Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 298: Pháp bảo tài liệu Dịch: Sưu tầm Nguồn: Sưu tầm Lâm huynh, sao vậy?” Mạc Mãng thấy Lâm Hiên ngẩn người thì biểu tình không khỏi ngưng trọng. “Ngươi tự xem đi!” Lâm Hiên thở dài, đem đồng tinh trong tay đưa cho hắn. Động tác này làm cho Mạc Mãng lặng đi một chút, lập tức nhìn đồng tinh. Chỉ thấy trên mặt có một điểm đỏ sậm....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 298,299Bách Luyện Thành TiênQuyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạnChương 298: Pháp bảo tài liệuDịch: Sưu tầmNguồn: Sưu tầm Lâm huynh, sao vậy?” Mạc Mãng thấy Lâm Hiên ngẩnngười thì biểu tình không khỏi ngưng trọng.“Ngươi tự xem đi!”Lâm Hiên thở dài, đem đồng tinh trong tay đưa cho hắn. Động tác nàylàm cho Mạc Mãng lặng đi một chút, lập tức nhìn đồng tinh.Chỉ thấy trên mặt có một điểm đỏ sậm. Mặc dù niên đại rất xưa, nhưngvẫn có thể thấy rõ ràng. Hàn quang trong mắt Mạc Mãng chợt lóe, đâyhiển nhiên là vệt máu.Trừ cái này, ở trên mặt đồng tinh còn có hai vết lõm, hiển nhiên là bịđao kiếm….linh khí gây thương tổn.Nhưng cũng không có gì kỳ quái. Đồng tinh tuy rằng có thể dùng đểluyện chế pháp bảo. Nhưng khối đồng tinh trong tay lại bất đồng, chỉ làtài liệu mới khai thác, tuy rằng độ cũng hơn xa sắt thép nhưng lại khôngthể ngăn được sự lợi hại của linh khí.Lâm Hiên không nói thêm điều gì, hơi do dự rồi tiếp tục tiến về phíatrước. Mạc Mãng đem đồng tinh cất đi rồi cũng đuổi theo.Từ bây giờ cứ khoảng vài bước là có thể nhặt được một khối đồng tinhlớn hoặc nhỏ. Nhưng mà vết máu và vết lõm bên ngoài cũng ngày càngrõ ràng. Cũng may là dọc đường đi không gặp nguy hiểm gì khác. Rốtcục đầu kia của thông đạo cũng đã xuất hiện trước mặt.Đây là một cái động hình tròn, cũng không rộng lắm, khoảng vài chụcmét vuông. Nhưng ở phía trên lại rớt xuống không ít kim chúc quáng.Huyền Thiết Mẫu, Thiên Niên Đồng Tinh. Linh Hỏa Ngọc….Tất cả đều là tài liệu luyện chế pháp bảo. Cho dù ở ngoài có tinh thạch,muốn thu mua thì cũng có chút không dễ dàng, giờ phút này lại rơi lộnxộn như vậy. Nhưng cả Lâm Hiên và Mạc Mãng đều không có lập tứcnhặt, mà là đem ánh mắt đặt lên hai bộ hài cốt ở cách đó không xa.Bởi vì niên đại rất xưa, thân thể đã sớm bị hủy hoại, chỉ còn lưu lại bộxương trắng như tuyết. Những đó cũng không phải là tu sĩ tọa hóa màchết, bởi vì hai bộ hài cốt vẫn còn duy trì tư thế đấu pháp khi còn sống.Lâm Hiên yên lặng không nói, qua một lúc lâu mới thở dài: “Xem ra haingười chúng ta không phải là người đầu tiên đặt chân đến đây.”“Ưhm, có lẽ trước kia cũng có tàng bảo đồ lộ ra ngoài.” Thanh âm MạcMãng trầm thấp, quang mang trong mắt chớp động.“Đáng tiếc, hai người này cùng hợp tác tầm bảo, cuối cùng lại tàn sátlẫn nhau dẫn đến kết cục đồng quy vu tận.” Lâm Hiên cười lạnh, khôngchút che giấu ý châm chọc trong đó.“Ha ha, đó là do bọn họ không đồng tâm. Ta và Lâm huynh khônggiống như vậy.”“Phải không?” Lâm Hiên liếc mắt nhìn yêu tu một cái. Thuật nói dốicủa người này đúng là hạng nhất, mặt không đỏ khí không yếu. LâmHiên gật gật đầu: “Mạc huynh nói không sai, nếu đã như thế thì chúngta đem những tài liệu luyện khí này chia đều.”“Tốt!”Hai người phối hợp ăn ý, động thủ thu thập những tài liệu rải rác khắpnơi, sau đó dựa vào số lượng và giá trị mà chia thành hai phần bằngnhau. Mỗi người một phần.Lâm Hiên đơn giản tính toán, thì số khoáng thạch trong tay mình cũngdư để luyện chế bảy tám kiện pháp bảo bình thường. Khó trách hai tu sĩtới trước kia lại nổi lòng tham, trở mặt thành thù.Dù sao nhiều bảo vật như vậy, đừng nói là tu sĩ Kết Đan Kỳ, cho dù làlão quái Nguyên Anh Kỳ mà thấy thì cũng phải đỏ mắt.Chẳng qua thật đáng tiếc, hai người kia cũng nhất thời xúc động màquên mất nơi này chính là tiên quặng. Khoáng thạch trước mắt tuyrằng giá trị xa xỉ, nhưng bất quá cũng chỉ là tài liệu luyện chế pháp bảobình thường. Nếu đi tiếp thì hẳn là sẽ xuất hiện những thứ khác có giátrị cao hơn.Có lẽ là có suy nghĩ này trong đầu, cho nên quang mang trong mắt MạcMãng kia tuy rằng chớp động liên tục, nhưng cuối cùng vẫn có thể kiềmchế không rat ay.Hai người hòa hợp chia đều tài liệu, ít nhất là không khí cũng thập phầnvui vẻ.“Đi thôi, phía trước hẳn mới chính là trung tâm chứa bảo vật của tiênquặng!” Mạc Mãng hơi hưng phấn đề nghị.“Ưhm.” Lâm Hiên gật gật đầu, bước tới hai bước. Nhưng lập tức dườngnhư nhớ đến cái gì, liền quay đầu lại nhìn vào một bộ hài cốt trước mặt.“Lâm huynh, sao vậy?”“Tại hạ còn có một chuyện cần làm, Mạc huynh đi trước đi.” Lâm Hiênlạnh nhạt mở miệng.Yêu tu nhướng mày, chẳng qua liền lập tức giãn ra: “Nếu như thế thìLâm huynh làm nhanh một chút, ta ở phía trước chờ ngươi.”Nói xong Mạc Mãng cũng không hề chậm trễ, đi nhanh ra khỏi động.Con đường phía trước rộng rãi, không có chút linh lực nào dao động,hiển nhiên là không có cấm chế bẫy rập. Đây chính là một trong nhữngnguyên nhân khiến hắn nguyện ý đi trước. Về phần những lý do khác,cũng chỉ trong lòng Mạc Mãng mới rõ.Đương nhiên, Lâm Hiên lưu lại cũng là có quyết định của riêng mình.Hắn thả thần thức ra, sai khi xác định yêu tu quả thật đã đi xa, LâmHiên mới chậm rãi tiến lên. Khi cách bộ hài cốt khoảng ba bước thìdừng lại đánh giá hai tu sĩ trước mặt, trong mắt lộ ra một tia chần chờ.Sau một lúc, Lâm Hiên giơ tay lên, một đạo thanh khí từ trong tay áobắn ra. Đầu tiên là vòng quanh h ...