Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 139 : Thiên Huyễn Biến Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn (***************) Một tiếng kêu thảm thiệt vang lên! Một tu sĩ Linh Động Kỳ đến xem náo nhiệt đã bị vạ lây. Nhìn thấy máu bay tung tóe, trong mắt lên Lâm Hiên liền xuất hiện tia lạnh lùng, nếu đối phương đã xuất thủ tàn nhẫn, mình cũng không cần hạ thủ lưu tình là gì! Mọi người đang vây lại vội giải tán ngay tức khắc, chỉ còn lại một vài người tu vi cao thâm,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 139 Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 139 : Thiên Huyễn Biến Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn (***************)Một tiếng kêu thảm thiệt vang lên!Một tu sĩ Linh Động Kỳ đến xem náo nhiệt đã bị vạ lây.Nhìn thấy máu bay tung tóe, trong mắt lên Lâm Hiên liền xuất hiện tialạnh lùng, nếu đối phương đã xuất thủ tàn nhẫn, mình cũng không cầnhạ thủ lưu tình là gì!Mọi người đang vây lại vội giải tán ngay tức khắc, chỉ còn lại một vàingười tu vi cao thâm, liền mở ra vòng bảo hộ rồi đứng một bên chỉ trỏ.Vẻ mặt của Lâm Hiên ngày càng trở nên nghiêm túc, há miệng, từ đóphun ra một hai tia màu hồng.Đạo hồng mang vừa được truyền đạt liền bay về phía lục sắc hào quangđối đầu.Gần như vừa giao chiến, linh khí của kẻ tu ma liền lâm vào thể hạphong, bị đánh bật ra ngoài.Là một phi kiếm rìa răng cưa.Hừ, chỉ là trung phẩm linh khí!”Thấy thế hắn càng lúc càng yên tâm, nếu như người tu ma có môn pháithì tuyệt đối không thể tu vi Trúc Cơ Trung kỳ lại chỉ có được linh khíthế này.Hắn khẽ vung tuy, hồng mang liền bay trở về, hào quang nhạt dần, liềnhiện ra là một đôi ngô câu phong cách cổ xưa.Vật này lấy được từ Hỏa Linh chưởng môn, uy lực so với Bích TuyếtHoàn còn cao hơn một bậc.Sau lần bế quan này, cuối cùng hắn đã có thể luyện hóa hoàn toàn, thuvề sử dụng.Ánh mắt Viên Tùng lộ ra vẻ hoảng sợ, cho dù đạt tới Trúc Cơ Hậu kỳ,mình cũng chưa chắc sở hữu được một món cực phẩm linh khí.Nhưng mà Lâm Hiên lại không thể suy đoán theo lẽ thường được, nếunhư hắn biết được, kẻ này không chỉ có một cái cực phẩm linh khí thìkhông biết còn kinh ngạc đên nhường nào.Mà Lâm Hiên lúc này cũng không muốn dây dưa với hắn.Tuy rằng mình là thiếu chủ Linh Dược Sơn, nhưng nơi đây chính là địabàn của người tu ma, không nên để đêm dài nhiều mộng.Vừa nghĩ như thê, hắn liền chắp tay thành pháp quyết, hai tay ôm vàonhau, hướng về phía kẻ đó chỉ tới.Linh lực cách không truyền vào!Một tia hồng quanh vọt ra, dường như phá ra tiếng long ngâm.Biến hóa!Hắn hét to một tiếng, chỉ thấy từ trong ánh hồng, ngô câu liền hóa thànhmột cự long cao hơn mười trượng, trên đầu có một cặp sừng, trongmiệng còn có hỏa diễm bừng bừng.Hóa hình chi thuật!Viên Tùng vô cùng kinh hãi, mặt lộ vẻ không thể tin được, đông đảo tusĩ đang ẩn nấp gần đó cũng hoảng sợ không nói lên lời.Ai ai cũng biết, hóa hình chi thuật chính là mượn pháp bảo, cùng linhlực kết hợp hóa thành thần thú, cũng có được một bộ phận uy năng củahình thể hóa thành.Ví như nói Âu Dương Cầm Tâm và tên lùn trong trận chiến đầu sửdụng phương pháp này để gọi ra Tất Phương, ác giao!Nhưng để thi triển thuật này phải có Kim Đan phụ trợ, nói cách kháctất cả tu sĩ dưới Ngưng Đan Kỳ, đều không thể nào dùng được.Lẽ nào tên thiếu niên này là một cao thủ Ngưng Đan Kỳ. Ở đây giả heoăn thịt cọp sao?Vừa nghĩ tới điều này, Viên Tùng liền đổ mồ hôi lạnh, nhưng mà lúcnãy, hối hận cũng đã muộn.Lâm Hiên đương nhiên không phải cao thâm như mọi người tưởngtượng, pháp thuật hắn thi triển, cũng chẳng phải hóa hình chi pháp gì,mà chỉ là một loại Thiên huyễn biến thần thông.