Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 138 :Xung Đột Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn (***************)Đối với Trúc Cơ Kỳ tu sĩ khác mà nói, một mình đi đến Thiên Ma thành, quả thực là vô cùng nguy hiểm, nhưng đối với hắn mà nói thì tình huống quả thực có chút bất đồng. Tại U Châu mà nói, Linh Dược Sơn địa vị tương đối cao. Ngoại trừ việc âm thầm ẩn dấu lực lượng, biển hiện bên ngoài cũng luôn sẵn sàng mở cửa chào đón đối với đồng đạo muốn luyện đan,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 138Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạnChương 138 :Xung ĐộtNhóm dịch: Ngạo Thiên Môn (***************)Đối với Trúc Cơ Kỳ tusĩ khác mà nói, một mình đi đến Thiên Ma thành, quả thực là vô cùngnguy hiểm, nhưng đối với hắn mà nói thì tình huống quả thực có chútbất đồng.Tại U Châu mà nói, Linh Dược Sơn địa vị tương đối cao.Ngoại trừ việc âm thầm ẩn dấu lực lượng, biển hiện bên ngoài cũng luônsẵn sàng mở cửa chào đón đối với đồng đạo muốn luyện đan, mà khôngchỉ có người tu tiên, ngay cả tu ma giả cũng được đối xử bình đẳng.Cho nên Linh Dược Sơn tuy thuộc về tu chân nhất mạch, nhưng đối vớingười tu ma mà nói tiếng tăm vẫn tốt phi thường, đã được kính trọng từlâu.Luyện đan giả của Linh Dược Sơn , có thể siêng sẻ tiến vào Thiên Mathành mà không gặp trở ngại gì, tuyệt đối sẽ không có tu mà nào cố tìnhgây khó dễ.Nên Lâm Hiên căn bản là không cần phải cùng bọn họ đồng hành.Một lát sau, hắn đáp xuống Thiên Ma Thành.Cửa thành trước mặt, cao chừng bảy, tám trượng, được một tầng lamsắc bảo hộ bên ngoài, hai tu sĩ sắc mặt nghiêm nghị đứng canh bêncạnh.Hắn để ý thấy, người tu mà đi qua thì thông suốt, không trở ngại gì, cònnếu là tu chân thì phải dừng lại kiểm tra.Người bên trái khẽ liếc hắn một cái, trong mắt hiện lên tia chế giễu, tiểutử này tu vi không tệ, tuổi còn trẻ thế mà đạt tới Trúc Cơ Trung kỳ rồi,chỉ là không biết trời cao đất dày, dám đơn độc tới nơi này.Lông mày hắn khẽ nhíu lại, đang muốn mở miệng, thì thì Lâm Hiên đãtươi cười giành nói trước: Linh Dược Sơn Lâm Hiên, xin chào hai vịđạo hữuLinh Dược Sơn?Người bên trái sửng sốt, lập tức thay bằng vẻ mặt nhiệt tình, vui vẻnói: Thất kính thất kính, không biết đạo hữu có mang theo ngọc bàichứng minh không?Có Lâm Hiên gật đầu, đưa tay vào ngực, lấy ra một tấm ngọc bàilong lanh.Vật này chính là do noãn ngọc nhất phẩm tại thành, phong cách cổ xưa.Mặt trên hạ một cấm chế đặc biệt, làm cho người khác muốn bắt chướccũng không được.Cầm lấy đánh giá một lúc, hắn liền chuyển sang vẻ cung kính:Hóa ralà Linh Dược Sơn thiếu chưởng môn, xin thứ lỗi cho, tại hạ đắc tộiHa ha, đạo hữu đã khách khí rồi thu lại ngọc bài, Lâm Hiên hỏi:Tatiến vào trong được không?Đương nhiên là được hắn lộ ra vẻ lấy lòng nói, từ trong túi lấy ra mộtlá phù màu đen, điều động linh lực, lá bùa liền bắn thẳng vào y phụcLâm Hiên.Toàn bộ quá trình, Lâm Hiên không hề biến đổi sắc mặt, chỉ có trongmắt anh sáng khác thường lóe lên, phân vân một lúc, rồi cũng mất đi.Chỉ là có chút do dự hỏi:Đây là...Ha ha, thiếu chủ không cần lo lắm Người tu ma mỉm cười giảithích:Chắn chắn ngài cũng biết, ngoại trừ đạo hữu Linh Dược Sơn,những người tu chân khác, tại đây đều không được chào đón, đạo phùnày, chính là đại biểu cho thân phận khách quý của ngài. Nếu ngườikhác có bắt gặp cũng không ai dám gây khó dễVâng, đa tạ đạo hữuSau khi pháp quyết nhập vào, y phục của hắn phát ra hắc sắc quangmang vô cùng quỷ dị. Tuy rằng tin tưởng đối phương sẽ không gây bấtlực cho mình, nhưng hắn cũng dùng thần thức kiểm tra một phen, xácđịnh chắc chắn không có gì sai lệch rồi mới yên tâm tiêu sái bước vào.Thiên Ma thành nơi ở của tu ma giả U Châu, thực sự là phồn vinhkhông gì sánh được, đường lớn người đi không ngớt, hắn phát hiện racũng có không ít tu sĩ truy cầu tiên đạo.Điều này làm cho hắn vô cùng kinh ngạc.Nhưng tu sĩ này, so với người thường hình dáng quả thật bất đồng, vẻmặt ai nấy đều dữ tơn, tỏa ra sát khí khắp người, như muốn kẻ khác aicũng phải tránh xa.Điều nay có lẽ cũng do công pháp tu ma của họ mà ra, tuy rằng tiến bộcực nhanh nhưng làm cho tâm tính bị bóp méo.Đương nhiên, ngoại trừ tu sĩ ma đạo, người tu chân ở đây không phải làkhông có, nhưng hầu hết đều rất hòa hợp.Trong thành, thình thoảng lại nghe tiếng cãi nhau, thậm chỉ nếu cóđộng thủ cũng là hết sức bình thường. Người tu ma tính tình nóng nảy,một lời không hợp ngay lập tức quyết đấu.Phía trước lại nghe thấy tiếng tranh cãi ầm ĩ.Mọi người thấy vậy bu vào không ít.Lâm Hiên chẳng thèm để tâm, hắn không muốn dính vào chuyện nào,cũng không muốn xem chuyện náo nhiệt, đang chuyển bị lách ngườiqua.Vừa đi được hai bước, hắn chợt nhíu mày, lộ ra vẻ trầm ngâm.Vừa đi được hai bước, hắn chợt nhíu mày, lộ ra vẻ trầm ngâm.Sau đó, hắn tựa như thay đổi quyết định, xoay người hướng về phía đóđi tới.Người hóng chuyện đa số tu vi cũng không cao, đều chỉ là Linh ĐộngKỳ, nhìn thấy một vị tiền bối Trúc Cơ Kỳ, tuy rằng là người tu chân,nhưng trên mình lại có phù bào quý khách, lập tức cung kính nhườngđường.Nhìn chăm chú một lúc, một thân ảnh quen thuộc liền hiện ra trước mắthắn, Từ Nhân, hai người đã gặp qua một lần.Lâm Hiên chính là đã nhận ra thanh âm của nàng, nên mới đi tới quyếtđịnh này.Nữ tử này tu vi tuy rằng không đáng để nhắc tới, nhưng lại huynhtrưởng khá là tài ba.Đại ca Từ Phong của nàng chính là một nhân tài kiệt xuất của phái pháiThiên Sơn, sắp tới có thể người cạnh tran ...