Danh mục

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 278,279

Số trang: 12      Loại file: pdf      Dung lượng: 114.90 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 278: Bích Diễm Kỳ Lân Giáp Dịch: Sưu tầm Nguồn: Sưu tầm Lâm Hiên coi như kiến thức cũng rộng rãi, đồng thời cũng không có thói quen biểu lộ tình cảm hỉ nộ. Việc có thể làm cho hắn thất thố thì cũng không nhiều lắm. Nhưng vật nhỏ trước mắt thật sự là nằm ngoài dự đoán của mọi người. Thiên Sát Ma Quân một đời nhân kiệt, trứng thú do hắn cất giữ tự nhiên không phải phàm vật. Huống chi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 278,279 Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 278: Bích Diễm Kỳ Lân Giáp Dịch: Sưu tầm Nguồn: Sưu tầmLâm Hiên coi như kiến thức cũng rộng rãi, đồng thời cũng không cóthói quen biểu lộ tình cảm hỉ nộ. Việc có thể làm cho hắn thất thố thìcũng không nhiều lắm. Nhưng vật nhỏ trước mắt thật sự là nằm ngoàidự đoán của mọi người.Thiên Sát Ma Quân một đời nhân kiệt, trứng thú do hắn cất giữ tựnhiên không phải phàm vật. Huống chi trứng này còn phát ra ánh sáng.Trong lòng Lâm Hiên càng nhận định con thú này không tầm thường,nhưng mà trước mắt thì….Nhìn quả bóng cao su nhỏ nhắn, tứ chi thô ngắn, tựa như một quả bóngtròn, cả người yêu thú đầy lông trắng. Lâm Hiên thật sự không biết nênnói thế nào.Nhíu mày suy tư cả nửa ngày, Lâm Hiên cũng không tìm sách cổ mà tracứu.Theo như hình thái của vật nhỏ này thì thập phần đáng yêu. Nói là yêuthú, nhưng bảo là sủng vật thì có vẻ hợp lý hơn.Lâm Hiên vươn đầu ngón tay, nhẹ nhàng búng một cái, vật nhỏ liền ngãphịch ra đất. Chẳng qua sau khi đứng lên, cũng không có tức giận,ngược lại còn nhảy lên vai Lâm Hiên, đối với hắn thập phần thân thiết.Bởi vì lúc còn là trứng thú, Lâm Hiên đã lấy máu nhận chủ.Đem linh thú cẩn thận quan sát trong chốc lát, Lâm Hiên lấy ra túi linhthú, sau đó bỏ tiểu thú vào.Tuy cảm thấy được có chút cổ quái, nhưng trong lòng Lâm Hiên cũngkhông thất vọng, phải biết rằng thực lực yêu thú như thế nào, cũngkhông phải thông qua tướng mạo mà phán đoán.Răng nhọn vuốt sắc, cũng không có nghĩa là mạnh. Ngược lại một ít yêuthú có vẻ vô hại nhưng lại có thần thông vô cùng lớn.Huống chi tiểu thú vừa mới từ trứng chui ra, không cảm thụ được linhlực cũng là việc bình thường. Lâm Hiên quyết định nếu có thời gian, sẽchậm rãi nghiên cứu lại cũng không muộn.Đem cửa động đóng lại. Lâm Hiên thân thể thanh quang nổi lên, đangchuẩn bị bay khỏi Linh Dược Sơn, thì đột nhiên một đạo hỏa quang baytới trước mặt.Lâm Hiên cả kinh, động tác dừng lại, vươn tay ra bắt lấy Truyền ÂmPhù. Đem thần thức chìm vào trong đó, rất nhanh, hắn liền chau mày.Trùng hợp vậy sao. Sư tôn lúc này tìm mình làm gì nhỉ?Hơn nữa nhìn những lời kia, hình như ẩn chứa…Biểu tình Lâm Hiên không khỏi có chút do dự. Nhưng dù thế vẫn hướngvề động phủ của Thông Vũ chân nhân mà bay đi.Cảnh vật vẫn như trước. Chẳng qua trong cảm nhận của Lâm Hiên thìcảnh vật đã có sự thay đổi. Lúc trước bất quá mình vì mưu đồ phế đanmà gia nhập Linh Dược Sơn.“Hiên nhi sao, vào đi!”Thanh âm Thông Vũ chân nhân bình thản truyền vào tai, đồng thờiLâm Hiên cảm giác được có một cổ thần thức cường đại, tuy rằngkhông ác ý, nhưng bao phủ xung quanh Lâm Hiên khiến hắn cảm thấycó chút không khỏe, là Kết Đan Hậu Kỳ.Trong lòng Lâm Hiên âm thầm kinh hãi. Tuy rằng đã sớm biết được tuvi sư tôn bất phàm. Nhưng khi chân chính xuất hiện, cũng làm cho hắncó cảm giác kinh hãi.Theo như mình biết, Thông Vũ chân nhân chưa đến hai trăm tuổi. Lấytu vi hiện giờ, rất có cơ hội tiến vào Nguyên Anh Kỳ.Thiên tài như vậy, không phải là các đại phái khác không có. Nhưngchớ quên rằng, Thông Vũ chân nhân còn am hiểu thuật luyện đan.Tài nghệ này cũng phải hao phí rất nhiều thời gian khổ luyện, xem ra vịsư tôn của mình tuy không kinh tài tuyệt diễm như Thiên Trần chânnhân, nhưng cũng là kỳ tài tu tiên ngàn năm khó gặp.Lâm Hiên ổn định tâm thần một chút, sau đó mới cất bước đi vào độngphủ.“Sư tôn!”Trong tay Thông Vũ chân nhân đang cầm một cái ngọc giản, chính làđang cẩn thận nghiên cứu gì đó. Khi thấy Lâm Hiên tiến vào, thì cườicười hòa ái, bảo hắn ngồi xuống.Hai người đánh giá lẫn nhau vài lần, Thông Vũ chân nhân chưa nóichuyện, Lâm Hiên tự nhiên sẽ không mở miệng trước. Trong lúc nhấtthời, không khí có chút miễn cưỡng.“Khụ, khụ.” Thông Vũ chân nhân ho khan một tiếng. “Hiên nhi, ngươinhập môn chỉ mới hơn hai mươi năm sao?”“Thưa sư tôn, chính xác là hai mươi ba năm.”“Ân, hai mươi ba năm. Nếu là ở thế tục, thì quả thực không ngắn,nhưng đối với người tu chân chúng ta mà nói, bất quá chỉ là trong nháymắt.” Thông Vũ chân nhân nở nụ cười: “Nhớ lại trước khi ngươi nhậpmôn, tu vi chẳng qua chỉ là Trúc Cơ Sơ Kỳ, nhưng hiện tại đã Kết Đanthành công…”“Hoàn toàn là nhờ vào sự chỉ dạy của sư tôn.” Lâm Hiên ôm quyền, vẻmặt cung kính.“Ngươi cũng không cần nịnh bợ lão phu. Lại nói tiếp, cái chức sư tôncủa ta cũng không xứng. Ngươi mặc dù bái ta làm thầy, nhưng trên conđường tu luyện, ta cũng không chỉ điểm cho ngươi tí nào, ngươi biết vìsao không?”“Ngươi muốn che dấu tu vi, không muốn bại lộ thực lực, cái này có gìkhó đoán.” Trong lòng Lâm Hiên nghĩ thế, nhưng cũng sẽ không ngungốc mắc mưu mà nói ra, liền cung kính đáp: “Đệ tử ngu dốt, mongđược sư tôn chỉ điểm.”Thông Vũ chân nhân vuốt râu cười, thâm ý nhìn thoáng qua Lâm Hiên.Hắn biết vị đệ tử này nhập môn đã hơn hai mươi năm. Tuy rằng bềngoài, mình đối với hắn mặc kệ, không hỏi thăm. Nhưng bên trong, saolại không quan tâm chú ý cơ chứ. Chuyện khác không nói, chỉ riêngchuyện tâm cơ, thì Lâm Hiên tuyệt đối là nhất đẳng. Hắn đã sống mấytrăm năm, đương nhiên không thể không biết.Hiện giờ trước mặt mình áo quần chỉnh tề, đến bây giờ hắn vẫn khôngkhỏi có chút mỉm cười.“Vậy ngươi có biết vì sao vi sư phải thu ngươi làm đồ đệ, lại cho làmthiếu chủ của Linh Dược Sơn?” Thông Vũ chân nhân nhàn nhạt nói.Mặt ngoài Lâm Hiên bất động thanh sắc, nhưng trong lòng kinh hoảngmột chút. Hắn từ lâu đã biết Linh Dược Sơn ẩn dấu thực lực, nhưngchuyện này hắn cũng chỉ để trong lòng.Lấy gia nghiệp của Linh Dược Sơn, thì thực lực ẩn dấu kia, thậm chíkhông hề thua kém tam cự đầu. Nhưng một môn phái nưhu vậy, vì saophải để một tiểu nhân vật như hắn làm thiếu chủ?Phải biết rằng khi đó, mình bất quá cũng chỉ có tu vi Trúc Cơ Sơ Kỳ.Chẳng lẽ là có âm mưu?Lâm Hiên cân nhắc nửa ngày, cũng không thậ ...

Tài liệu được xem nhiều: