Thông tin tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 164: Giả nguyên anh Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn Nguồn: Sưu tầm Lâm Hiên không phải là không muốn lặng lẽ trốn đi, hắn cùng Âu Dương Cầm Tâm mặc dù có điểm giao tình nhưng chưa bao sâu.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 164 Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 164: Giả nguyên anh Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn Nguồn: Sưu tầmLâm Hiên không phải là không muốn lặng lẽ trốn đi, hắn cùng ÂuDương Cầm Tâm mặc dù có điểm giao tình nhưng chưa bao sâu. Đốimặt một người tu ma Kết Đan hậu kỳ, bản thân có ở lại chỗ này cũng vôích, có cơ hội, tự nhiên là bôi mỡ vào chân mà chạy.Tuy nhiên Lâm Hiên cuối cùng vẫn không làm như vậy.Xích Mục Lão Quái mặc dù đang đấu pháp với Âu Dương Cầm Tâmnhưng thủy chung vẫn có một lũ thần niệm bồi hồi ở bên cạnh. LâmHiên không chút nghi ngờ, chính mình chỉ cần hơi có dị động, đốiphương sẽ không chút do dự ra tay.Ít nhất trước khi tìm được khe hở, Lâm Hiên quyết định vẫn nên anphận một chút.Tình thế hiện tại thật sự là bất diệu a!Lâm Hiên lặng lẽ đem Huyền Hỏa Thần Châu nắm ở trong tay. Theo lý,vật ấy chỉ có tu sĩ tu vi Trúc Cơ hậu kỳ mới có thể miễn cưỡng vậndụng. Chẳng qua trong “Cửu Thiên Huyền Công” cũng có vài loại bípháp có thể trong thời gian cực ngắn khiến cho công lực nhanh chóngtăng lên.Đương nhiên, pháp thuật như vậy đều để lại di chứng, khiến cho nguyênkhí tổn hao nhiều nhưng nếu sự tình thực tới nông nỗi này thì đây cũngvẫn có thể xem là nhất chiêu bảo mệnh chuẩn bị ở sau. Tuy không thểngạnh tiếp với Xích Mục Lão Quái nhưng việc đào tẩu thì vẫn có vàiphần nắm chắc.Lâm Hiên mặt ngoài bất động thanh sắc nhưng trong lòng đang cườikhổ. Con đường tu tiên quả nhiên là quá nguy hiểm .Hắn một bên tiếp tục chú ý chiến đấu phía trước, một bên cẩn thận thảthần thức ra. Đột nhiên, Lâm Hiên dường như là cảm ứng được cái gìlông mày nhẹ nhàng nhíu lại một chút.Cách hắn ước chừng hơn mười trượng có một thân ảnh lặng lẽ ẩn núp ởtrong rừng rậm hơn nữa đang thi triển liễm tức công pháp có chút thầndiệu. Nếu Lâm Hiên không phải đúng dịp toàn lực thả thần thức ra thìcăn bản là dễ dàng bị qua mặt.Nơi này cư nhiên còn có người khác tên. Không biết là người trong mađạo hay là người tu chân?Lâm Hiên đầu tiên là cả kinh, sau đó khóe miệng lại toát ra một tianghiền ngẫm tươi cười, không vội vàng, ngược lại có chút vui mừng.Xem ra còn có người muốn làm ngư ông đắc lợi a. Không có vấn đề gì,tình thế bây giờ vốn bất diệu, nay có thêm người tham gia vào vũngnước đục, chính mình lại có thêm cơ hội chạy thoát.Người nọ tập trung toàn bộ tinh thần chú ý vào trận chiến nên cũngkhông có phát hiện thần thức của Lâm Hiên dao động một bên.“Di?”Trong mắt Lâm Hiên hiện lên một tia dị sắc khó phát hiện ra, trên mặtkhông biểu hiện gì nhưng trong lòng giống như có sóng ba đào nổi lênquay cuồng.Tên kia tạo cho hắn một loại cảm giác rất quen thuộc.Công lực tựa hồ không tính là cao nhưng thập phần nguy hiểm, hơnnữa thậm chí có một ít khí tức không thuộc về nhân loại. Chính mình đãtừng gặp ở đâu rồi?Lâm Hiên đang nhíu mày suy tư thì đột nhiên một tiếng nổ oanh độngtruyền vào tai.Hắn vội vàng ngẩng đầu lên thì nhìn thấy một màn khiến hắn trợn mắthá hốc mồm.Tình hình chiến đấu biến đổi đột ngột, Xích Mục Lão Quái không biếtdùng đại chiêu gì mà khiến cho linh khí trong phạm vi vài dặm đều bịchấn động.Mà Âu Dương Cầm Tâm bị đánh bay ra ngoài, há miệng phun ra mộtngụm máu tươi.Thừa dịp đối thủ suy yếu mà lấy mạng. Người trong ma đạo tự nhiên làsẽ không hạ thủ lưu tình, Xích Mục Lão Quái càng không có cái gìthương hương tiếc ngọc.Âu Dương Cầm Tâm này danh bất hư truyền, thực là khó chơi. Nếu đểcho nàng có cơ hội hồi lại thì muốn chế trụ trở lại thật là không dễ dàng.Xích Mục Lão Quái thân hình quay tròn vừa chuyển, xung quanh thânthể nhất thời xuất hiện đại phiến sương mù màu đen. Mà nhìn biểu tìnhcủa hắn thì thực sự là vất vả.“Đốt!”Hắn quát nhẹ một tiếng, đám sương mù này tựa như có sinh mệnh, điêncuồng tiến vào hai cặp mắt vĩ đại của hắn.Sau khi hấp thu hắc vụ hai cặp quái mục lại phát ra ánh hồng nhưng ởgiữa mắt lại xuất hiện một điểm đen như mực, chậm rãi xoay tròn.“Xích Mục thần lôi!” Âu Dương Cầm Tâm ngọc dung thảm biến.“Ha ha, xem ra ngươi cũng nghe qua uy danh ma lôi của lão tổ. Ngươicó thể yên tâm mà chết đi!”Xích Mục Lão Quái cười ha ha, hít sâu một hơi, hai bàn tay hợp lại.Trong mắt lệ mang chợt hiện, hai tay một lần nữa tách ra, một cáiquang cầu xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Quang cầu này có màu đỏnhưng bên trong lại có một đạo hắc sắc quang cầu tinh khiết to cỡ quảtrứng chim bị bao vây trong đó.Âu Dương Cầm Tâm biểu tình trở nên vô cùng ngưng trọng, Xích Mụcthần lôi này tuyệt kỷ sở trường của lão ma. Nàng mặc dù chưa thấy quanhưng nhiều lần được nghe đồng môn sư huynh nói đến, uy lực vô cùng.Lão ma đã dùng chiêu này tiêu diệt nhiều cùng giai tu sĩ khiến cho madanh lan xa.Đương nhiên, chiêu này cũng không phải không có nhược điểm. Mỗi lầnsử dụng đều khiến oán khí tổn hao rất nhiều, không đả tọa mấy năm thìkhông thể khôi phục được. Cho nên nếu không phải là vạn bất đắc dĩ thìlão ma cũng sẽ không dễ dàng sử dụng đến. Bản thân mình cũng khôngoán không cừu gì với hắn, Xích Mục Lão Quái này chẳng lẽ là điên rồi?Nếu chỉ để tiêu diệt một nữ tu Kết Đan Kỳ, Xích Mục Lão Quái sẽkhông đến nông nỗi như thế nhưng Âu Dương Cầm Tâm này lại hoàntoàn bất đồng. Hắn trong lúc vô tình nghe được một tin tức bí ẩn, nữ tửnày rất có khả năng là hậu nhân duy nhất của Âu Dương gia tộc ngànnăm trước.Nếu thật sự là như thế, Thiên Cực Đồ tám chín phần mười sẽ ở trênngười nàng. Tuy rằng việc này bản thân Âu Dương Cầm Tâm cũngkhông nhất định là rõ ràng nhưng Thiên Cực Đồ này Xích Mục LãoQuái nhất định phải lấy được.Cho dù phải liều mạng tổn thương nguyên khí cũng đáng.Xích Mục Lão Quái lại đánh ra vài đạo pháp quyết, quang cầu trongtay càng trở nên sáng ngời, bên trong cũng ẩn ước có âm thanh nhưsấm động truyền ra. Mắt thấy thần lôi sắp hoàn thành nhưng mà đúnglúc này dị biến phát sinh. ...