Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 142 : Đường Lang Bộ Thiền Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn (***************)“Lâm mỗ không có hứng thú, hai vợ chồng hiền huynh chắc phải tìm người khác vậy!” Lâm Hiên hơi trầm ngâm, không chút do dự liền từ chối. Điều này làm cho nét mặt mang đầy sự chờ đợi của hai người biến mất, thay vào đó là sự thất vọng, thư sinh áo trắng vẫn chưa từ bỏ ý định : ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 142Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạnChương 142 : Đường Lang Bộ ThiềnNhóm dịch: Ngạo Thiên Môn (***************)“Lâm mỗ không cóhứng thú, hai vợ chồng hiền huynh chắc phải tìm người khác vậy!” LâmHiên hơi trầm ngâm, không chút do dự liền từ chối.Điều này làm cho nét mặt mang đầy sự chờ đợi của hai người biến mất,thay vào đó là sự thất vọng, thư sinh áo trắng vẫn chưa từ bỏ ý định :“Chẳng lẽ đạo hữu còn lo lắng đều gì sao ?”Không cần nhiều lời.Lâm Hiên tay áo nhẹ phất, không thèm chú đến sắc mặt cực kỳ khó coicủa hai người này, thân hóa thành một đạo độn quang, từ từ biến mấtphía phương xa.Chợt khí chất văn nhã trên người thư sinh kia tan biến đi như chưatừng có, mà thay vào đó là vẻ mặt âm lệ hung tợn, hắn liền nói : “Không nghĩ tới là không thể câu được con cá này, đáng ghét .”“Tiểu tử này thật sự quá giảo hoạt, nhưng không có hắn, chỉ bằng vàochúng ta, thật sự không phải đối thủ của tên Âm Quỷ kia, huống hồHuyền Hỏa Châu trong tay hắn ….” Tựa hồ như đang nói điều gì đóquan trọng, thiếu phụ áo hồng kia âm thanh càng lúc càng nhỏ dần.“ Không sao, ngoài hắn ra vẫn còn có nhiều con cá để chúng ta thả câu,cùng lắm chúng ta ở đây chờ thêm một lúc nữa.”“ Ừm, cũng chỉ có thể như thế.”Cách đó hơn mười dặm trên bầu trời, sau khi nghe xong cuộc đối thoạicủa hai người, Lâm Hiên trên mặt lộ ra nét cười nhạo.Cho đến thời điểm này, cũng chỉ mình tính kế với người khác, khi nàolại để bị lợi dụng, tuy nhiên cặp đạo lữ bề ngoài cũng Âm Quỷ thượngnhân ra vẻ thù sâu như bể, nhưng Lâm Hiên lại nhìn ra bên trong cóđiểm vi diệu.Thừa lúc hai người sơ ý, Lâm Hiên liền thi triển một pháp thuật nhỏ lênngười bọn họ, sau đó lại vờ như bay đi thật xa, nhưng thực ra cũng chỉở gần đó.Huyền Hỏa thần châu...Lâm Hiên trên mặt lộ vẻ đăm chiêu suy tư .Sau đó, lấy ra một viên ẩn linh đan ăn vào, thu liễm khí tức, lặng lẽ trởlại gần đóLâm Hiên cách hai người kia không xa, tìm được một động phủ để nghỉngơi, mỗi ngày ngồi luyện khí đồng thời lặng lẽ giám sát hai kẻ kia .Cứ như vậy, mà mười ngày trôi quá.Đôi phu phụ kia mỗi ngày đều ở đó “ Ôm cây đợi thỏ”, dùng lời lẽ dụhoặc như đối với Lâm Hiên mà mời người khác ra tay giúp đỡ.Tất nhiên, bọn họ cũng có sự lựa chọn kỹ lưỡng, pháp lực thấp thì vôdụng, pháp lực cao thì khó điều khiển được, tóm lại đều là tu chân giảcó tu vị Trúc Cơ sơ kỳ hay trung kỳ.Lâm Hiên thờ ơ lạnh lùng quan sát. Rốt cục cũng có ba người chịu giúpđỡ. Thế là đôi song tu đạo lữ kia quyết định hành động .Ba người mà bọn họ mời đến ….Trong đó gồm hai nam và một nữ .Một lão giả độ chừng năm mươi tuổi tu vị Trúc Cơ trung kỳ, còn haingười trẻ tuổi còn lại xem ra là huynh muội, có vẻ như xuất thân từ tutiên gia tộc .Đi theo bọn họ, Lâm Hiên cẩn thận che dấu hành tung, xa xa độn quangở phía sau, hơn một ngày trời phi hành.Mãi đến tối, năm người này liền đáp xuống một nơi rất hoang vuNơi này là một cái hồ trong núi, bao quanh là hơn mười ngọn núi lớnnhỏ, mắt nhìn không điểm cuối.“Mọi người cẩn thận, động phủ của lão ma cách đây không xa.” Thưsinh áo trắng vẻ mặt ngưng trọng liền nhắc nhở.Hai vị đã chắc chắn Âm Qủy thượng nhân thật sự không có kẻ nào trợgiúp chứ ?”Gã thanh niên họ Phó có chút khẩn trương, tuy nhiên dù tham bảo vật,bị cái lưỡi đính hoa sen của hai người này dụ hoặc, bây giờ lại trở nêncó chút sợ hãi, hung danh của đối phương đáng sợ như vậy. Nếu như rơivào tay hắn, thì khó có thể tưởng tượng hậu quả ra sao .“Đạo hữu không cần phải lo lắng, lão ma cùng hung cực ác kia, trướcnay chỉ một hình một bóng mà thôi. Không có bất kỳ kẻ nào giúp đỡ,với thực lực của năm chúng thì diệt sát lão thì không phải là chuyện khókhăn gì, phu phụ chúng ta chỉ cần báo được đại cừu, còn bảo vật màhắn thu thập được, tất cả xin nhường lại cho bao vị đạo hữu.”“ Hừ, chuyện bảo vật để sau hay nói. Âm Qủy thượng nhân này làmnhiều điều ác, nay chúng ta chính là thế thiên hành đạo.”Lão nhân nămmươi tuổi kia liền đạo mạo trang nghiêm nói, tuy nhiên ánh mắt chớpđộng của lão lại không thể che dấu được sự dối trá của trong lòng.Kỳ thật, những người khác trong lòng cũng có suy nghĩ hèn mọn nhưvậy, nhưng nhiên sẽ chẳng có ai nói ra.Chúng ta khi nào động thủ?“ Không cần vội vàng, đầu tiên chúng ta hãy nghỉ ngơi dưỡng sức, lãoquái một thân quỷ tu, ban đêm thực lực của hắn tăng lên không ít, vìthế nên chúng ta sẽ cùng vây sát lão vào ban ngày.Mọi người tự nhiên không có ý kiến phản bác gì, Lâm Hiên cách bọn họvài dặm mà đáp xuống, ẩn dấu hành tung bản thân, mà nghe trộmnhững lời của bọn họ vừa nói.“ Hành động vào ngày mai.” Lâm Hiên liền ngồi xuống, chìm sâu vàonhập định.Gió yên sóng lặng, thời gian trôi qua thật nhanh, đã gần hết đêm.Hừng đông vừa lên, năm người dưới sự điều động của thư sinh áo trắng,liền hướng tới bên trái của một ngọn núi hoang mà bay lại.Ngọn núi kia xem ra cao hơn hai ngàn thước, cây cối thưa thớt, đôi chỗlại thấy xương động vật trắng hếu lộ ra. Khắp nơi tràn ngập khí tức âmsâm quỷ dị.“Ồ?”“ Có chuyện gì vậy?”Nghe tiếng kinh hô, lập tức những người còn lạivội vàng dừng lại tăng cường đề phòng, dụng thần thức đảo qua mộtlúc, nhưng không phát hiện có điều gì kỳ lạ, liền nhìn cô gái họ Phó kiavới vẻ mặt khó hiểu.Phó Thiến đỏ mặt, ngượng ngùng nói : “Không có gì, ta chỉ cảm thấyÂm Qủy lão ma tại động phủ xung quanh lại không thiết lập cấm chếdự cảnh ?”Những người khác nghe vậy cũng đồng thời lộ ra vẻ khó hiểu trên mặt .“ Ha ha, mọi người không cần đa nghi, nguyên nhân chính chỉ vì lão macừu nhân cực kỳ nhiều, cho nên mới không thể đi phường thị để muatrận kỳ và trận bàn, mà bản thân hắn đối trận pháp mà nói, lại khôngthông thạo .”Thì ra là thế.“Chính vì thế, hắn mới kiến tạo động phủ tại nơi hoang vu như vậy, phuphụ ta cũng đã tốn không biết bao nhiêu sức lực mới có thể tìm đượcnơi này .”Những người khác nghe vậy, sự ngờ vực cũng tạm lắng xuống, lão nhânkiêu ngạo tên gọi Phùng Viễn vung t ...