Thông tin tài liệu:
Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 152 :Xung Đột Tái Khởi Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn (***************) Ba ba một tiếng. Giống như tuyết xuân gặp khí nóng, băng châm vừa tiếp xúc với lửa ma lập tức từng đợt từng đợt biến thành hơi nước. Lâm Hiên im lặng không nói. Tuy biết Băng Châm quyết khẳng định không thể chống lại Tam Âm Ma Hỏa của đối phương, nhưng hắn cũng không nghĩ tới đến đến ngay cả ngăn trở một chút cũng không được. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 152 Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 152 :Xung Đột Tái Khởi Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn (***************)Ba ba một tiếng. Giống như tuyết xuân gặp khí nóng, băng châm vừatiếp xúc với lửa ma lập tức từng đợt từng đợt biến thành hơi nước.Lâm Hiên im lặng không nói.Tuy biết Băng Châm quyết khẳng định không thể chống lại Tam ÂmMa Hỏa của đối phương, nhưng hắn cũng không nghĩ tới đến đến ngaycả ngăn trở một chút cũng không được.Ma hỏa đánh lên hộ tráo nổ ầm một tiếng, thải quang kịch liệt rungđộng. Nếu như đúng là Cửu Cung Bát Quái Trận chân chính có lẽ bản tổ sưcũng phải tốn một phen tay chân. Đáng tiếc phong ấn trong trận phùchỉ là thứ phẩm chất kém mà thôi. Xem ta như thế nào phá tan nó đây.Trong tiếng cười quái dị, vẻ kiêu ngạo của Chu Lương cuồng trướng.Một lát sau đã có bảy tám hỏa cầu hắc kim sắc lơ lửng trên tay hắn.Lâm Hiên chẳng nói chẳng rằng lấy từ trong người ra một tấm phù.Đây là Cửu Cung Bát Quái Trận Phù dùng để thao túng trận pháp.Sau đó hắn phất tay áo một cái, Ngô Câu đã lơ lửng giữa không trung,rung động nhè nhẹ, tiếp đó chỉ thấy tay hắn nắm chặt thanh trủy thủquỷ dị kia. Cực phẩm linh khí, lại còn siêu phẩm linh khí nữa?Không nghĩ tới tên quái vật này lại kiến thức uyên bác đến vậy, chỉ liếcmắt một cái đã nhìn ra lai lịch bảo vật trong ta Lâm Hiên.Làm cho ý định nhân lúc hắn không phòng bị mà đánh lén của LâmHiên không thành. Lâm Hiên bực mình một lúc, cắn răng đem ThiênTường Điểu cùng Hỏa Diễm Tê Ngưu Thú Phù đồng loạt sử dụng. Tuybên trong không còn nhiều năng lượng nhiều lắm nhưng bây giờ khôngphải là lúc keo kiệt.Tiếp đó hắn lấy trong người thêm một tá các loại phù.Quái vật rốt cuộc cũng phải biến sắc. Trước mặt chỉ là một tên tu sĩTrúc Cơ trung kỳ mà thôi, làm sao trên người hắn lại có lắm bảo vậtthế?Chẳng lẽ sau lưng tên tiểu tử này còn có chỗ dựa khủng bố?Nếu là trước khi gặp đại nạn, giết một tên tiểu tu sĩ như thế này cũngchẳng mất bao nhiêu khí lực. Nhưng bây giờ không những pháp thân bịhủy, bảo vật thất lạc, mà thân thể mới này còn có nhiều hạn chế. Muốnkhôi phục lại thực lực trước kia chí ít cũng phải mất mấy chục năm khổtu.Tuy cố hết sức thì cũng có thể tiêu diệt tên tiểu tử này chắc chắn sẽ mấtkhá nhiều thời gian. Nếu bị những kẻ đó đuổi tới...Thôi!Sau khi cân nhắc lợi hại, trên mặt quái vật bắt đầu sinh ý thối lui. Hắnvẫy vẫy tay, con nhện đang bị khốn trụ giẫy mạnh một cái thoát khỏitrói buộc của trận pháp, hóa thành hắc mang nhập vào thân thể hắn.Sau đó hắn đem hắc sắc tiểu châu nuốt xuống rồi độn quang bay về phíaxa.Lâm Hiên sửng sốt, tất nhiên sẽ không ra khỏi trận pháp. Có trời mớibiết hắn có phải dùng cái quỷ kê dụ địch gì không. Hắn khoanh chânngồi xuống ngay tại chổ, thổ nạp khôi phục pháp lực bị tiêu hao.Ba ngày sau.Lâm Hiên dụng thần thức cẩn thận kiểm tra tình hình phạm vị xungquanh vài dặm. Sau khi xác định không có gì khác thường, đối phươngthực sự đã rời đi mới đi ra trận pháp.Trong mắt hện lên một tai tiếc nuối, Trận phù này sau khi bày ra trậnpháp thì không thể thu hồi để sử dụng lại,là loại vật phẩm chỉ dùngđược một lần duy nhất. Mỗi lần sử dụng như vậy chẳng khác nào tiêumất mấy trăm tinh thạch. Mặc dù so với tu sĩ cùng giai thì Lâm Hiêncực kỳ giàu có nhưng cũng không khỏi xót của một hồi. Quái vật kia rốtcuộc là cái gì?Lâm Hiên đến hiện tại vẫn có trăm điều không hiểu, nhưng suy nghĩmột lúc không ra, hắn cũng chẳng phí công suy nghĩ nữa. Khuê Ân sơnmạch này không nên ở lâu, trước tiên về Linh Dược sơn.Về phần dùng ngọc bội bổ sung năng lượng cho Thú phù để sau hãy nói.Lâm Hiên thầm hạ quyết tâm, sau khi hồi sơn thì lập tức bế quan,không tiến được vào Trúc Cơ hậu kỳ và luyện hóa Huyền Hỏa ThầnChâu tuyệt không ra.Dọc đường đi, Lâm Hiên thập phần cẩn thận, đem toàn bộ thần thứctriển khai đề phòng lại gặp nguy hiểm. Nhưng đi mới được nửa ngày thìphiên toái lại tìm tới.Ba đạo quang hoa xanh thẫm từ chân trời phóng đến, Lâm Hiên tựnhiên đổi hướng muốn tránh. Hắn hiện giờ cũng không muốn gặp thêmphiền toái.Nhưng không đợi Lâm Hiên di chuyển, đối phương đã nhằm hướng nàybay tới.Bị phát hiện, Lâm Hiên có chút do dự nhưng cũng dừng độn quang lại,dùng thần thức đảo qua. Ba tu chân giả đều có tu vi trên dưới Trúc Cơtrung kỳ.Lâm Hiên trong lòng thầm kinh ngạc. Theo lý thuyết, thần thức củamình hơn xa tu sĩ cùng giai, đối phương hẳn là không có khả năng pháthiện ra mình, trừ khi trong tay họ có linh khí chuyên dò xét. Mấy ngườikia hẳn là đang tìm thứ gì đó.Trong lòng đoán như vậy, Lâm Hiên vừa suy tư vừa chờ hành động củađối phương.Trong lòng hắn cũng chẳng sợ sệt chút nào, xem phục sức trên người thìba người này hẳn là đệ tử Bích Vân sơn mà trong tay mình vẫn còn giữtín vật của Âu Dương Cầm Tâm đưa cho. Nếu sự tình xảy ra không haythì đem ra, đối phương cũng chẳng dám làm khó mình. Vị đạo hữu này, không biết ở gần đây ngươi có gặp đ ...