Quyển 1: Phiêu Vân CốcChương 58 : Luyện HồnNhóm dịch: Ngạo Thiên Môn (***************) Thoáng một cái lệ khí đại thịnh, mơ hồ truyền đến tiếng quỷ khốc khiến hai huynh đệ họ Tống sợ đến nỗi mặt xanh môi trắng, hàm răng va vào nhau lạch cạch ngay cả việc mở miệng cầu xin cũng nói không nên lời. Ba đoàn hỏa diễm màu xanh biếc từ Bách Hồn phiên bay xuống nhập vào thân thể ba người, trong ánh quỷ hỏa chập chờn vẻ mặt Diệp Thiên càng tỏ ra dữ tợn, tay phải cầm Bách Hồn phiên...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1 Chương 58 Quyển 1: Phiêu Vân Cốc Chương 58 : Luyện Hồn Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn (***************)Thoáng một cái lệ khí đại thịnh, mơ hồ truyền đến tiếng quỷkhốc khiến hai huynh đệ họ Tống sợ đến nỗi mặt xanh môitrắng, hàm răng va vào nhau lạch cạch ngay cả việc mở miệngcầu xin cũng nói không nên lời.Ba đoàn hỏa diễm màu xanh biếc từ Bách Hồn phiên bay xuốngnhập vào thân thể ba người, trong ánh quỷ hỏa chập chờn vẻmặt Diệp Thiên càng tỏ ra dữ tợn, tay phải cầm Bách Hồn phiênkhông ngừng rót linh lực vào.Mới đầu ba người vẻ mặt còn thống khổ, mặc dù không thểđộng đậy nhưng mơ hồ còn có thể thấy được vẻ giãy dụa nhưngchỉ một lát sau đã không còn thấy hô hấp nữa.Diệp Thiên đem Bách Hồn phiên đưa sang tay trái còn tay phảiđánh ra một đạo pháp quyết đem vài đoàn bạch quang đánhvào thân thể ba người, sau đó theo ánh bạch quang khiên dẫn,ba cái quang cầu màu vàng từ trong thân thể ba người bị kéora.Đó chính là hồn phách của ba người, ba cái quang cầu này giãydụa muốn đào tẩu nhưng Diệp Thiên hừ một tiếng, phất tiểuphiên trong tay khiến nhất thời một đạo hắc khí tuôn ra đemmấy cái quang cầu màu vàng này gom lại cùng một chỗ.Thu!Bách Hồn phiên đợt nhiên biến lớn đồng thời từ trong đó bay ramôt làn quỷ vụ huyễn hóa thành một cái Khô lâu dữ tợn, thoángmột cái đã đem hồn phách ba người nuốt vào trong bụng.Diệp Thiên vẻ mặt không dám thả lỏng ngược lại càng trở nênngưng trọng, một đạo tiếp một đạo pháp quyết liên tục đánhlên quỷ phiên, hai tay vươn ra rồi bắn ra một đoàn quỷ hỏa màuxanh biếc.Bắt đầu luyện hóa.Ra tay hay là nhân cơ hội này rời đi?Lâm Hiên do dự một chút sau đó mặt không chút thay đổi xoayngười bước đi, mặc dù thực lực của mình bây giờ đã hơn xatrước kia nhưng người tu ma quá mức quỷ dị thần bí.Trong tình huống không nắm chắc mà mạo muội ra tay thì đúnglà không khôn ngoan.Hơn nữa đối phương thân là người tu chân Linh Động kỳ nênkhẳng định là cũng không giàu có gì, giết hắn thì chỗ tốt khôngnhiều nhưng vạn nhất thất thủ thì hối không kịp. Lâm Hiênkhông có cái tâm trừ ma vệ đạo gì đó nên không có lợi mà lạinguy hiểm thì hắn đương nhiên sẽ không xông vào.Sau khi cân