Danh mục

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 310,311

Số trang: 12      Loại file: pdf      Dung lượng: 117.24 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí tải xuống: 4,000 VND Tải xuống file đầy đủ (12 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 310: Diệp Như Dịch: Sưu tầm Nguồn: Sưu tầm Tin Lâm Hiên dùng thủ đoạn sét đánh tiêu diệt Liễu Quân Hào nhanh chóng từ chiến trường truyền ra. Đệ tử Diệp gia bị vây hãm đang ở bên bờ sụp đổ, lập tức tinh thần đại chấn, bắt đầu liều chết phản công. Mà tu sĩ Liễu gia cùng với trợ thủ bọn họ mời tới, sắc mặt vàng như nghệ, trận cước đại loạn... Nếu cứ tiếp tục kéo dài thì tình...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 310,311 Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 310: Diệp Như Dịch: Sưu tầm Nguồn: Sưu tầmTin Lâm Hiên dùng thủ đoạn sét đánh tiêu diệt Liễu Quân Hào nhanhchóng từ chiến trường truyền ra. Đệ tử Diệp gia bị vây hãm đang ở bênbờ sụp đổ, lập tức tinh thần đại chấn, bắt đầu liều chết phản công.Mà tu sĩ Liễu gia cùng với trợ thủ bọn họ mời tới, sắc mặt vàng nhưnghệ, trận cước đại loạn...Nếu cứ tiếp tục kéo dài thì tình thế sẽ nhanh chóng phát sinh nghịchchuyển. Tuy nhiên Liễu gia vẫn còn mấy vị trưởng lão làm chủ, ra sứcđàn áp. Dù sao trên thực lực mà nói, cho dù gia chủ đã chết đi nhưngphe mình vẫn đại chiếm thượng phong.Song hành động của bọn họ lại đưa tới họa sát thân cho mình. Xạ nhântiên xạ mã, cầm tặc tiên cầm vương(1), muốn đánh bại Liễu gia thìtrước tiên phải giết chết kẻ cầm đầu.Dựa vào uy lực cổ bảo, dưới tay Lâm Hiên cơ hồ không có địch thủ.Toàn bộ mấy vị trưởng lão Liễu gia đều nhanh chóng chết trong tayhắn.Tu sĩ Trúc Cơ kỳ còn lại ai nấy đều cảm thấy bất an, vừa thấy LâmHiên đưa mắt về phía mình là lập tức vội vàng bỏ chạy qua một bên.Loại khủng hoảng này cũng bắt đầu ảnh hưởng đến những đệ tử khác.Tan vỡ là điều không thể tránh khỏi, rất nhanh tu sĩ Liễu gia bắt đầurối loạn. Đầu tiên là một số ít người nhát gan, rồi dần dần càng ngàycàng nhiều. Thiếu chủ, làm sao bây giờ?Liễu Kiếm nghiến răng nhìn bốn phía. Khi nhìn lướt qua thân ảnh LâmHiên, trong mắt tràn ngập sự oán độc. Thù giết cha không đội trờichung, Song hắn cũng hiểu được mình không có thực lực khiêu chiếncao thủ Kết Đan kỳ. Quân tử báo thù mười năm cũng không muộn:Rút lui.Muốn chạy sao? Muộn rồi.Một âm thanh băng lãnh truyền đến. Cả người Liễu Kiếm run lên,hoảng sợ quay đầu lại, chỉ thấy Lâm Hiên không biết từ lúc nào đã đếntrước mặt mình.Khi Lâm Hiên mới tới Thanh Diệp sơn, hắn đã từng tiếp xúc Điền TiêuKiếm do vị đại công tử Liễu gia này đóng giả, cho nên hắn cũng biết rõvài phần kẻ này. Nếu đã giết phụ thân hắn rồi thì Lâm Hiên sao có thểlưu lại hắn tìm đến mình báo thù?Cho dù tu vi đối phương thua xa mình nhưng Lâm Hiên cũng khôngmuốn lưu lại ẩn họa.Sắc mặt Liễu Kiếm vàng như đất. Không nghĩ tới đối phương lại tâmngoan thủ lạt đến như vậy. Giờ phút này muốn trốn cũng không kịpnữa rồi. Hắn cắn răng tế ra một kiện linh khí có hình dáng một thanhđao.Thiếu gia chạy mau. Nơi này giao cho thuộc hạ.Liễu Kiếm cũng có vài tên bộ hạ trung tâm cảnh cảnh. Mắt thấy tìnhthế nguy cấp liền cùng nhau lao lên. Lâm Hiên đưa mắt nhìn qua mộtcái. Cũng thật bội phục sự can đảm của mấy người này... Chỉ là tu viquá kém - tu chân giả Linh Động kỳ.Châu chấu đá xe!Lâm Hiên phất tay áo một cái bắn ra mấy tia kiếm khí. Trong tiếng kêuthảm thiết, vòng bảo hộ của mấy người hoàn toàn không có tác dụng,kiếm khí dễ dàng xuyên qua thân thể bọn họ.Liễu Kiếm sắc mặt trắng bệch. Tuy đã cố tự trấn định nhưng tay vẫnkhông tự chủ được mà bắt đầu run rẩy.Lâm Hiên cũng không muốn mất thời gian với hắn. Từ trong miệngphun ra một luồng đan hỏa, đem cả Liễu Kiếm lẫn hộ tráo của hắn biếnthành một hỏa cầu.Liễu Kiếm vừa chết, sĩ khí Liễu gia như rơi xuống đáy cốc, binh bại nhưnúi đổ, từ Diệp gia bảo rút lui ra ngoài.Tiền bối, chúng ta có nên truy kích không? Diệp Như đi tới bên cạnhLâm Hiên, trong đôi mắt đẹp thoáng hiện quang mang cảm kích và vuimừng.Không cần!Lâm Hiên lắc đầu, giải trừ nguy cơ của Diệp gia xong cũng coi như cócái trả lời sư tôn. Lâm Hiên cũng không muốn diệt trừ cừu địch cho bọnhọ, huống chi Liễu gia truyền thừa ngàn năm, trong tộc có đến cả ngàntu sĩ. Cho dù mình có ý này cũng chưa chắc đã làm được.Vâng! Diệp Như cũng không biết ý nghĩ của Lâm Hiên. Vừa rồi thấyhắn đại triển thần uy, trong lòng đã bội phục hắn tới cực điểm. Lời củaLâm Hiên, nàng tin như thần minh, không dám vi phạm mảy may, lậptức truyền lệnh để các đệ tử Diệp gia quay về, không cần truy kích địchnhân.Một tràng đại chiến đã kết thúc, bất quá hai nhà cũng đại thươngnguyên khí.Ba ngày sau, Diệp gia bảo.Tiền bối!Lâm Hiên giải trừ mối họa diệt tộc chỏ bổn gia, lại còn vì cố gia chủ màbáo thù, nên trên dưới Diệp gia tự nhiên cảm kích hắn vô cùng.Lúc này hắn đang tĩnh tu trong bí cảnh của Diệp gia.Cái gọi là bí cảnh Diệp gia thực ra là nơi linh khí sung túc nhất tronglinh mạch. Bình thường chỉ có gia chủ và một số trưởng lão mới có thểtiến vào. Lâm Hiên là đại ân nhân của bổn gia nên tất nhiên cũng có đặcquyền này.Nghe thấy tiếng gọi yêu kiều, Lâm Hiên đem linh khí bốn phía thu vàonội thể, chậm rãi thu công, mở mắt ra liền thấy một dung nhan mỹ lệ,Diệp Như thần sắc cung kính đứng trước mắt.Đại tiểu thư tìm ta có chuyện gì sao? Lâm Hiên thần sắc bình tĩnh mởmiệng.Thiếu chủ, vãn bối thật không đảm đương nổi cách xưng hô như vậy,ngài trực tiếp gọi tên của ta thì tốt hơn. Nếu không thì gọi ta là Như Nhicũng được. Câu cuối cùng, giọng thiếu nữ nhỏ như tiếng muỗi, trênkhuôn mặt thanh tú bỗng hiện một vầng ửng hồng.Tu chân giả cũng có thất tình lục dục, Lâm Hiên không khỏi lộ vẻ ngâyngốc, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại như thường, nhàn nhạt nói:Diệp đạo hữu quá lời rồi. Không biết tìm Lâm mỗ rốt cuộc là cóchuyện quan trọng gì?Thấy Lâm Hiên bộ dáng lãnh đạm, trong mắt Diệp Như lộ một tia thấtvọng, nhưng rất nhanh liền biến mất, cung kính mở miệng nói: Thiếuchủ, là vãn bối muốn thỉnh ngài giúp đỡ.Giúp đỡ? Lâm Hiên ẩn ước đoán được một ít: Mời đạo hữu nói.Diệp gia và Linh Dược sơn ta có cùng nguồn gốc, nếu có thể giúp đượcđạo hữu, tại hạ tự nhiên sẽ không từ chối. Nhưng Lâm mỗ chỉ là tu sĩKết Đan sơ kỳ, năng lực có hạn...Thiếu chủ hà tất phải quá khiêm tốn như vậy. Tiểu nữ cũng đã đượcnghe qua sự tích của ngài, không đầy năm mươi năm đã Kết Đan thànhcông. Mặc dù không thể nói xưa nay chưa từng có nhưng tốc độ tu chânnhanh ...

Tài liệu được xem nhiều: