Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 131 : Phường Thị To Lớn Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn (***************)Chỉ một lát sau, Lâm Hiên liền dụng thần thức tra xét qua thú phù, mặt liền lộ ra nét kinh hỉ. Tuy rằng trong lòng đã có ít nhiều phỏng đoán nhưng sự thực xảy ra trước mắt lúc này vẫn làm cho hắn mừng như điên. Năng lượng tiêu hao của Thiên Tường điểu thú phù tự nhiên đã được bổ sung đầy đủ. Ai ai cũng biết, cái gọi là thú phù, chính là...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 131Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạnChương 131 : Phường Thị To LớnNhóm dịch: Ngạo Thiên Môn (***************)Chỉ một lát sau, LâmHiên liền dụng thần thức tra xét qua thú phù, mặt liền lộ ra nét kinh hỉ.Tuy rằng trong lòng đã có ít nhiều phỏng đoán nhưng sự thực xảy ratrước mắt lúc này vẫn làm cho hắn mừng như điên.Năng lượng tiêu hao của Thiên Tường điểu thú phù tự nhiên đã được bổsung đầy đủ.Ai ai cũng biết, cái gọi là thú phù, chính là giết chết một yêu thú, sau đólấy hồn phách của nó, thi triển một loại phương pháp ngưng luyện đặcthù, trực tiếp phong ấn vào trong lá bùa.Uy lực giống như yêu thú lúc còn sống nhưng loại phù này có mộtnhược điểm trí mệnh chính là năng lượng tinh hồn yêu thú trong đó hơiít, sử dụng hết hồn phách năng lượng thì phù phù tựa cũng hết tácdụng.Vì thế thú phù tuy rằng sử dụng giản đơn, uy lực cường đại nhưng lại làsự tiêu hao vô cùngxa xỉ.Nhưng chính lúc này, năng lượng Thiên Tường điểu thú phù trên tayhắn lại được bổ sung, việc này có nghĩa là từ nay hắn có thể tùy ý mà sửdụng.Chỉ cần tinh lực đầy đủ, có thể sử dụng trong tình thế sau này, thậm chícó thể sử dụng nhiều cái một lúc, điều này cũng chính là gia tăng thựclực của mình, chỗ tốt thật sự không cần nói tới.Bất quá tựa hồ như không phải là ngọc bội của mình có khả năng cungcấp năng lượng cho thú phù mà do chính nó đã hấp thu một chút nănglượng tinh hồn của Sư Hổ thú rồi cung cấp cho thú phù.Cẩn thận nhớ lại tình huống lúc nãy tại dược viên, Sư Hổ thú bên ngoàitỏ ra bình thản nhưng mơ hồ có nét sợ hãi.Tuy rằng không biết đây có phải là toàn bộ công dụng của ngọc bộikhông nhưng sự phát hiện này đã làm cho hắn vô cùng mừng rỡ, đemthu vào túi trữ vật. Sau đó Lâm Hiên bắt đầu khoanh chân đả tọa. Mộtbuổi tối bình yên trôi qua.Ngày hôm sau, hắn gọi lại Lâm Nhi, thu hồi cấm chế, xem xét phươnghướng một lúc, sau đó bay về hướng đông nam.Bởi vì không phải quay về Linh Dược sơn , Lâm Hiên dự tính đến mộttòa phường thị phụ cận phía trước, mua một vài thứ đồ.Nửa ngày sau đó, hắn hạ xuống một nơi khuất nắng. Sau đó giải trù ảotrận cấm chế. Một tòa thành lớn liền hiện ra trước mắt.Nơi này đối với U Châu Tu Chân Giới được xem như một địa điểmtương đối đặc biệt.So với Duyện Châu quả có chút bất đồng, môn phái tu chân ở U Châuvô cùng đông đảo.Tỷ như nói đến phụ cận Tuyết Hà sơn, đã có Thiên Mục bang, Hải Saphái, Lục Hoà giáo cùng hàng loạt các môn phái tu chân lớn nhỏ khác.Ngoài ra còn rải rác có không ít tu chân gia tộc.Số lượng tuy nhiều nhưng những môn phái cùng gia tộc này lại vô cùngyếu đuối, thực lực chỉ có thể xếp vào hàng ngũ lưu.Tỷ như nói đến một môn phái nho nhỏ. Chưởng môn cũng chỉ có thể đạttới cảnh giới đại viên mãn Linh Động Kỳ. Thật sự là thấp thê thảm đếnnỗi kẻ khác không nỡ nhìn tới.Đơn giản mà nói, bọn họ trong Tu Chân Giới địa vị xem như là cỏ rác,địa vị so với tán tu cũng không khác biệt gì mấy.Tuy rằng tu vi kém một chút, nhưng nhiều môn phái cùng gia tộc nhưvậy hợp lại cùng một chỗ, thì chính là một thế lực không thể xem nhẹ.Kéo dài suốt lịch sử, những môn phái như thế tổ tiên cũng không thiếutài trí tu sĩ, hiểu rõ Tu Chân Giới cá lớn nuốt cá bé, để cho môn pháichính thông không bị tiêu thất, đã cũng chế định một minh ước.Công thủ đồng minh!Khi một môn phái bị tấn công, những môn phái khác phải hiệp trợ hếtmình vô điều kiện sau khi lập hiệp ước này, thành công này giúp chonhững môn phái nhỏ này tiếp tục sống sót tại Tu Chân Giới tàn khốcnày tới ngày nay.Đương nhiên, địa phương này của bọn họ cũng không phải là linh mạch.Không có thế lực cường đại muốn chiếm đoạt vì một lý do trọng yếu.Cũng bởi những môn phái thập phần nhỏ yếu này, nhận thấy tu hànhkhông có tiền đồ. Cho nên bọn họ liền sinh ra chủ ý làm sao đạt đượccàng nhiều tinh thạch càng tốt.Mở ra một phường thị, kinh doanh cộng đồng.Trải qua hàng ngàn năm phát triển, nơi này lại có thể trở thành phườnglớn nhất U Châu, vô cùng quy mô, hàng hóa đầy đủ mọi loại cấp độ, chodù là ba phường thị của Tam cự đầu như Bích Vân Sơn, cũng không thểso sánh được.Phường thị ở đây cũng không như Tam cự đầu, chỉ phái một ít đệ tửcấp thấp trông nom.Bởi vì mức độ đầu tư bất đồng cho nên cái phường này quy mô lớn hơn,cũng là điều có thể lý giải.Lúc này Lâm Hiên đang đi dạo bên trong.Nói là phường thị, nhưng nó như một tòa thành ở thế tục.Cũng có hai đường chính giao nhau, rộng chừng mấy trượng, từ tráisang phải, cả hai bên các loại kiến trúc san sát nối tiếp nhau, ngoài racòn có hơn mười đường nhỏ xen kẽ hai bên, tạo thành mạng lưới giaodịch phồn thịnh.Lâm Hiên cũng xem như là có kiến thức rộng rãi, nhưng nơi này, khiếncho hắn trố mắt đứng nhìn, quả thật không vẻn vẹn chỉ là một phườngthị như hắn hình dung, mà đã trở thành một nơi cung cấp các loại dịchvụ cho tu chân giả.Ngoại trừ cửa hàng, còn có nơi bán đấu giá, đồ vật ở đây đều là đồ vậtvô cùng quý hiếm, thậm chí có loại chỉ ...