nhắc lợi hại, Lâm Hiên quyết định rời đi, sự tìnhhôm nay coi như không có nhìn thấy, từ nay về sau không nêngặp lại Diệp Thiên.Sau khi cẩn thận thu liễm khí tức, Lâm Hiên đi xuống chân núi,một lát sau bóng lưng hắn đã biến mất.Diệp Thiên đang ngồi khoanh chân đột nhiên mở to hai mắt, liếcmắt nhìn hướng Lâm Hiên vừa rời đi một cái, trong mắt hiện lênmột tia hung quang.Nếu như không phải là hồn phách trong Bách Hồn phiên đối vớikhí tức của người lạ đặc biệt mẫn cảm thì hắn cũng không pháthiện ra có người ở kề bên, mặc kệ người kia là ai tuyệt khôngthể để hắn sống tiếp được.Diệp Thiên nghiến răng nghiến lợi, pháp quyết trong tay vậnchuyển càng cấp bách, toàn lực luyện hóa ba cái hồn pháchngười tu chân.Cũng may ba người này pháp lực không cao, hồn phách khôngphải đặc biệt cường tráng nên hắn rất nhanh đã thối luyện dungnhập vào Bách Hồn phiên. Cầm Ma khí này trong tay, DiệpThiên trên mặt vui mừng như điên rồi ngẩng đầu lên, cả ngườitản mát ra sát khí đáng sợ nhằm chuẩn phương hướng LâmHiên vừa đi điên cuồng đuổi theo.Lúc này Lâm Hiên vẫn chưa trở lại Phiêu Vân Cốc, hôm nay vừanhìn thấy một màn khiến ngay cả hắn cũng cảm thấy rùng mìnhkinh sợ. Đồng môn tương tàn hơn nữa còn bị trừu thủ hồnphách, không nghĩ ra trong môn phái lại có người tu ma ẩn náu,chuyện hôm nay xảy ra càng đề tỉnh Lâm Hiên rằng tu chânkhông chỉ có gian nan mà còn nguy hiểm, không cẩn thận là cóthể hồn phi phách tán lúc nào không biết, nếu mình muốn đi xahơn trên con đường này thì phải nhìn mọi việc xa hơn, dài hơn.Đương nhiên, trọng yếu nhất là phải tăng mạnh thực lực, phảicường đại hơn, đó là pháp tắc để sinh tồn và khoái lạc tại TuChân Giới.Lâm Hiên đột nhiên dừng lại, thần thức của hắn hơn xa người tuchân đồng cấp nên cảm giác có người ở bên này đang tiến đếnrất nhanh hơn nữa còn ẩn hàm một cổ khí tức bạo ngược.Diệp Thiên!Lâm Hiên nhận ra người đang đến thì nhanh chóng kiểm tratoàn thân một chút sau đó biến sắc vận pháp quyết, một đạolinh lực tuôn ra bên ngoài bao lấy thân thể.Sau đó Lâm Hiên từ trong lòng xuất ra một tấm phù lục áp vàotrên người. Chuyện kỳ diệu phát sinh, bùn đất dưới chân vốncứng rắn đột nhiên biến thành lưu sa xốp nhẹ rồi cả thân thểLâm Hiên chui hoàn toàn xuống dưới, sau đó lưu sa lại lần nữabiến thành bùn.Một lát sau, Diệp Thiên chạy đến đến đây nhưng sau khi nhìnquanh thì vẻ mặt đầy kinh nghi, hết nhìn đông tới ngó tây. Mìnhmới vừa rồi thối luyện ma khí Bách Hồn phiên, đối phương trốnở một bên nên trên người cũng nhiễm một chút âm khí, bởi vìrất ít nên cũng không khiến người khác chú ý nhưng hắn lại cóthể thông qua hồn phách trong ma phiên dễ dàng tìm ra vị trícủa Lâm Hiên.Cũng không biết tại sao cảm giác mới vừa rồi lại ...