Danh mục

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1 Chương 40

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 81.54 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (4 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1: Phiêu Vân Cốc Chương 40: Tu sĩ tình báo. Nguồn: Sưu Tầm Tới giữa trưa, người tu chân từ bên ngoài trở về dùng bữa, người tu chân cấp thấp không thể ích cốc, thực vật do dịch quán cung cấp miễn phí, mùi vị cũng không tệ. Lâm Hiên ăn xong từ sớm, hắn cũng không trở lại phòng mà ngồi uống trà tại đại sảnh phòng ăn. Thứ nhất có thể tiết kiệm thời gian, chờ tới phiên giao dịch buổi chiều. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1 Chương 40 Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1: Phiêu Vân Cốc Chương 40: Tu sĩ tình báo. Nguồn: Sưu TầmTới giữa trưa, người tu chân từ bên ngoài trở về dùng bữa, người tuchân cấp thấp không thể ích cốc, thực vật do dịch quán cung cấp miễnphí, mùi vị cũng không tệ.Lâm Hiên ăn xong từ sớm, hắn cũng không trở lại phòng mà ngồi uốngtrà tại đại sảnh phòng ăn.Thứ nhất có thể tiết kiệm thời gian, chờ tới phiên giao dịch buổi chiều.Thứ hai, mọi người sau khi ăn cơm uống nước xong đều sẽ nói về kiếnthức cũng như kinh nghiệm của chính bản thân, chỉ cần chăm chú lắngnghe rất dễ dàng có được những tin tức hữu dụng.Nơi này là lầu hai, chỗ Lâm Hiên ngồi gần cửa sổ, hắn nhâm nhi chéntrà, nhìn về phía cửa sổ tựa như đang thưởng thức phong cảnh, kỳ thựclà đang chăm chú lắng nghe.Tuy thanh âm rất ồn ào nhưng với người tu chân có thần thức cườngđại thì cũng không tính ra chuyện gì đáng nói, chỉ cần không phải đốiphương dùng pháp lực truyền âm thì có thể nghe rõ từng câu từng chữvô cùng rành mạch.“Hắc, hội đấu giá lúc giữa trưa ngươi có đi không?”Một âm thanh rất lớn vang lên, khiên dẫn sự chú ý của mọi người, LâmHiên cũng quay đầu lại liếc mắt một cái, đó là một hán tử thô lậu, yphục làm từ bố y – đây chính là y phục của tán tu.“Chẳng lẽ, lão ca cũng tham dự sao?” Một thiếu niên mập mạp bêncạnh lên tiếng, vẻ mặt đầy kính ngưỡng.Đại hán đỏ mặt: “Chúng ta là tán tu, đâu có khả năng tham gia, ta chỉtới đó xem náo nhiệt thôi”“Ồ” Mọi người đều ồ lên ‘ra là vậy’, nhất thời mất hứng thú lại quay lạidùng trà, ăn cơm.“Này, các ngươi nghe ta nói” Đại hán thấy mọi người không chú ý tớimình, liền vội vàng nói: “Các ngươi có biết không, vật phẩm tham giađấu giá đều là bảo bổi thật sự, giữa trưa nay sẽ xuất hiện ba kiện hạphẩm linh khí, hai kiện trung phẩm linh khí còn có một kiện thượngphẩm linh khí”Nhắc tới linh khí, tâm thần các tu sĩ chung quanh lại bị hấp dẫn. Linhkhí tuy không được như pháp bảo nhưng cũng có thần thông rộng lớn,không ít tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng là không có, chứ đừng nói tới tán tuLinh Động kỳ si tâm vọng tưởng có được.Đại bộ phận người ở đây tuy không chính mắt gặp qua nhưng đã đượcnghe trưởng bối kể lại uy lực kinh người của linh khí.“Ài, không ngờ rằng thực sự xuất hiện linh khí. Sớm biết vậy ta sẽkhông đi dạo ở quầy hàng, mà đi tới hội đấu giá xem qua, mặc dù khôngmua nổi nhưng xem một chút cũng coi như đại khai nhãn giới.”“Hừ, ngươi cho rằng sẽ dễ dàng xem như vậy sao, muốn tiến vào tràngbán đấu giá trước tiên cần nộp một viên tẩy tủy đan làm lệ phí” Một lãođầu ở trong góc lạnh lùng nói.Nghe nói vậy, nhóm tán tu trợn mắt há mồm, chỉ xem cũng mất mộtviên đan dược, nhất thời ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía đạihán, có chút sùng bái, có chút khinh bỉ, vì để sướng mắt mà lãng phímột viên đan dược trân quý, quả là một tên bại gia tử.Nhưng mặc kệ là tâm lý gì, đúng là mọi người đều rất hứng thú đối vớitin tức về linh khí, liền tranh nhau hỏi thăm, đại hán trả lời liên tục,nước miếng bay tung tóe.“Các ngươi không nhìn thấy uy lực của linh khí, chỉ cần một kích thôi,một kích đã đem một khối cự thạch ngàn cân đánh thành bột phấn, màđây chỉ là trung phẩm linh khí thôi nhé…”Dừng lại một chút, tính cách của đại hán này tuy thích được người kháctôn sùng nhưng tài ăn nói cũng khá tốt. Miêu tả một phen khiến ngườinghe cũng phải thất thần, chăm chú lắng nghe.“Vậy thì mấy linh khí đó ai đã lấy được?”“Còn có thể là ai, đương nhiên phải là các tông phái có thực lực cườngđại, nửa kiện cũng không rơi ra ngoài, còn tu chân gia tộc tiềm lực hùnghậu cũng thu về được hạ phẩm linh khí. Chẳng lẽ tán tu chúng ta còn cócơ hội sao?”“Nói cho cùng, đừng nói chúng ta không có nhiều đan dược như vậy đểmua, mà cho dù có dược đủ số đan dược cũng không dám mua, nếukhông chỉ có thể dẫn tới họa sát thân”Lời nói này đã đánh đúng điểm mấu chốt, chẳng qua đạo lý này ai aicũng rõ ràng chỉ là chỉ có thể cam chịu mà thôi. Đại hán tiếp theo lại nóivề hội đấu giá bảo vật phiên buổi chiều, lúc đó bảo vất xuất ra càng trânquý, có cực phẩm linh khí mà chưởng môn chân nhân Lăng Vân môn sửdụng, cùng vài thú noãn trân quý.Lâm Hiên bưng một chén trà, vừa nhấp trà, khóe miệng khẽ cười; vậnkhí của mình quả thực không tồi, đối với tu sĩ Linh Động kỳ mà nói, hạphẩm linh khí cũng là chỉ ngộ chứ không thể cầu, vậy mà mình lại cóđến ba kiện, trong có kém nhất là trung phẩm, thậm chí còn có cả cựcphẩm.Chính là muốn phát huy hoàn toàn uy lực của chúng cần phải có KhốngLinh thuật mới được. Nghĩ tới đây Lâm Hiên càng quyết tâm phải muacho bằng được trung cấp công pháp.Bầu không khí trong đải sảnh giảm náo nhiệt đi một chút, một giọng nóilạnh lùng truyền vào: “Hừ, đối với các môn phái và tu chân gia tộc thìtán tu chúng ta có tính là gì, đứng nói là không có phần để đấu giá màvật phẩm dùng để giao dịch cũng đã đ ...

Tài liệu được xem nhiều: