Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 141 : Liễu Ám Hoa Minh Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn (***************)Sau khi Từ Nhân đi, Lâm Hiên đi theo Long Tuấn đến Âm Sát Giáo. Khách và chủ sau khi ngồi xuống, thị nữ lập tức phụng mệnh dâng trà ngào ngạt hương lên. “Hiền đệ lần này đến Thiên Ma thành chẳng hay có chuyện gì, cần gì tại nơi này của ngu huynh?”
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 141 Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạnChương 141 : Liễu Ám Hoa MinhNhóm dịch: Ngạo Thiên Môn (***************)Sau khi Từ Nhân đi,Lâm Hiên đi theo Long Tuấn đến Âm Sát Giáo. Khách và chủ sau khingồi xuống, thị nữ lập tức phụng mệnh dâng trà ngào ngạt hương lên.“Hiền đệ lần này đến Thiên Ma thành chẳng hay có chuyện gì, cần gì tạinơi này của ngu huynh?”Lâm Hiên nghe qua lời này, thoáng trầm ngâm: “ Tiểu đệ cần một cuốnTrúc Cơ Kỳ quỷ tu công pháp, không biết Long huynh có biện pháp nàokhông?”“Quỷ tu công pháp?” Long Tuấn sửng sốt, nét mặt kinh ngạc liền hỏi: “Hiền đệ chẳng phải là ngươi tu chân sao, như thế nào lại muốn đầunhập Ma đạo chúng ta chứ?”Lâm Hiên mỉm cười không nói, Long Tuấn cũng không muốn hỏi tớicùng, dù sao, mỗi người cũng có bí mật riêng của mình. Hắn khẽ nhíumày, chậm rãi đi vài vòng trong phòng, lát sau , hắn ngừng lại, nói mộtcách khó xử: “ Hiền đệ cũng biết rằng, loại công pháp bí tịch này,phường thị bình thường cực kỳ khó gặp, mà cho dù ngẫu nhiên xuấthiện cũng đa phần là rác rưởi vất đi .”“ Cho nên đệ mới muốn nhờ Long huynh giúp đỡ.”Long Tuấn thở dài, cực kỳ khó xử nói: “Nếu như là công pháp tu mabình thường thì với thân phận thiếu chủ Âm Sát Giáo của ta thì cũngkhông phải chuyện gì quá khó khăn, nhưng quỷ tu lại một phân chi củama đạo, lại cực kỳ thưa thớt .....”Nửa canh giờ sau, Lâm Hiên từ trong Âm Sát Giáo đi ra.Công pháp quỷ tu mà hắn cần, Long Tuấn khó có khả năng giúp được,đương nhiên lần này cũng không phải không có thu hoạch gì, theo nhưLong Tuấn nói, hắn biết được Lệ Qủy Bang nắm trong tay công phápquỷ tu hàng đầu.Lệ Qủy Bang, một trong tam đại thế lực tại Thiên Ma Thành, từ tên gọicũng biết được, cao tầng của nó là một đám quỷ đạo tu sĩ .Bất quá, Lâm Hiên cũng không nghĩ có thể lấy răng trong miệng lão hổ.Liền từ bỏ ý nghĩ đó đi.Ma đạo tam phái tuy thực lực không thể so bì với Bích Vân Sơn cùngtam cự đầu, nhưng ngưng đan kỳ tu sĩ của mỗi phái cũng hơn mườingười trở lên. Không phải là thứ mà bản thân mình có thể dễ dàng trêuchọc vào.Chẳng qua, dù chỉ là một tia hy vọng mong manh, nhưng Lâm Hiên vẫnkhông từ bỏ ý định đi Lệ Qủy Bang, nhằm tìm kiếm ở mấy cửa hàngtrong phường thị, không chừng may mắn mà “ mèo mù vớ phải cá rán”cũng nên ……Chỉ đáng tiếc, vẫn không thu hoạch được gì.Lâm Hiên cảm thấy có chút uể oải, nên không có dừng lại tại Thiên MaThành quá lâu, một khi tại nơi này đã không có hy vọng tìm được quỷtu công pháp, thì nên đến nơi khác.Sau khi rời khỏi Thiên Ma thành, Lâm Hiên suy nghĩ miên mang, vừamới độn quang hơn mười dặm. Chợt ba đạo quang mang đang quyệnlẫn vào nhau đập vào trong mắt Lâm Hiên.Lâm Hiên dừng lại, lơ lửng giữa không trung, sắc mặt không thay đổimà dụng thần thức tỏa ra xung quanh, lập tức trên mặt thoáng qua mộttia kinh ngạc, không nghĩ tới song phương tranh đấu với nhau, lại cóhai người mà mình biết.Là đôi song tu đạo lữ cùng mời mình vào thành.Đang cùng họ đối địch là một tu sĩ ma đạo .Mặc dù ba người này đều là có tu vị Trúc Cơ trung kỳ, nhưng người tuma này công pháp thật sự bá đạo, hơn nữa lại dụng linh khí rất khácthường khiến vợ chồng thư sinh áo trắng kia tuy là hai đánh một,nhưng tình thế lại vô cùng nguy hiểm.Lâm Hiên thấy vậy, khuôn mặt vẫn lạnh lùng như ban đầu, tuy có cùngđôi vợ chồng này gặp nhau một lần, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không vô cớxen vào, theo tính cách của Lâm Hiên lại sẽ không bao giờ làm việc dưthừa như “ tương trợ đồng đạo” này.Lãnh đạm dò xét một vài lần nữa, Lâm Hiên chuẩn bị độn quang mà đi,nhưng thân hình hắn vừa động, trong tức khắc lại ngừng lại, trên mặtđầy vẻ trầm ngâm, nguyên nhân là vì hắn nhận được một đạo truyềnâm của thư sinh áo trắng kia : “ mong đạo hữu trượng nghĩa ra tay, phuphụ ta xin đem trọng bảo dâng tặng”.Chần chừ trong phút chốc, Lâm Hiên liền bay ngược lại.Người tu ma kia cũng đã phát hiện ra hắn, mặt lộ vẻ đề phòng, đangmuốn nói gì đó thì lâm Hiên đã tế xuất ngô câu ra .Một khi đã quyết định thì phải làm hành động thật nhanh, tiên hạ thủ vicường!Thiên Huyễn bí thuật sử ra, thân ngô câu liền hóa thành hỏa long, nhằmhướng tu sĩ ma đạo kia mà đánh.Kẻ kia lộ ra vẻ cực kỳ hoảng sợ, linh khí của hắn đang bị đôi đạo lữ kiagắt gao cuốn lấy, lúc nào không thể nào thu hồi ngay lập tức, không còncách nào khác, hai tay hắn liền bắt quyết, biến ảo ra một thủ thế phứctạp. Một đạo sương mù kỳ dị từ trong mũi hắn bay ra bên ngoài, tạothành hộ tráo bao bọc lấy hắn.“ Hừ, muốn chết.” Lâm Hiên không hề dịch chuyển, hướng tới hỏa longđang cuồn cuộn cháy mà điểm một cái, con Hồng Long kia thanh thếliền bạo tăng vài phần, hộ tráo của kẻ tu ma kia phát ra âm thanh “ dátdát” rồi cũng bị phá tan đi .Tu ma giả kia còn đang muốn dùng bí thuật mà chạy trốn, Lâm Hiênlàm sao có thể cho hắn như ý, nhanh chóng thả ra một thanh phi kiếm,đâm ngập vào ngực mà xuyên qua thân thể của hắn , sau đó thi thể tànhồn liền bị ngọn lửa thiêu đốt ...