Danh mục

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 134

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 110.59 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (7 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 134 :Âm Ma Công Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn (***************)Nhìn theo bóng lưng, tên lùn lộ ra một nụ cười chế giễu, bắt đầu ngắm nghía một loại cây cỏ kỳ lạ trên tay, thì thào rồi cười rộ lên: " Trương Thái Bạch, ngươi cho rằng đã giao dịch với cùng chúng ta, còn có thể toàn mạng trở về sao, dù sao thì thương hải tảo đã bị Ma Tôn..." Dưới ánh trăng, khuôn mặt xấu xí của hắn co quắt lại, càng tăng thể vẻ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 134Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạnChương 134 :Âm Ma CôngNhóm dịch: Ngạo Thiên Môn (***************)Nhìn theo bóng lưng,tên lùn lộ ra một nụ cười chế giễu, bắt đầu ngắm nghía một loại cây cỏkỳ lạ trên tay, thì thào rồi cười rộ lên: Trương Thái Bạch, ngươi chorằng đã giao dịch với cùng chúng ta, còn có thể toàn mạng trở về sao, dùsao thì thương hải tảo đã bị Ma Tôn...Dưới ánh trăng, khuôn mặt xấu xí của hắn co quắt lại, càng tăng thể vẻhung tàn.Sau đó, hắn liền trầm mặc trở lại, từ trong áo lấy ra trận bàn, trận kỳ,bắt đầu bố trí xung quanh.Chỉ trong chốc lát, đã hình thành một trận pháp cổ quái.Mặc dù chưa được phát động, nhưng Lâm Hiên cũng cảm nhận đượcsát khí dày đặc bên trong.Vừa nhìn đã biết ngay chính là trận pháp ma đạo tà ác!Ngắm nhìn kiệt tác của mình, tên lùn không khỏi lộ ra vể đắc ý dángtươi cười, tiếp đó lại lần ra từ túi trữ vật một viên ngọc kỳ quái.Phun vào một ngụm linh khí!Nhất thời, từ hạt châu phát ra ánh sáng mờ nhạt, ánh sáng vừa đi vàođến pháp trận, một màn sương mù cuồn cuộn nổi lên che đậy hoàn hảosát khí nồng đậm.Sau đó tên lùn niệm pháp quyết, miệng thì thào chú ngữ, toàn bộ thânảnh từ từ tiêu thất...Nhìn thấy một màn vữa nãy, lại liên tưởng đến đối thoại của hắn cùngThái Bạch kiếm tiên, Lâm Hiên đoán không lầm thì hắn định phục kíchÂu Dương tiên tử.Phải làm sao bây giờ?Hắn tự hỏi chính mình.Nếu dựa theo suy nghĩ thông thường, hắn sẽ lập tức ly khai, rời đi càngxa càng tốt, Bích Vân Sơn cùng Cực Ma Động có khúc mắc gì đi nữa,cũng không liên quan tới hắn, mà chính Lâm Hiên lại càng không muốnquấy nhiễu Ngưng Đan Kỳ tu sĩ lúc chiến đấu. Nhưng lúc này, hắn cũngkhông có khả năng làm việc đó, bởi vì lúc này mà rời đi, thì chắc chắnsẽ bị tên kia phát hiện, mà kẻ đã tu ma nào có khi nào lại ngại giếtngười.Do dự một hồi, Lâm Hiên quyết định ngồi yên quan sát.Chỉ một lát sau.Một đạo lam sắc lóa lên từ đằng xa, rồi nhanh chóng bay vút tới chỗnày.Chính giữa ánh sáng mờ ảo chính là Âu Dương Cầm Tâm. Âu DươngCầm Tâm dung mạo tuyệt sắc, nàng quan sát bốn phía một hồi, nét mặtlộ ra vẻ nghi hoặc; Thái