Danh mục

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 113

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 100.78 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Phí tải xuống: 3,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 113 :Cố Nhân Nguồn: Sưu TầmLâm Hiên lấy ra một viên, nhét vào trong miệng. Đan dược vừa vào miệng đã tan ra để lại dư vị thơm ngọt trong miệng. Sau đó hắn vận chuyển Thiên Ma nghĩ dung thuật, rất khuôn mặt đã biến thành một bộ mặt khác. Hài lòng gật đầu, Lâm Hiên lại ăn tiếp một viên, đợi sau khi tiêu hóa hết dược lực thì đem nó nhét vào đan điền, hình thành một cái khí thể viên cầu, rất dễ dàng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 113Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạnChương 113 :Cố NhânNguồn: Sưu TầmLâm Hiên lấy ra một viên, nhét vào trongmiệng. Đan dược vừa vào miệng đã tan ra để lại dư vịthơm ngọt trong miệng.Sau đó hắn vận chuyển Thiên Ma nghĩ dung thuật, rấtkhuôn mặt đã biến thành một bộ mặt khác.Hài lòng gật đầu, Lâm Hiên lại ăn tiếp một viên, đợisau khi tiêu hóa hết dược lực thì đem nó nhét vào đanđiền, hình thành một cái khí thể viên cầu, rất dễ dàngđã đem linh lực ẩn dấu bên trong.Lâm Hiên đem loại đan dược này gọi tên Ẩn linh đan!Lâm Hiên đã hoàn toàn hòa nhập vào Linh Dược sơn.Tuy nhiên nơi đây hoàn toàn không giống các mônphái khác, tu sĩ nơi này bình thường rất khó gặp.Trừ Thông Vũ chân nhân, Lâm Hiên cũng không biếtmấy tu sĩ khác, quen biết thì lại tìm không ra mộtngười.Bất quá cũng không có vấn đề gì, hắn vốn không thậttâm nhập môn mà chỉ muốn tiếp cận phế đan mà thôi .Mặc dù Lâm Hiên chưa hành động nhưng khoảng cáchtới mục tiêu lại càng ngày càng gần.Đầu tiên là lấy được tín nhiệm của Thông Vũ chânnhân.Lâm Hiên trong người mang bản lĩnh tinh chế, biếnphế vật thành bảo vật nên khi luyện chế đan dượckhông cần lo lắng, biến việc luyện chế thành tinh chếphế đan.Đương nhiên Lâm Hiên làm việc này rất cẩn thận, chỉđủ biểu hiện ra thiên phú nhưng không làm ra cái gìkinh thế hãi tục.Nhưng việc này cũng đủ khiến cho Thông Vũ chânnhân vui mừng lẫn sợ hãi. Tạo nghệ luyện đan thuậtmặc dù Lâm Hiên còn chưa bắt kịp hắn nhưng tuổi còntrẻ, sau này hoàn toàn có thể tu luyện đến cảnh giớicao hơn, khi đó thọ mệnh dài hơn, nếu chuyên tâmnghiên cứu luyện đan thuật thì có thể đem bổn mônphát dương quang đại.Căn cứ vào suy nghĩ này, Thông Vũ chân nhân quyếtđịnh lập Lâm Hiên làm chưởng môn dự bị của LinhDược sơn, sau này mình chết đi thì hắn sẽ nắm giữ bổnmôn.Sư tôn, việc này tuyệt đối không thể!Lâm Hiên cả kinh, mặc dù hắn cũng không phải làngười tốt đẹp gì nhưng cũng không có ác tâm. Mộtlòng truy cầu tiên đạo, bất đắc dĩ vì phế đan nên mớivào đây, sao có thể trở thành chưởng môn Linh Dượcsơn được.Đồ nhi ngươi không cần chối từ. Thiên phú luyện đanthuật của ngươi hơn xa vi sư, nhất định có thể đembổn môn phát dương quang đại. Việc ngươi truyềnthừa y bát chính là hy vọng của chúng ta!Kế tiếp lại là một phen hết lời khuyên bảo, nói đếnmức Lâm Hiên á khẩu vô ngôn. Bản thân lại không thểthổ lộ sự thật, cuối cùng không thể làm gì khác hơn làliều chết miễn cưỡng đáp ứng .Từ chỗ Thông Vũ chân nhân đi ra, Lâm Hiên thở dài.Bình tâm mà nói, sư tôn đối với hắn không tệ, tu sĩLinh Dược sơn mặc dù tính tình có chút cổ quái nhưngso với người tu chân khác thì chân phương hơn.Sống trong môn phái này cảm giác cũng không tệ, bấtquá trở thành chưởng môn thì trọng trách trên vai quánặng. Đối với việc giữ tâm vô vi, nhất tâm tu luyện thìchưa chắc đã là chuyện tốt.Lâm Hiên cũng không muốn làm, bất quá nghĩ đi nghĩlại vẻ ưu tư trên mặt hắn rất nhanh biến mất. Sư tônnăm nay cũng mới có hơn một trăm năm mươi mà thôi,dựa theo thọ mệnh của Trúc Cơ Kỳ tu sĩ thì còn có mấychục năm nữa, tạm thời không có gì phải lo lắng .Hơn nữa theo tình huống trước mắt mà nói, thân phậnchưởng môn tương lai đối với hắn cũng có nhiều chỗtốt, trừ số ít tu sĩ trầm mê vào luyện đan thuật, khônghỏi thế sự như người điên, những người tu chân khácđều ít nhiều quan tâm đến vị trí chưởng môn, vì vậycũng sẽ cho hắn một ít mặt mũi. Mưu lấy phế đan củahắn cũng lại gần thêm một bước.Lâm Hiên vừa đi vừa đánh giá tình hình, đột nhiên mộtđạo bạch quang hiện lên rồi xuất hiện vài người từ bênngoài được truyền tống vào.Dẫn đường vẫn là gã ngoại môn đệ tử phụ trách tiếpdẫn ngoại khách. Lâm Hiên bấm tay tính toán, hômnay đúng là ngày chuyên tiếp đãi ngoại khách.Nguyên bổn Lâm Hiên cũng không để ý nhưng khi đingang qua thì cũng liếc mắt một cái, nhưng mà vừanhìn qua, trên mặt hắn lại lộ ra một tia ngạc nhiên.Có một người quen trong đó.Mã Thiên Hùng!Lâm Hiên tại Phiêu Vân Cốc đã từng tiếp xúc mấy lầnvới người này, đây chính là tinh anh đệ tử!Bí ẩn của Cực phẩm đan hắn biết được từ trong miệngngười này.Đương nhiên, Lâm Hiên nhận ra hắn còn hắn lại khôngnhận ra Lâm Hiên. Bởi vì khi Lâm Hiên cùng hắn tiếpxúc đều dùng Thiên Ma nghĩ dung thuật hóa trangthành Diệp Thiên.Mà khi đó Lâm Hiên tại Phiêu Vân Cốc chưa có danhtiếng gì, chỉ là một gã thấp giai đệ tử bị lãng quên. MãThiên Hùng tự nhiên là sẽ không nhận ra.Tên ngoại môn đệ tử dẫn đường nhìn thấy Lâm Hiên,vội vàng cung kính hành lễ nói:Tiên sư!Mặc dù hắn chưa đem tin tức được lập làm dự bịchưởng môn công bố nhưng thân là nhập thất đệ tửcủa Thông Vũ chân nhân, trong môn phái cũng có vàiphần quyền thế.Thấy vẻ mặt của tên ngoại môn đệ tử nọ, mấy ngườingười tu chân kia trên mặt cũng lộ ra một tia dị sắc.Bọn họ đều là nhân vật mắt sáng như đuốc, tự nhiênkhông khó nhận ra ý tứ nịnh nọt của tên đệ tử dẫnđường, chẳng lẽ thiếu niên trước mắt này ...

Tài liệu được xem nhiều: