Danh mục

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1 Chương 11

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 83.60 KB      Lượt xem: 5      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1: Phiêu Vân Cốc Chương 11: Hộ sơn linh thú. Nguồn: Sưu Tầm Lâm Hiên gan lớn tiếp tục sinh hoạt như cũ, quãng thời gian sau đó cũng chứng minh suy đoán của hắn là không sai, mặc dù Vân Hạc chân nhân hết sức tức giận nhưng việc tìm kiếm Trương Vũ và Chu Yến không có một chút tiến triển, cũng không có tán tu hay môn phái tu chân nào bị liệt vào đối tượng hoài nghi....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1 Chương 11 Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1: Phiêu Vân Cốc Chương 11: Hộ sơn linh thú. Nguồn: Sưu TầmLâm Hiên gan lớn tiếp tục sinh hoạt như cũ, quãng thời gian sau đócũng chứng minh suy đoán của hắn là không sai, mặc dù Vân Hạc chânnhân hết sức tức giận nhưng việc tìm kiếm Trương Vũ và Chu Yếnkhông có một chút tiến triển, cũng không có tán tu hay môn phái tuchân nào bị liệt vào đối tượng hoài nghi. Phiêu Vân Cốc thậm chí cùngbọn họ phát sinh một ít xung đột, đương nhiên, những việc này khôngcó quan hệ với Lâm Hiên, đệ tử cấp thấp như hắn kể ra cũng tốt, chỉcần khổ khổ tu luyện cho thật tốt là được rồi.Từ biểu hiện mà xét, cuộc sống của Lâm Hiên vẫn giống như trước kia,chăm chỉ, khắc khổ, nhưng lại không có thu hoạch gì. Nhưng, trên thựctế, hàng ngày hắn đều dành một khoảng thời gian nhất định để nghiêncứu quang điểm thần bí trong cơ thể.Đảo mắt, đã hai tuần trôi qua.“Xem ra cần phải đi tra các tư liệu, xem từ trong các loại cổ tịch có đầumối nào hữu dụng không”. Lâm Hiên nằm trên giường, lẩm bẩm nói.Kỳ thực, ngoài cách đó, hắn còn có một lựa chọn khác đó chính là thỉnhgiảo các tiền bối trong Môn, các trưởng lão này kiến thức rộng rãi,chung quy sẽ có người biết.Đương nhiên, ý nghĩ này chỉ là nghĩ cho vui mà thôi, Lâm Hiên đã sớmloại nó ngay từ đầu. Câu nói ‘thất phu vô tội, mang ngọc có tội’ LâmHiên rất hiểu, nếu để các trưởng lão này phát hiện ra chỗ tốt của quangđiểm, còn không giết người đoạt bảo sao?Lâm Hiên cũng không ngu ngốc mà đi rước lấy họa sát thân.Huống chi, lúc đó sự tình của Trương Vũ và Chu Yến nói không chừngcũng bị bại lộ.Lam sắc quang điểm là bí mật của chính mình, đối với điểm này, LâmHiên sớm đã nhận thức rất rõ. Hắn cho dù mất nhiều tinh lực hơn,chậm rãi tìm hiểu, cũng tuyệt không muốn đem việc này tiết lộ ra ngoài.Quyết định xong việc này, Lâm Hiên bắt đầu ngủ, ngày mai sẽ đi tratham khảo cổ tịch.Sáng sớm ngày hôm sau, Lâm Hiên bước tới trước một tòa đại điện.Tòa đại điện này kiến tạo dựa theo thế núi, khí thế hoành vĩ. Đây chínhlà tàng thư của Phiêu Vân Cốc, một địa phương vô cùng trọng yếu,không chỉ ở trung tâm của môn phái, mà còn có trọng trọng cấm chế.Ba bước gặp một tốp, năm bước gặp một trạm canh, còn có các loại hộsơn linh thú đi tuần tra.Hộ sơn linh thú thật ra cũng là yêu thú, chỉ là chúng với các yêu thúhoang dã kia khác nhau một chút, chúng không phải là do cao thủthuần phục, thì cũng là được nuôi từ nhỏ trong Phiêu Vân Cốc.Nói đơn giản, nó chính là gia súc mà người tu chân thuần dưỡng.Nhưng ngàn vạn lần không thể xem thường lực lượng của linh thú,chúng đồng dạng có thể sử dụng thiên địa linh khí, có những thần thôngmà thường nhân khó có thể tưởng tượng.Hơn nữa linh thú rất trung thành, một khi nhận chủ thì vĩnh viễnkhông phản bội, khi đối địch lại không sợ chết cho nên mỗi môn phái tuchân đều thuần dưỡng linh thú để chúng hộ sơn.Ngao!Một tiếng rống to, quanh quẩn trong núi. Lâm Hiên mới đi tới gần đạiđiện, ước chừng còn khoảng hai trăm thước nữa, chỉ nghe thấy mộttiếng gầm thị uy, hồng quang chớp động, trước mắt đã xuất hiện mộtcon hổ thải sắc quang mang rực rõ, nhưng nó lại bất đồng so với dã thúbình thường. Con vật to lớn này cả người bao trùm một màu đỏ, bênngoài còn có ngọn lửa nhàn nhạt bao phủ, một ít cây cỏ nhỏ xung quanhbắt đầu bốc cháy.Khí thế như vậy, những con hổ khác không có cách nào sánh bằng, khítức mạnh mẽ này khiến người khác không lạnh mà run.Liệt Viêm hổ, nhất cấp hạ phẩm yêu thú!Người tu chân từ Linh Động kỳ đến Độ Kiếp chia làm tám giai đoạn thìtương ứng với nó, yêu thú cũng được chia làm tám cấp, mỗi một cấp lạichia làm bốn cấp độ khác nhau là hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩmvà cực phẩm.Linh Động kỳ ứng với nhất cấp yêu thú, Trúc cơ kỳ ứng với nhị cấp yêuthú.Tuy thực lực không sai biệt lắm nhưng khi chân chính giao chiến thìngười tu chân đồng cấp sẽ lợi hại hơn. Cho dù yêu thú có thể khu dụnglinh khí, nhưng không có trí tuệ, đương nhiên không thể thẳng đượcnhân loại thông minh.Liệt Viêm hổ thân người vượt quá ba thước, toàn thân phát ra khí thếkinh người, bất quá Lâm Hiên cũng không thèm để ý – chỉ là một đầusúc sinh không có trí tuệ mà thôi, huống chi mình ở trong môn phái tuykhông được coi trọng nhưng dù sao vẫn là đệ tử Phiêu Vân Cốc.Mỗi một đệ tử trong phái đều có thần thức đặc thù, đều đã thông quađạo pháp kỳ diệu truyền vào trong đầu hộ sơn linh thú, hạ ấn ký, nhưvậy linh thú có thể phân biệt được người nhà và người ngoài.Liệt Viêm hổ đi tới trước người Lâm Hiên, khẽ gầm gừ, thần sắc LâmHiên thản nhiên. Linh thú ngó ngó hắn vài lần, địch ý dần dần tiêugiảm, liền lắc đầu vẫy đuôi, hiển nhiên từ thần thức đặc thù đã xác nhậnthân phận của thiếu niên trước mặt, liền lui qua một bên, còn dùng đầukhẽ cọ vào ống quần hắn.Đi qua cửa của Liệt Viêm hổ, Lâm Hiên bước vào đại điện, ngắm nhìn ...

Tài liệu được xem nhiều: