Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1: Phiêu Vân Cốc Chương 19: Giả trư ăn thịt hổ. Nguồn: Sưu Tầm Vị sư đệ này, ngươi tới đây có chuyện gì?” Thấy thiếu niên trước mắt dung mạo không có gì nổi bật, hơn nữa tu vi mới chỉ là tầng thứ hai Linh Động kỳ, ngữ khí của lão giả hết sức lãnh đạm. Từ vẻ mặt cho đến cử động Lâm Hiên đều thấy rất rõ, trong lòng âm thầm cười lạnh, trong mắt những người tu chân có thực lực khác mình chính là thứ rác rưở...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1Chương 19 Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1: Phiêu Vân Cốc Chương 19: Giả trư ăn thịt hổ. Nguồn: Sưu TầmVị sư đệ này, ngươi tới đây có chuyện gì?” Thấy thiếu niên trước mắtdung mạo không có gì nổi bật, hơn nữa tu vi mới chỉ là tầng thứ haiLinh Động kỳ, ngữ khí của lão giả hết sức lãnh đạm.Từ vẻ mặt cho đến cử động Lâm Hiên đều thấy rất rõ, trong lòng âmthầm cười lạnh, trong mắt những người tu chân có thực lực khác mìnhchính là thứ rác rưởi. Người tu chân không hề nói nhân tình.Trong lòng vạn phần khinh bỉ nhưng vẫn Lâm Hiên vẫn không mảymay để lộ ra, ngược lại làm bộ khó xử, nói: “Sư huynh, tiểu đệ đến đâycó chút việc muốn nhờ”Ai cũng biết, tiên đạo gian nan, cho dù là có linh căn, thì thành tựu củađại đa số cũng có hạn, cũng chỉ đành đừng lại ở mức linh động kỳ.Có người nản chí không muốn tiếp tục chịu khổ nên không tu luyệntiếp, sẽ ở trong môn phái mà chọn làm một số việc vụn vặn qua ngày,hưởng nốt kiếp bình sinh.Lão giả trước mặt chính là một trong số đó.Nghe Lâm Hiên nói, lão giả nghĩ thầm đối phương cũng là người giốnghắn, nhưng lão hiểu lầm như vậy cũng là do Lâm Hiên cố ý giả tạo.“Điều này hơi khó!” Lão giả cau mày, bộ dạng có chút khó khăn: “Lãophu mặc dù là quản sự ở Đan Hà sơn nhưng ở các nơi cũng không thiếungười, yêu cầu này của sư đệ quả thực là lực bất tòng tâm”.“Hừ, lão hồ ly” Lâm Hiên trong lòng khẽ mắng, hắn làm việc luôn rấtchững trạc, mưu tính rõ ràng rồi mới bắt đầu hành động, trước khi tớiđây hắn đã hỏi thăm rất kỹ, vị trí quản sự ở Đan Hà sơn căn bản là cókhuyết một chỗ, lão gia hỏa này cố ý làm khó.Bất quá, loại tình huống này Lâm Hiên đã dự liệu trước, kỳ thực ngườitu chân cũng rất hủ bại, hắn làm như vậy là muốn kiếm chác một ít, chỉlà cách ứng đối Lâm Hiên đã sớm tính kỹ.Trong lòng cười lạnh, ý đồ của đối phương hắn đã nhận rỗ nhưng LâmHiên vẫn giả bộ ngu ngơ, lắp bắp nói: “Xin, xin sư huynh hỗ trợ, tiểu đệkhông có linh căn, tu hành cũng khó có thành tựu, tốt hơn hết là làmmột quản sự tiêu diêu tự tại, nếu sư huynh đồng ý giúp, sư đệ nhất địnhsẽ hiếu kính không quên ơn.”Nói xong, Lâm Hiên từ trong người lấy ra một vật, dùng vải bố bọc lạitừng lớp một, thần bí đặt trước mắt lão giả.“Đây là cái gì?” Lâm Hiên cố ý giả bộ thần bí, quả nhiên đã thành cônghấp dẫn sự chú ý của lão giả.Đem từng lớp vải bổ mở ra, bên trong lộ ra vật gì đó trong suốt, sánglong lanh, tuy không nhìn thấy toàn bộ nhưng lão giả đã dung động“Tinh thạch?”Tinh thạch, ở bên trong có ẩn chứa thiên địa linh khí dồi dào, bất luậnngười tu chân dùng để luyện công, chế khí hay đấu pháp, tinh thạch đềucó tác dụng lớn, nó cũng được mang ra làm hóa tệ giao dịch.Nhưng mà số lượng thạch quáng thưa thớt, khai thác ra được cũng đềubị các tiền bối, cao thủ chiếm giữ, người tu chân chấp thấp phần lớn đềuđã nhìn thấy tinh thạch nhưng có thể có được lại rất ít.Thiếu niên này tu vi mới chỉ ở tầng hai Linh Động kỳ vậy mà lại cóđược tinh thạch trân quý.Nhưng mà sau khi vải bố hoàn toàn được mở ra, vẻ mặt của hắn lại cóchút thất vọng, ở trong này không phải là tinh thạch chân chính mà chỉlà tàn phiến của tinh thạch, ước chừng được nửa non khối.Tinh thạch sau khi bị vỡ ra, linh khí bên trong cũng sẽ mất đi không ít,linh khí còn lại cũng chỉ nửa non, linh lực còn lại trong tàn phiến chỉbằng một phần tư một khối hạ phẩm linh thạch hoàn chỉnh.“Tinh thạch tàn phiến này là tiểu đệ ngẫu nhiên có dược, nếu sư huynhđồng ý cho tiểu đệ một chức quản sự thì tiểu đệ xin nguyện ý đem tặngnó cho sư huynh”.Lão giả nhất thời động tâm, mặc dù đây chỉ là tinh thạch tàn phiếnnhưng đối với người tu chân cấp thấp như lão mà nói thì vẫn là rất chânquý; một chức quản sự? bất quá cũng chỉ là một cái nhấc tay thôi,không có gì khó khăn.Lão làm bộ trầm ngâm một chút: “Được! sư đệ đã có thành ý như vậy,sao vi huynh lại không thành toàn cho ngươi?”Nói xong, liền lấy ra một quyển sổ nói: “Phòng chứa phế đan còn thiếumột chân quản sự, ngươi tự đi đến đó nhận chức”Lâm Hiên mừng rỡ, quả như mình dự đoán lúc đầu, nhưng hắn vẫnbiểu lộ ra bộ mặt khổ não: “Phòng chứa phế đan, cái này….”Thấy vẻ mặt thất vọng của Lâm Hiên, tựa hồ có ý phản đối, lão vội vàngnói: “Sư đệ, ngươi không biết chứ công việc trong phòng chứa phế đanlà nhẹ nhàng nhất, ngươi không phải là muốn tiêu dao sao? Đến chỗ đócó thể sung sướng như thần tiên, sư huynh ta có lòng tốt đã chiếu cốngươi rồi đấy”.“Thật vậy sao?” Mặc dù biết rõ hắn nói dối nhưng Lâm Hiên cũng chỉcầu như thế, hắn đương nhiên không phản bác, ngược lại còn tỏ ra vôcùng tin tưởng: “Ra là vậy, ta nghe đến phế đan còn tưởng không tốtđẹp gì, nếu như vậy thì cảm ơn sư huynh”“Ha ha, sư đệ không cần khách sáo” Lão giả đem tinh thạch tàn phiếnthu vào trong người, gọi một đồng tử tới: “Vị sư đệ này từ hôm naychính là quản sự của phòng chứa phế đan, ngươi dẫn hắn đi lấy tin vật”Vâng! ...