Danh mục

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 120

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 103.98 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Phí tải xuống: 5,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 120 : Thiên Trần Tổ Sư Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn (***************) Trên tay Lâm Hiên lúc này cầm một cái lệnh bài màu xanh biếc như mực, bằng vào vật này Lâm Hiên có thể vào bảo khố tại Linh Dược sơn, tùy ý chọn lấy ba kiện bảo vật. Dùng để phòng thân cho chuyến đi lần này. Mặc dù Lâm Hiên trong lòng cũng muốn đi nhưng nếu Thông Vũ chân nhân đã cầu mình thì đương nhiên nhân cơ hội này chiếm một chút...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 120 Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 120 : Thiên Trần Tổ Sư Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn (***************)Trên tay Lâm Hiên lúc này cầm một cái lệnh bài màuxanh biếc như mực, bằng vào vật này Lâm Hiên có thểvào bảo khố tại Linh Dược sơn, tùy ý chọn lấy ba kiệnbảo vật.Dùng để phòng thân cho chuyến đi lần này.Mặc dù Lâm Hiên trong lòng cũng muốn đi nhưng nếuThông Vũ chân nhân đã cầu mình thì đương nhiênnhân cơ hội này chiếm một chút tiện nghi.Linh Dược sơn giàu có nổi tiếng U Châu, ngàn năm tíchlũy, bảo khố gì đó chắc là sẽ không khiến hắn thấtvọng.Lâm Hiên vừa đi vừa nghĩ nên chọn cái gì, mười phútsau hắn đã đi tới một cái sơn động thật lớn.Từ biểu hiện mà xem thì cái sơn động này cũng khôngcó điểm gì khác biệt nhưng vì là bảo khố nên phòng hộnơi này vô cùng chu đáo, nhất là trước đó không lâu đãxảy ra vụ nữ quỷ cướp sạch phế đan Trúc Cơ Kỳ. Sauđó những nơi trọng yếu tại Linh Dược đều được tăngthêm nhiều tầng cấm chế phòng hộ.Dù sao chỉ cần có tinh thạch thì có thể dễ dàng muađược khí cụ bày trận từ các phường thị!Lâm Hiên mặc dù đã tiến vào Trúc Cơ Kỳ nhưng khiđến đây thì vẫn phải hết sức cẩn thận. Theo lời sư phụnói thì nơi này có Nhị Long Xuất Thủy trận mất mấyvạn tinh thạch mới mua được, uy lực đủ sức so sánhvới phòng hộ đại trận của một môn phái trung bình, cóthể vây khốn tu sĩ Ngưng Đan sơ kỳ.Lâm Hiên cũng không muốn nếm thử uy lực của nó.Hắn lấy ra một tấm Truyền Âm Phù, dùng thần thứckhắc ấn vào, sau đó tấm phù nọ biến thành một conhạc giấy bay vào trong sơn động.Sau đó Lâm Hiên bình tĩnh chờ đợi phía ngoài cửađộng.Không bao lâu sau, khoảng năm phút sau, một đạođộn quang màu trắng từ bên trong bay ra, quangmang sau khi tan đi thì lộ ra một người tu chânkhoảng hai bảy hai tám tuổi.Người này vừa thấy Lâm Hiên thì tỏ vẻ phi thường thânthiết hô: Là Lâm sư đệ sao, tại hạ là môn hạ của Ngưutrưởng lão, nhập môn sớm hơn sư đệ mấy năm nhưngcùng bối phận, ta họ Dương tên Tu Ha ha, nguyên lai là Dương sư huynh, tiểu đệ hữu lễLâm Hiên nhìn đối phương ôm quyền nói.Ha hả, không dám nhận, sư đệ mặc dù nhập mônchậm một chút nhưng lại là kỳ tài ngút trời, đã đượclập làm nhất đại chí tôn tương lai của bổn môn, ngươihành lễ đối với ta không phải là khiến ngu huynh tổnthọ ư.Cái này, hiển nhiên Dương Tu có thể nói là đang nịnhnọt Lâm Hiên, hắn mặc dù không có vẻ ăn nói khépnép nhưng lại làm cho người ta có cảm giác như thụmộc gặp gió xuân.Hơn nữa hắn chưa đến ba mươi tuổi nhưng tu vi cũngđã là Linh Động kỳ đại viên mãn, người như thế tại cácđại phái khác cũng được coi là thiên tài, nhất là khiLinh Dược sơn vốn không chú trọng việc tu luyện.Sau khi đánh giá nhau một phen, Dương Tu mở miệngnói : Ha ha, ngu huynh lần đầu tiên nhìn thấy sư đệnhưng sớm đã ngưỡng mộ đại danh của ngươi từ lâu.Không chỉ có tuổi còn trẻ đã Trúc Cơ thành công mà lạicó thiên phú luyện đan lợi hại hơn cả chưởng mônchân. Sư đệ thật sự là thiên tài toàn năng!Hắn lời này cũng không phải là châm chọc bởi vì khiDương Tu nói, vẻ mặt tỏ ra vô cùng hâm mộ.Lâm Hiên cho dù da mặt thật dầy thì khi nghe mấy lờinày cũng không khỏi đỏ mặt, hắn nào là cái gì thiêntài, tư chất cũng không khác gì người bình thường, nếunhư không phải là dùng đan dược như ăn kẹot thì bâygiờ đừng nói là Trúc Cơ mà sợ rằng còn đang bồi hồi ởLinh Động kỳ Tầng thứ nhấtVề phần thiên phú luyện đan thì bất quá là chỉ dùngbản lĩnh tinh chế để dối trá.Hắn không muốn đề cập nhiều đến vấn đề này liền bấtđộng thanh sắc nói sang chuyện khác, khiêm tốn mộthai câu nói:Sư huynh khách khí rồi, xin mời hỏi ngươicó phải là quản sự của bảo khố này không?Nghiêm khắc mà nói thì cũng không phải là nguhuynh, Dương Tu mỉm cười nói :Người quản lý bảokhố là Gia sư nhưng sư tôn lão nhân gia phần lớn thờigian ở trong phòng luyện đan, cho nên nếu không cóchuyện trọng yếu đặc biệt thì người cũng giao cho nguhuynh để ý, cho nên ta cũng có thể xem như quản sựtạm thời.Thì ra là thế Lâm Hiên gật gật đầu, tàng bảo khốhoàn toàn khác Phế đan phòng. Mới vừa rồi hắn cảmgiác có chút kỳ quái, cho dù nơi này có cấm chế vôcùng lợi hại thì sao lại có thể yên tâm lớn mật giao chomột gã đệ tử Linh Động kỳ.Quản sự là một trong tam Đại trưởng lão Linh Dượcsơn thì mới hợp tình hợp lý.Sư huynh đã là quản sự tạm thời, vậy thì tiểu đệ cóchuyện muốn làm phiền sư huynh.Ha ha, Lâm sư đệ cứ việc nói, chỉ cần có thể nguhuynh tuyệt đối tận lực hiệp trợ, Dương Tu vỗ vỗngực, phi thường hào sảng nói. Vô sự không đăng tambảo điện, hắn đã sớm đoán được Lâm Hiên không phảilà tới nơi này thưởng ngoạn.Đối phương là hồng nhân trong môn phái, đã được lậplàm chưởng môn tương lai, đương nhiên là có cơ hộithì nên nịnh hót một phen.Dương Tu mặc dù thông minh, tâm trí cơ cảnh nhưngcòn kém xa Lâm Hiên. Thấy trên mặt hắn có nét biếnhóa rất nhỏ, Lâm Hiên đã đoán được suy nghĩ tronglòng hắn, khẽ cười nói: Tiểu đệ là phụng mệnhchưởng môn chân nhân tới nơi này lấy bảo vật.Lâm Hiên vừa nói vừa đem lệnh bài trong tay đưa qua .Sau khi xem xét lệnh bài, Dương Tu vẻ mặt hâm mộnhưng lại thông minh không có lắm miệng hỏi cái gì,vẫy tay nói :Mời đi theo ta.Nói xong, hắn hóa thành một đạo bạch quang baytrước dẫn đường, Lâm Hiên tự nhiên là theo ở phíasau.Sau khi hai người vào trong động phủ, Lâm Hiên bịcảnh vật trước mắt làm cho giật mình.Đại sảnh trước mắt rộng lớn vô cùng, mắt nhìn khôngtới điểm cuối. Nếu là ở bên ngoài thì kiến trúc như vậycũng không tính cái gì nhưng nơi đây là trong lòng núi,chẳng lẽ là một tòa cự phong được khoét rỗng tạothành.Có thể thấy được, Linh Dược sơn cũng không thể xemthường, trong số lịch đại tổ sư chắc gì đã không có caothủ xuất thế.Nơi này là chỗ mấy vị sư tổ tiềm tu, sư đệ chú ýkhông nên phát ra tiếng vang lớn, bọn họ rất kiêng kỵbị người khác quấy rầy. Lúc Lâm Hiên đang cảm thánthì bên tai vang lên tiếng Dương Tu nhắc nhở, bất quámiệng đối p ...

Tài liệu được xem nhiều: