Danh mục

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 133

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 111.72 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 133 : Cực Ma Động Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn (***************)"Thật sao?" Một âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng cất lên, từ trong khoảng không mà truyền đến êm tai vô cùng nhưng cũng băng lãnh cực điểm. Nhất thời, toàn bộ quán trà trở nên trầm lặng.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 133Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạnChương 133 : Cực Ma ĐộngNhóm dịch: Ngạo Thiên Môn (***************)Thật sao?Một âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng cất lên, từ trong khoảngkhông mà truyền đến êm tai vô cùng nhưng cũng băng lãnh cực điểm.Nhất thời, toàn bộ quán trà trở nên trầm lặng.Kèm theo chính là tiếng bước chân, từ câu thang xuất hiện một vị tuyệtsắc nữ nhân nhìn nàng chỉ khoảng khoảng hai tám tuổi, nhưng tinh lựcnội liễm.Chính là Âu Dương tiên tửMột người kinh hoàng hô lên, tức khắc, cả Hoa Anh Thảo trở nên nàoloạn; Âu Dương Cầm Tâm, trưởng lão Bích Vân Sơn, nhìn khắp UChâu, nữ tu sĩ tiến nhập Ngưng Đan Kỳ cũng chỉ có thể đếm được trênđầu ngón tay, mà nàng chính là một trong số đó.Pháp bảo của nàng cũng tương đối đặc thù, chính là chính là một chiếcđàn ưu nhã, nhưng khi phối hợp với công pháp thì sắc nhọn vô cùng,hơn xa các tu sĩ cùng bậc.Đây chính là lần thứ hai gặp nàng, trong mắt Lâm Hiên chợt hiện lênbiểu tình kỳ lạ nhưng không có chút nào kinh hoảng, để so tu vi trừ philà quái vật Nguyên Anh kỳ, bằng không cũng vô phương nhìn thấuThiên Ma Nghĩ Dung Thuật của hắn.Trà lâu nhanh chóng trở nên yên lặng một lần nữa, mọi người đềukhông dám hó hé, tên mặc trang phục nho sinh khi nãy còn to mồm nóichuyện, lúc này mặt đã vàng như nghệ, thân thể khẽ run rẩy.Lúc nãy ngươi vừa nói cái gì?Nàng chậm rãi đi tới, dung mạo tuyệt mỹ, không lộ ra nét vui buồn.Ta, ta...Hắn lắp bắp, do dự một hồi, đột nhiên hai tay đồng thời xuất một đạopháp quyết, biến thành một hoàng quang, bay về phía cửa sổ.Nhìn thấy màn này, trên mặt Lâm Hiên khẽ lộ ra một tia thương hại,một tán tu Linh Động Trung kỳ, chỉ dựa vào một kiện linh khí cấp thấpđã muốn đào tẩu trước mặt Ngưng Đan Kỳ tu sỹ, chẳng phải là quá ngungốc sao?Chúng là một hành động ngu xuẩn!Phiền não cũng đều do lắm lời - Tai hoạ cũng bởi thói chơi trội. Khôngcố kỵ việc gì mà nói bậy thì chắc chắn sẽ gặp họa. Mọi việc đã an bài, cóxoay xở mấy cũng không được.Nếu như hắn không chạy trốn, mà thành tâm xin lỗi xin lượng thứ, dĩnhiên nàng cũng lấy thân phận tiền bối Ngưng Đan Kỳ, cũng không làmkhó một kẻ tán tu như hắn, cùng lắm cũng chỉ là giáo huấn nhỏ nhặtnhưng hiện tại thì...Âu Dương Cầm Tâm khẽ nhíu mày, trên mặt lộ vẻ tức giận.Cũng không thấy nàng ra tay xuất thủ, chỉ vẻn vẹn phất tay áo một cái.Một cây tế nhược ngân châm liền bắn ra.Phát sau mà đến trước.Tia sáng màu hồng chuẩn xác bắn trúng độn quang của tán tu!Hét thảm một tiếng, sau đó nho sinh từ không trung rớt xuống, lăn lộnliên tục trên mặt đất, nét mặt thống khổ vô cùng.Trong lòng Lâm Hiên khẽ động, dụng thần thức quét qua một lần, pháthiện trên người hắn không chút linh lực ba động, toàn bộ tu vi đã bị phếbỏ, từ tu chân giả biến thành phàm nhân.Chính nàng đã hạ thủ lưu tình.Bằng không tại Tu Chân Giới kẻ mạnh hiếp yếu, đổi lại là một NgưngĐan Kỳ tu sĩ khác, thì tên tiểu tử đui mù này sợ không chỉ bị mà thế, màđã hồn phi phách tán hồn phi phách tán từ lâu rồi.Chứng kiến Ngưng Đan Kỳ tu sĩ ra tay, mọi người liền câm như hến.Đợi nàng ngồi xuống, lập tức có kẻ đứng lên tính tiên. Lâm Hiên do dựmột chút, rồi cũng rời đi.Sau đó hắn cũng không lưu lại phường thị này thêm nữa, ra khỏi địagiới lập tức độn quang bay đi.Tuy là gặp được nàng ở đây, làm cho hắn có chút hiếu kỳ, vì sao nữ tu sĩdanh tiếng lẫy lừng Bích Vân Sơn tới đây có việc gì, có liên qua tới ThấtTinh Thảo bị trộm hay không, nhưng phương dù sao cũng không nghingờ gì mình, mình cũng không nên đả thảo kinh xà, tốt nhất là trở vềluyện dịch kinh đan, đề thăng tu vi chính là việc hệ trọng lúc này.Nhá nhem tối, Lâm Hiên hạ xuống một cánh đồng hoang vu.Chu vi trăm dặm xung quanh không một bóng người, qua đêm ở mộtnơi vắng vẻ thế này, đối với một tu sĩ mà nói, cũng không có gì nguyhiểm.Phóng xuất một chút thần thức, tìm tòi phụ cận một vòng, xác địnhkhông có gì nguy hiểm, hắn liền tìm một chỗ tránh gió, nằm xuống.Ngay lúc nủa đêm, đang ngủ say, Lâm Hiên đột nhiên mở mắt, mặt lộ ranét đề phòng ngoài ý muốn, sau đó không chút do dự lấy ra một viên ẩnlinh đan linh đan dùng ngay.Thu liễm tu vi, tận lực ẩn dấu linh lực ba động.Sau đó từ trữ vật thủ trạc Lâm Hiên lấy ra một ẩn thân phù, đem dánlên người.Thân ảnh của hắn từ từ tan biến.Vừa mới làm sao tất cả, một đạo bạch quang liền hiện ra từ xa, phóngvề phía này, Lâm Hiên khẽ nhíu mày, bạch quang này quả thật làm chohăn có cảm giác quen thuộc, tựa như đã gặp qua ở đâu.Còn cách hắn khoảng mười lăm trượng, quang mang từ từ hạ xuống, lộra một trung niên nhân mặc đạo bào xanh.Tóc tai bù xù, nhưng bừa bộn tí nào, trái lại còn làm cho người khác cócảm giác tiêu sái.Điểm đặc biệt thu hút chú ý người khác chính là, hắn chỉ có một cánhtay trái.Thái Bạch kiếm tiên!Ngực hắn khẽ thót lên, đầu óc liền nhanh chóng suy xét, chỉ một lúc đãgặp hai nhân vật trọng yếu của Bích Vân Sơn, chẳng lẽ chỉ vì Thất TinhThảo bị lấy ...

Tài liệu được xem nhiều: