẽ thêu áo gối, khăn bàn, khăn mùi soa cho cảnhà.Bà tôi không thuộc loại bà thông bà phán hay “em là gái bên song cửa”. Bà nhìn quanh quất,song cửa hớ hênh, bà rút ngay ra “chèn cái hàng rào”. Kéo là bè, xi măng là bạn. Đinh là họ,búa là hàng. Kìm là con, cưa là cháu. Muốn củi phơi mau khô, mua ngay 4 xe ba bánh gạch đỏlát sân. Chum hứng nước vại muối dưa sứt miệng, trộn xi măng vá. Muốn ăn riêu cua hóa phépnặn ngay một cối xi măng, cua giai cua gái be bét ngay lập tức không kịp làm thơ than thở phậncua cáy nghèo hèn. Bà đóng bàn, ghế đẩu, ghế con, sửa trạn bát, làm giàn thoa thiên lý, leo lênmái thay vài miếng ngói... Không làm chó nó làm cho mình. Các ông thợ mộc, thợ nề trongvòng hai ki lô mét lé xệch cả mắt. Các chị tôi rất sợ hãi, chỉ e nhằm đầu thu hay cuối một mùađông, bà trét xi măng vào bất cứ món đồ nào để bừa bãi làm bà ngứa mắt, bất kể là tập thơ haykhăn mùi soa thêu tặng người tình cưỡi xe đạp Peugeot lạng qua lạng lại lúc trăng tàn trên hèphố.Chợ ở bên kia đường. Bà luôn chạy ầm ầm băng ngang, không bao giờ thèm nhìn xe qua lại.Lịch trình đi chợ của bà, chỉ đại thi sĩ mới làm nổi bài vè: Sáu giờ rau tươi Tám giờ cá thịt Mười giờ cam quítTrang 1/6 http://motsach.infoBa sinh hương lửa Sưu Tầm Không tươi cũng rẻ Chẳng sợ mua lầm Đứa nào lầm bầm Bà cho ăn cámBà chỉ huy hành quân suốt từ sáng đến tối. Tôi lúc nào cũng ở sát bên bà, vo gạo chẻ raumuống nhổ lông lợn chẻ củi cuốc đất trồng rau răm húng quế tía tô... Bà là người lạc quan, cóthể anh dũng tái bản một món ăn trong vòng một tháng, nếu có lời khen ngợi, thường là lỡ lời!Bà dậy tôi lấy hoa nhài ướp trà, nấu súp đuôi bò, nấu canh hoa thiên lý, làm ô mai, gói bánhchưng, quậy bánh bèo, viên bánh trôi bánh chay... Vừa làm vừa nếm vừa phụ vừa la vang dội cảsơn hà, chó mèo thằn lằn rất kinh hãi...Bà không biết chữ. Chỉ với vài cái tăm, bà tính nhanh hơn máy. Bà nhớ vanh vách ai hốt hội rồi,ai chưa hốt. Tháng này nên bỏ hội bao nhiêu... Bà còn nhớ rành rành ngày tháng nào cho mẹtôi mượn bao nhiêu lạng vàng mua nhà. Đứa cháu nào nợ tiền mắt trước mắt sau muốn quịtcũng không cãi đuợc. Thủ lãnh luật sư đoàn chắc cũng chỉ giỏi đến thế, đa phần còn kém vàiphân mới vẹn được tám chỉ.Thú vui của bà, xem phim và nghe đọc sách. Bà là khán giả trung thành của phim Ấn Độ, rạpThanh Vân, đường Lê Văn Duyệt, Chí Hòa. Đất rắn nở hoa tình, Sữa rừng thay sữa mẹ, Côngchúa cá phò mã cùi, Hoàng hậu Thủy cung... Trước khi đi xem, bà sửa soạn cơm nắm, rang thịt,làm ruốc... cứ như tiễn Kinh Kha chết đói. Năm bẩy cái miệng phản đối, nhưng vào đến rạp ănnhanh hơn cào cào châu chấu, còn hỏi có nữa không bà. Mỗi tối, tôi đọc cho bà nghe 5 trangđược nửa cái bánh giò, 10 trang được nguyên một cái. Thỉnh thoảng bà gắt om lên, làm như tôilà tác giả tại sao lão Lưu Bị hơi một tị là khóc mếu, lão Tào Tháo thế mà hay, không gian thếthì làm sao lấy thiên hạ, thế ông Tôn Tẫn trốn đâu? Chỉ có Ngọn cỏ gió đùa, Vì đâu nên nỗicủa ông Hồ Biểu Chánh là bà lặng im, thút tha thút thít. Bà hiếm khi khóc mếu. Chỉ hai lần bàhạt châu lã chã. Tháng mười năm 1955 khi thủ tướng Ngô Đình Diệm đốt hình nộm hoàng đếBảo Đại, và tháng mười một năm 1963 khi tổng thống Ngô Đình Diệm bị thảm sát. Dù khôngbiết chữ, bà là người tử tế nên vẫn mang trong đầu ý niệm tôn quân hoặc cảm thấy phút mở đầucho một thảm kịch mang tầm cỡ quốc gia.Bà yêu mẹ tôi hơn ba tôi, đó là điều hiếm thấy nơi người Bắc. Ấy thế, những cháu và chắt đíchtôn mới chính là thượn ...

Tài liệu được xem nhiều: