Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 306: Hỏa tịnh Dịch: Sưu tầm Nguồn: Sưu tầm Giờ phút này hắn đang ở trong một cái khe sâu, cách đó không xa có một ngọn núi nhỏ cao hơn trăm trượng. Hoàn cảnh có chút xa lạ, Lâm Hiên xác định mình chưa đến đây bao giờ, chẳng qua nhìn thực vật thì vẫn có thể đoán được, nơi này vẫn trong phạm vi Thanh Diệp Sơn.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 306,307 Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 306: Hỏa tịnh Dịch: Sưu tầm Nguồn: Sưu tầmGiờ phút này hắn đang ở trong một cái khe sâu, cách đó không xa cómột ngọn núi nhỏ cao hơn trăm trượng. Hoàn cảnh có chút xa lạ, LâmHiên xác định mình chưa đến đây bao giờ, chẳng qua nhìn thực vật thìvẫn có thể đoán được, nơi này vẫn trong phạm vi Thanh Diệp Sơn.Lâm Hiên quay đầu nhìn mặt trời, xác định phương hướng rồi thanhquang lóe lên, cả người hóa thành một đạo kinh hồng biến mất ở phíachân trời.Sau nửa canh giờ, Diệp gia bảo đã hiện ra trong tầm nhìn, Lâm Hiêntrong lòng vui vẻ, độn quang lại nhanh hơn.Mình nếu như phụng mệnh sư tôn tới đây, thì trước khi đi đương nhiênphải cấp cho Diệp gia một cái công đạo, cũng không biết Diệp ThanhThành có bình an trở về hay không.Đột nhiên hào quang chợt tắt, Lâm Hiên ngừng lại giữa không trung,hắn híp mắt nhìn về hướng Diệp gia bảo. Nếu như vừa rồi không nghelầm thì trong đó có truyền đến tiếng chém giết, chẳng lẽ…..Diệp gia bảo.Ngày xưa vốn là gia tộc uy danh hiển hách, hiện giờ lại lâm vào họa diệttộc.“Đại tiểu thư, đi mau, chúng ta không cản được.”Diệp Như gắt gao cắn môi, phụ thân đã rời đi mấy tháng, không hề cótin tức. Những ngày này trong lòng nàng vẫn tràn ngập bất an, sợ hắnxảy ra chuyện không hay. Đến buổi sáng hôm nay thì đã linh nghiệm,Liễu gia đột nhiên tập hợp thủ hạ, hùng hổ đánh tới Diệp gia bảo.Diệp Như rất sợ hãi, tuy rằng hai nhà bất hòa nhưng vẫn chưa từngđộng thủ quá đáng, chẳng lẽ….phụ thân đã xảy ra chuyện?Thực lực Diệp gia tuy rằng cũng không dễ bị khinh nhục, nhưng gia chủmất tích, dưới tình huống rắn không đầu khiến cho sĩ khí đại giảm, sứcchiến đấu cũng bị ảnh hưởng rất nhiều.Cũng may Diệp gia bảo dễ thủ khó công. Uy lực của Âm Dương Lôi Hỏatrận lại làm cho người ta phải líu lưỡi, lúc này mới không bị sụp đổ dễdàng, miễn cưỡng ngăn chặn thế công mãnh liệt của đối phương.Diệp Như nhẹ thở phào, nhưng nhà dột thì không tránh được mưa. Haitrên đệ tử trẻ tuổi của gia tộc bị đối phương mê hoặc, nói là dẫn tộcnhân ra ngoài ngăn địch. Nhưng lúc đi qua trận pháp lại đột nhiên ratay đánh chết một gã đệ tử quản lý trận kỳ.Tuy rằng những người khác nhanh chóng kịp phản ứng, bắt lại hai gãphản đồ nhưng lão cáo già như Liễu Quân Hào sao lại buông tha cơ hộitốt như vậy. Hắn lập tức tìm ra sơ hở rồi đánh vào trong trận pháp.Hắn là cao thủ Kết Đan Kỳ, không có cấm chế che chở thì người Diệpgia sao có thể đối đầu với hắn. Vài vị trưởng lão liên thủ cũng chỉ có thểmiễn cưỡng ngăn trở mà thôi. Tình thế vẫn như cũ rất nguy cấp.Diệp Thanh Hải tuy rằng xuất thân từ một nhánh nhỏ, nhưng dựa vàosự cố gắng hiện giờ đã ngồi lên chức trưởng lão. Đối với Diệp gia, hắnrất trung thành và tận tâm. Mắt thấy không thể làm gì được liền quayđầu phân phó cho đệ tử thân truyền: “Hưng nhi, ngươi bảo vệ đại tiểuthư rời đi. Chỉ cần nàng còn sống thì Diệp gia sẽ không mất huyết mạch.Lúc chúng ta Đông Sơn tái khởi cũng là lúc diệt Liễu gia báo thù.”“Sư phó!” Diệp Hưng lệ nóng dâng tràn, vẫn không chịu bước đi.“Đi mau!”Diệp Thanh Hải râu bạc phất phơ, liên tục ho khan. Lúc này trước ngựchắn đã nhuộm một mảng máu đỏ nhưng lại không hề sợ hãi, đột nhiêntay áo bào phất một cái, đẩy hai lão giả trước người mình ra, biểu tìnhdữ tợn tiến về phía trước muốn ôm lấy địch nhân.“Muốn chết!”Khóe miệng Liễu Quân Hào lộ ra một tia cười nhạt, dưới sự thúc dụccủa pháp quyết, pháp bảo lại đánh ra. Chỉ thấy bạch sắc quang mang cảngười Diệp Thanh Hải nở rộ, linh khí xung quanh giống như bị hút vàođó.“Đây là….”Liễu Quân Hào hoảng hốt, bất chấp đang tiến công liền xuất ra LinhKhí Hộ Thuẫn, xung quanh thân thể liền xuất hiện một vòng bảo hộmàu trắng.Oanh!Diệp Thanh Hải tự bạo. Tuy rằng hắn chỉ là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ nhưngdưới một kích liều chết thì uy lực không hề nhỏ. Mặc dù là cao thủ KếtĐan Kỳ cũng không dám chính diện nghênh đón.Linh Khí Hộ Thuẫn bất quá chỉ là pháp quyết phòng ngự cơ bản nhất.Dưới sức ép vô cùng lớn của vụ nổ liền tan biến như bọt nước. Sắc mặtLiễu Quân Hào trắng bệch, không nghĩ tới bản thân nhất thời không đềphòng , mặc dù không chết nhưng thân thể cũng không tránh khỏi bịthương nặng.Ngay khi hắn đang kinh sợ thì một bóng đen nhoáng lên, một hòathượng béo ú che trước người hắn. Cũng không thấy hòa thượng này sửdụng bí pháp gì, chỉ bằng vào thân thể đã có thể ngăn cản được vụ nổđánh sợ này!Đệ tử Diệp gia đều chửi ầm lên, còn bên Liễu gia thì vô cùng vui mừng.“Côn Sơn đại sư, đại ân này đúng là không có lời nào có thể cảm tạ hết,Liễu mỗ tất sẽ báo đáp.”“Ha ha, gia chủ đã khách khí, ngươi trước đó chính là đáp ứng ta, bắtlấy đại tiểu thư Diệp gia cho ta làm lô đỉnh….”“Đại sư yên tâm, Liễu mỗ sao lại không giữ lời, vô luận là đại sư bắt lấynha đầu kia hay là Diệp Như bị đệ tử Liễu gia ta bắt, đều tặng cho đạisư làm lô đỉnh.” Liễu Quân Hào mỉm cười nói.“Có những lời này của Liễu huynh thì lão nạp đã an tâm. Không cầnđến quý phương động thủ, chỉ là một tiểu nha đầu, bắt nàng bất quá chỉlà một cái nhấc tay mà thôi.” Trên mặt Côn Sơn đầy thịt béo, khi hắncười thì tất cả ngũ quan giống như tụ cùng một chỗ.Lời còn chưa dứt liền hóa thành một đạo độn quang bay về hướng Diệpgia bảo.Nhìn bóng dáng hắn, trên mặt Liễu Quân Hào lộ ra một tia cực kỳ quỉdị.Hòa thượng Côn Sơn này, chính là một gã tán tu ở Thanh Diệp Sơn,nhưng mà người này lại gặp được kỳ ngộ, dưới tình huống không cómôn phái cùng gia tộc làm hậu thuẫn vẫn có thể tu đến Kết Đan Kỳ.Loại tình huống này có thể nói là cực kỳ hiếm, hơn nữa hắn tu luyệnKim Giáp Công hết sức đặc thù, phòng ngự đã đạt đến trình độ biếnthái. Thậm chí có thể so với yêu tộc, chỉ bằng vào thân thể cũng có thểcứng rắn ngạnh kháng pháp bảo.Nhưng người này mặc dù pháp lực cao nhưng nhân phẩm lại ...