Đây chính là bí pháp được ghi chép trong Cửu Thiên Huyền Công,sao với hóa hình có chút tương tự, chỉ là tu vi Trúc Cơ Kỳ đã có thể sưdụng được.Cũng là đem linh hóa hóa thành hình dạng thần thú, chẳng qua phươngpháp này có chút bất đồng chính là vẻn vẹn chỉ biến thành hình dạng đómà thôi, chẳng hề có tí thần thông nào cả.Nhưng dù sao thì sao so với uy lực ban đầu của linh khí cũng cao hơnmột bậc.Nhìn thấy biểu tình kinh hãi của đối phương, hắn cũng không laychuyển tí nào, nhân từ với đối địch chính là tàn nhẫn với chính mình, tạiTu Chân Giới, lòng nhân ái không thể tồn tại được.Một tia sát khí khẽ hiện ra trong mắt hắn.Lâm Hiên không chút do dự thúc đẩy hỏa long.Rống!Theo lệnh của chủ nhân, hỏa long liền gầm lên, cùng đó là sóng nhiệtcuồn cuộn, đánh về phía đối phương. Viên Tùng lúc này mồ hôi nhưtắm, đương nhiên hắn cũng không bó tay thúc thủ, đành cắn răng némra một tấm phòng ngự trung giai phù.Nhưng tất cả đều vô dùng, phù vừa phóng ra, lớp phòng hộ dễ dàng bịxé rách.Tiếng kêu rên thảm thiết vang lên, hắn đã bị cầu lửa ôm trọn.Lâm Hiên cũng không lộ ra biểu tình ung dung, mà tiếp tục giữ chặt thủquyết, thôi động hỏa long công kích liên tục, lửa cháy hừng hực, đemđối phương đốt thành tro bụi, ngay cả nguyên thần cũng theo đó tanmất.Dã hỏa thiêu bất tẫn, xuân phong xuy hựu sinh ( Cổ Nguyên Thảo TốngBiệt - Bạch Cư Dị ) Đối phó địch nhân, từ trước tới giờ hắn không kểthủ đoạn độc ác vô tình.Bùm một tiếng, Hỏa long lại hóa thành ngô câu, bay về tay hắn, LâmHiên lạnh lùng liếc nhìn các tu sĩ xung quanh, tất nhiên không ai dámđối mắt với hắn cả, đã vậy xoay mặt, độn quang bay đi.Khóe miệng hắn khẽ toát ra nét cười, cảm giác hăng hái từ tận đáy lòngsinh ra.Nhìn vẻ mặt sùng bái của Từ Nhân, ra tay tiêu diệt một tu ma Trúc CơTrung kỳ, cho dù là Đại ca của nàng đi nữa, cũng không đơn giả nhưthế.Hắn có phải là Trúc Cơ Trung kỳ không, đến tột cùng là như thế nào?Vô số nghi vấn nảy sinh trong lòng nàng.Cùng lúc đó, tại một góc không xa, hai người lão già, mặc áo đen xanhphân biệt khẽ nhìn nhau, trong mắt dị quang chớp động.Trần huynh, người xem thiếu niên kia có lại lịch thế nào? người mặcáo xanh lạnh lẽo hỏi.Hừ, Trương huynh nhìn không ra, thì sao mà ta biết được? lão giàbên phải nhìn chằm chằm vào Lâm Hiên: Bất quá người này tu luyệncông pháp vô cùng siêu phàm, sử dụng tuyệt chiêu, nhìn sơ qua quảthực rất giống Hóa Hình thuật của tu sĩ Ngưng Đan Kỳ chúng ta.Nếu bắt kẻ này về, không chừng sẽ có thu hoạc lớnKhông được lão già họ Trần lắc đầu: Y phục của hắn có Thiên Sátma khí, người tu chân nếu được đãi ngộ như vậy, thế lực phía sau chắcchắn không phải tầm thường, phải tìm hiểu rõ ràng tứước đã, khôngđược manh độngNhưng... Người đứng bên trái có vẻ không cam lòng.Việc nhỏ không nhịn được, thì sao ...