Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 332: Bí mật kinh thiên Nguồn: Sưu tầm Đôi mày Lâm Hiên khẽ nhíu lại, trên tay vẫn sử dụng Huyền Hỏa Thần Châu một cách linh hoạt như cũ, thần thức đồng thời di động hướng bốn phương xung quang mà lan ra, chẳng biết là vô tình hay hữu ý mà người hắn dần lùi mấy trượng, về hướng cửa của hạp cốc
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 332 Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 332: Bí mật kinh thiên Nguồn: Sưu tầmĐôi mày Lâm Hiên khẽ nhíu lại, trên tay vẫn sử dụng Huyền Hỏa ThầnChâu một cách linh hoạt như cũ, thần thức đồng thời di động hướngbốn phương xung quang mà lan ra, chẳng biết là vô tình hay hữu ý màngười hắn dần lùi mấy trượng, về hướng cửa của hạp cốc.Bọn họ vẫn đánh nhau điên cuồng với tên Quỷ Vương kia, tuy tu vị nókhông cao thâm lắm, nhưng thần thông phòng ngự của nó cực kỳ tốt,dưới sự liên thủ của bốn tu sĩ nhân loại, bốn phía thọ địch, nhưng muốngiết nó lại không phải là chuyện dễ dàng gì.Đột nhiên, ánh mắt Lâm Hiên thoáng liếc về phía Liệt Hải Bằng. Trongánh mắt của tên chấp sự Thất Tuyệt Thiên này lộ ra vẻ lo âu.Rõ ràng, bọn họ đã nắm được cục diện , chiếm thế thượng phong, chiếnthắng không gì có thể ngăn cản được, có chăng chỉ là vấn đề thời gian,vậy hắn phải lo lắng việc gì chứ?Trong lòng Lâm Hiên chợt có một cảm giác rất kỳ quái, càng cảm thấyviệc này không hề đơn giản như thế.Bất ngờ, phong vân đột biến, thời tiết không biết vì sao lại trở nên u ámcực kỳ, bốn phía vang lên tiếng quỷ dữ kêu khóc đinh tai nhức óc, âmphong không biết từ chốn nào thổi tới khiến cho người ta cả người thấylạnh run.Từ xa xa , mấy cái bóng đen liền vút bay về hướng này, trên ngườimang theo khí thế khiến người ta cảm thấy ngạc thở, các tu sĩ sắc mặtlúc này rất khó coi, không khỏi đồng loạt dừng tay lại.“ Chuyện này là sao đây, không phải chỉ có một con Quỷ Vương thôisao, những thứ này là …..?”Nhìn những bóng hình mờ nhạt trước mặt, da mặt Viên Đại Hải khôngkhỏi giật giật lên, lớn tiếng hỏi Liệt Hải Bằng.Một, hai , ba , bốn, tổng cộng là bốn con âm hồn, mà mỗi con đều đã đạtđến cấp bậc Ngưng Đan Kỳ. Dù bên mình nhân mã chiếm thượngphong, song với thần thông quỷ dị của âm hồn có thể khiến thế trận cânbằng lại.Càng khiến cho các tu sĩ kinh hoàng hơn nữa đó chính là tình báo củaThất Tuyệt Thiên sao lại xuất hiện một sai lầm lớn như vậy chứ, chẳnglẽ đây vốn là một cái bẫy.“ Hả, hắn chạy đâu rồi?”Mỹ phụ trung niên hét lên một tiếng kinh hãi, lúc này mọi người mới đểý là Liệt Hải Bằng không ngờ đã trốn vào trong hắc vụ. Cùng đứngchung một chỗ với Quỷ Vương.“ Tiểu nhân vo sỉ. Ngươi dám câu kết với lũ lệ quỷ này mà bán đứngbọn ta sao?” Khuôn mặt Viên Đại Hải cực kỳ giận dữ. Mà các tu sĩNgưng Đan Kỳ khác cũng rất là tức giận.“ Hừ. Bán đứng gì chứ, cũng bởi vì các người là một lũ ngu mà thôi.”Khuôn mặt Liệt Hải Bằng không có vẻ gì áy náy, trái lại trên miệng cònnở một nụ cười đắc ý nữa là đằng khác.Cùng lúc, hào quang trên ngườihắn phát ra rạng rỡ, linh khí phát ra rất mãnh liệt.“ Ngưng Đan Kỳ, ngươi cũng là Ngưng Đan Kỳ tu sĩ sao?”Đôi mắt Lâm Hiên nheo lại. Tên này có thể ẩn tàng tu vị, đồng thời lạiqua mặt được thần thức của mình. Chắc chắn không phải là luyện côngpháp đặc thù gì, mà là trên người mang bảo vật kỳ lạ nào đó.Đối phương khéo bày ra cái bẫy này, lại dụ đám người đến nơi này,đồng thời bố trí mai phục ở đây, xem ra tình thế hiện nay rất là ác liệt.Trong lòng Lâm Hiên hiểu được điều đó, nhưng Lâm Hiên không hềhành động thiếu suy nghĩ, tình thế cấp bách, tất nhiên phải nghĩ cáchchạy trốn. Song đầu tiên phải không để đối phương chú ý đến mình.“ Liệt Hải Bằng, tên cẩu tặc, người thân là người mà lại đi móc nối vớilũ âm hồn quỷ vật này. Không sợ trở thành công địch của cả Tu ChânGiới sao?” Sau khi biết mình bị lừa, mỹ phụ trung niên kia trên mặtnhư phủ một màn sương mỏng, âm thanh có chút gì đó lành lạnh.“ Hừ, gì mà câu kết với quỷ vật chứ. Chim khôn chọn cành mà đậu,người khôn chọn chủ mà thờ, tại hạ chẳng qua chỉ làm đúng phận sựcủa mình mà thôi.” Liệt Hải Bằng không để ý vẫn mở miệng nói.“ Hả, ngươi đầu phục cho lũ âm hồn này, cam tâm làm trâu ngựa chochúng sao?” Hai hàng chân mày của Viên Đại Hải chau lại, khuôn mặtra vẻ không còn gì để nói, vốn nghĩ Liệt Hải Bằng dụ dỗ những ngườinày đến đây là do có giao dịch gì đó với âm hồn, không ngờ là hắn lại đilàm việc cho âm hồn.“ Sao lại nói khó nghe như vậy chứ, các vị đạo hữu nên lo cho thânmình một chút đi.”Liệt Hải Bằng không hề ăn năn mà còn tỏ vẻ châmchọc.“ Ngươi……” Viên Đại Hải đang muốn nói gì đó, thì bị tu sĩ mũi khoằmkia cản lại, đây cũng là người có tu vị cao nhất trong nhóm. Ánh mắthắn lạnh lung nhìn quanh rồi nói : “ Liệt đạo hữu, Phó mỗ mắc bẫy củacủa ngươi, chỉ biết trách mình thủ đoạn không bằng người, song ngươilà nhân loại mà lại âm thầm trợ giúp âm hồn ám toán chúng ta, căn bảnlà vì lí dó gì, ngươi có thể cho ta một lời giải thích không?”“ Được chứ, dù gì các ngươi cũng có chạy đằng trời cũng không thoát,thôi thì hôm nay Liệt mỗ phát tâm từ bi, cho các ngươi làm quỷ minhbạch vậy ( chết rõ ràng).” Liệt Hải Bằng bình thản nói.Lời này vừa nói ra.Các tu sĩ không khỏi lặng người đi một lúc, mà LâmHiên cũng căng lỗ tai lên để nghe thử xem sao.Mà tên Quỷ Vương bên cạnh, vẫn giữ dáng vẻ trầm mặc không nóinăng chi, dường như nghe theo lời Liệt Hải Bằng, chỉ đâu đánh đó.“ Liệt mỗ thật sự không hề cấu kết cùng quỷ vật, ta tuy là nhân loại,nhưng Thất Tuyệt Thiên lại là thế lực của Âm Hồn Cốc.” Liệt Hải Bằngvừa cười lạnh vừa nói.“ Gì chứ, Thất Tuyệt Thiên chịu sự thao túng của âm hồn sao?”“ Không có khả năng, nó đã truyền thừa hơn vạn năm rồi mà!”Lời Liệt Hải Bằng vừa nói ra khiến mọi người cảm thấy như trời longđất lở, sửng sốt không thôi. U Chây đệ nhất thương minh lại do âm hồnkhống chế, điều này nói ra khiến kẻ khác khó mà tin được, thật sự làkhiến người ta mà sợ hãi, nhưng thời khắc này, đối phương cần gì phảinói dối với họ nữa chứ.“ Hừ, không có gì là không thể, vạn năm trước, âm hồn cùng tu sĩ đạichiến một trận, rồi đại bại lui về Âm Hồn Cốc, chấm dứt đại chiến.Nhưng các ngươi tưởng rằng dã tâm của Lệ quỷ có thể thu liễm lại sao.Khó khăn lắm mới đi đế ...