Bạch sư huynh truyền âm gọi nàng tới đây, nóilà có có chuyện quan trọng cần bàn, nhưng tại sao lúc này mà người vẫnchưa tới.Do dự một lúc, nàng cũng hạ xuống, từ từ tiến về phía trước. Nhìn thấycảnh này, tên lùn đang ẩn nấp không khỏi vui mừng ra mặt, đối phươngsắp bước vào phạm vi của Bạch cốt âm sát trận.Cùng chứng kiến điều đó, trong chớp mắt, bao nhiêu ý niệm vụt quanão, cân nhắc nặng nhẹ một lúc, cuối cùng Lâm Hiên mở miệngnói:Âu Dương tiên tử, cẩn thận, đừng tiến về phía trướcThanh âm bất thình lình làm cho nàng sững sờ. Chân ngọc vốn đangbước tới lại dừng giữa khoảng không.Chốc lát…Âm thanh quỷ khóc thần sầu nổi lên, không khí phía trước đột nhiênxuất hiện vụ khí nồng đậm, một bộ xương khô khổng lồ từ trong hiệnra.Thấy cảnh tượng mày, đôi mày thanh tú của Âu Dương Cầm Tâmkhông khỏi cau lại, nàng cũng không hoảng loạn chút nào, liền mởrương đàn, phóng ra một một mũi băng nhọn, đánh vào khô lâu, cùnglúc độn quang bay lên.Lâm Hiên khẽ thở phào nhẹ nhõm, không một chút do dự, liền nhanhchóng thoát khỏi chỗ ẩn nấp. Ngay lúc hắn vừa bay đi, một lục sắcquang cầu liền nổ tung, làm cho tảng đá trở nên bằng phẳng.May mà lúc nãy nhanh lẹ rời đi, trong lòng hắn thầm kêu may mắn.Sở dĩ mà hắn chọn nhắc nhở nàng cũng chẳng bởi thâm tâm có lý dochính đáng thương hương tiếc ngọc gì đó cho cam mà chính là bản thânđã suy xét kỹ càng.Sau một phen cân nhắc tỉ mỉ, tự đánh giá, nhận thấy nếu mình xui xẻobị đánh trúng, muốn không an toàn rút đi nhất định là không có khảnăng.Chắc chắn sẽ bị phát hiện.Nếu vậy chỉ còn lại lựa chọn một hoặc tiếp tục ẩn núp tọa sơn quan hổđấu, nhưng cũng phải nói Âu Dương Cầm Tâm cùng tên lùn kia đều làcao thủ Ngưng Đan Kỳ, có pháp lực kinh người, hai người chiến đấu,không quản ai thắng ai thua, động tĩnh chắc chắn là lớn vô cùng.Mà khoảng cách cũng mình với họ lại gần như vây, nếu không bị ảnhhưởng thì thật là lạ.Đến lúc đó mới hiện thân thì song phương chắc chắn đều khẳng định làkẻ địch, lúc đó quả thật là chết không có chỗ chôn.Đã như vậy, không bằng lựa chọn một chỗ dựa vững chắc mà tin cậy.Kẻ kia chắc chắn là loại trừ đầu tiên, đối phương khẳng định sẽ khôngđể kẻ nào biết được âm mưu của hắn mà còn tồn tại.Về phần Âu Dương Cầm Tâm mà nói, tuy rằng Lâm Hiên đối với nàngcũng không hiểu rõ gì, nhưng dù sao cũng đã gặp qua vài lần, biết đốiphương tâm cao khí ngạo chắc chắn là loại nữ tử ân oán phân minh.Chính mình nhắc nhở nàng không tiến nhập vào trận pháp của tên kia,lễ gặp mặt như vậy là quá đủ.Thất bại trong gang tấc, tức giận đến râu tóc muốn dựng lên, cả ngườiphẫn nộ như muốn nổ tung, hai mắt rực đỏ, oán hận nhìn về phía kẻphá hỏng chuyện tốt của mình.Hơn hai mươi tuổi, tu vi chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ mà thôi.Vừa căm phẫn nhưng hắn cũng thập phần kinh ngạc, theo tình hình ...

Tài liệu được xem nhiều: