Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 322: Uy Lực Kinh Người Nguồn: Sưu tầm Sau khi sắc mặt thoáng đổi lúc xanh lúc trắng, Lôi Hồng nhún chân, toàn thân hóa thành một dải sáng màu hồng, phá không bỏ chạy, hắn không phải là kẻ ngu, thiếu niên này không phải là tu sĩ sơ kỳ bình thường, tuy lúc này, hắn chưa nhìn thấu được thần thông của Lâm Hiên nông sâu như thế nào, song uy lực kinh người của những pháp bảo đó đã để lại...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 322 Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 322: Uy Lực Kinh Người Nguồn: Sưu tầmSau khi sắc mặt thoáng đổi lúc xanh lúc trắng, Lôi Hồng nhún chân,toàn thân hóa thành một dải sáng màu hồng, phá không bỏ chạy, hắnkhông phải là kẻ ngu, thiếu niên này không phải là tu sĩ sơ kỳ bìnhthường, tuy lúc này, hắn chưa nhìn thấu được thần thông của Lâm Hiênnông sâu như thế nào, song uy lực kinh người của những pháp bảo đóđã để lại ấn tượng sâu sắc trong hắn.Thượng Cổ Thú Phù phong ấn ác giao kia chính là trấn môn chi bảocủa Hải Long Môn, chỉ với vật ấy, lịch đại *tổ sư có thể tranh đấu vớiNgưng Đan Hậu Kỳ, thậm chí là đại viên mãn tu sĩ mà không rơi vàothế hạ phong, nhưng thiếu niên này, chỉ với hai kiện cổ bảo có thầnthông kinh người, đã dễ dàng diệt sát giao hồn, sao hắn có thể khôngkinh hãi được chứ!(* : các thế hệ)Mặc dầu, nhìn bộ dáng đối phương, vẫn không có dấu hiệu hồi phụcnguyên khí, nhưng chắc chắn bản thân không thể đối phó được, ở lạichỗ này chẳng có lợi ích gì, một khi không cẩn thận, cái mạng nhỏ lúcnào cũng có thể mất như chơi, nên Lôi Hồng liền lựa chọn chạy trốn.Nhưng Lâm Hiên làm sao có thể bỏ qua cho hắn được,một khi đã trêuvào mình, thì chỉ có cái chết mới có thể khiến hắn tỉnh ngộ.Hơn nữa,Lâm Hiên cũng không muốn hành tung của mình bị bại lộ.“Dạ, nô tỳ biết.”Tiểu âm hồn nhè nhẹ gật đầu, rồi hóa thành một luồngsáng trắng, bay vào ống tay áo của chủ nhân, Lâm Hiên quanh ngườikhói đen nổi lên cuồn cuộn, cả người chìm vào giữa làn khói đen nhưmực, rồi phá không mà đi.Độn thuật của Lôi Hồng có chút thần diệu, nên trong chốc lát đã bay raxa hơn mười dặm, thấy Lâm Hiên không đuổi theo, hắn liền thở phàonhẹ nhõm, bỗng một tiếng nói lạnh như băng truyền vào tai hắn: “Đạohữu cớ sao lại vội vàng đi như thế, hậu lễ hãy còn ở phía sau, tại hạ vẫnchưa tiếp đãi ngươi thật tốt.”Dải sáng màu hồng thoáng ngừng lại, Lôi Hồng quay đầu lại nhìn vềphía chân trời, kẻ này phản ứng nhanh vô cùng,đã biết chạy cũng khóthoát, thế thì chi bằng ở lại mà liều mạng, trên khuôn mặt hắn lộ ra vẻtàn độc.Phía chân trời xuất hiện một đám mây đen, ban đầu ở phía xa xa,nhưng trong khoảnh khắc đã di chuyển lại gần trong mắt, khói đen mùmịt được thu lại, cả người Lâm Hiên dần lộ ra.Trong ánh mắt Lôi Hồng tràn ngập sự kinh ngạc, đối phương là kẻ tuma sao?Rõ ràng, vừa rồi thiếu niên này sử dụng là pháp thuật đạo gia. Lôi Hồngtrong lòng tràn đầy nghi hoặc, thâm tâm lại càng thêm kiêng kị.“ Các hạ muốn đuổi tận giết tuyệt ta sao?”“ Nhiều lời vô ích.” Lâm Hiên cũng không muốn đôi co nhiều lời vớihắn. Tay phải nhẹ vỗ lên túi trữ vật. Một hắc sắc tiểu phiên liền bay ra.Đây là Thú Hồn Phiên mà Lâm Hiên thiên tân vạn khổ, hao phí nămnăm mới tế luyện ra được. Lâm Hiên vẫn chưa bao giờ dùng để đấu vớiai. Lúc này là thời điểm tốt để xem thử pháp bảo này uy lực ra sao.Việc đó thật sự không tốt lành gì. Lôi Hồng trong mắt lộ ra một tia oánđộc. Lấy đoản đao pháp bảo kia ra, khuôn mặt tràn đầy sự cảnh giác.Tựa như không nhìn thấy, Lâm Hiên tiếp tục truyền pháp lực từ tay vàotrong ma phiên, rồi nhẹ nhàng vẫy.Khói đen như mực từ trong cuồncuộn trào ra.Mang theo đó là tiếng gào rú thê lương, trong màng khói đen kia, từngcon từng con yêu thú đi ra.Tướng mạo của chúng cực kì cổ quái. Có con đầu chim ưng mình sư tử,có con người to lớn cực kỳ, có con lại là ba đầu sáu tay.“Đây là…..”Mới đầu Lôi Hồng còn giữ được chút bình tĩnh, nhưng hắnnhanh chóng tỏ ra cực kì hoảng sợ, yêu thú tinh hồn sao lại nhiều đếnthế, phải hơn mấy trăm con, mà trong đó không hề thiếu tam giai yêuthú.“Các hạ cảm thấy Thú Hồn Phiên của ta tư vị ra sao?”Lôi Hồng sợ đến mức hồn bay lên mây, đã hoàn toàn mất hết ý chí chiếnđấu, nếu sớm biết sẽ như thế này, thì đã không dại mà chọc vào tên sáttinh này. Nhưng lúc này, có nói gì chăng nữa cũng đã muộn màng, hắnđành cắn răng, thân hóa thành một dải sáng màu hồng, muốn phụ thânvào pháp bảo phi đao kia hòng phá không mà trốn đi.Kiềm lư kỹ cùng.*Thần thức Lâm Hiên vừa động, mấy trăm thú hồn kia lập tức gầm rú,đủ loại quang mang , quang cầu sặc sỡ từ trong miệng chúng bắn ra.Rồi hội tụ thành một cột sáng bảy màu vô cùng rực rỡ, nhanh chóngđuổi theo sao…..Tốc độ của nó cực kì nhanh, Lôi Hồng muốn tránh cũng không được,chưa kịp kêu lên tiếng nào đã tan thành tro bụi.Thần sắc Lâm Hiên vui mừng, vẫy tay thu túi trữ vật của hắn lại, khônghề nhìn qua, liền móc ở một bên hông.Sau đó, Lâm Hiên cúi đầu nhìn chăm chú vào Thú Hồn Phiên trong tay.Thật sự mà nói, uy lực của bảo vật này còn lớn hơn nhiều so với tưởngtượng của hắn, lần đầu sử dụng đã khiến Lâm Hiên rất kinh ngạc.Dù Lôi Hồng mất hết tinh thần chiến đầu, nhưng có thể dựa vào nó, màlại giết gọn một vị cao thủ Ngưng Đan Trung Kỳ,khiến cho Lâm Hiêncực kì hài lòng, quả là không uổng phí nhiều công sức, thời gian đểluyện chế nó.Có thể triệu hồi thú hồn để diệt địch là một trong những thần thông củabảo vật này, càng khiến Lâm Hiên vui mừng hơn nữa, chính là nókhông giống như thú phù, hồn phách yêu thú bên trong bảo vật mỗi lầnsử dụng thì năng lượng sẽ giảm đi, nhưng khi trở về ma phiên, thì có thểhồi phục lại được. Nói cách khác, là có thể sử dụng hoài không hết.Đây có lẽ là một điều hết sức may mắn, Lâm Hiên càng tin tưởng khi sốlượng yêu thú tinh hồn phong ấn trong Thú Hồn Phiên đạt đến mộtmức độ nào đó, thì về uy lực chắc chắn sẽ hơn xa Vạn Hồn Phiên.Song nghiêm túc mà nói, bảo vật này cũng giống như một “ Sơn TrạiBản” mà thôi.(**)Thời gian trôi qua, lúc này đã gần đến chính ngọ, Lâm Hiên tất nhiênkhông thể chậm trễ hơn được nữa, liền hóa thân thành một đạo kinhhồng bay về phía xa xa.Khi hoàng hôn dần buông, Lâm Hiên liền chọn một hoang sơn làm nơiđáp xuống, nơi này không hề có dấu tích con người, có lẽ sẽ không có kẻnào xung quanh quấy phá.Một lần nữa, hắn xem x ...