Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 346: Ma hóa biến thân Nguồn: Sưu tầm Yêu ma kia cũng không có ý né tránh, theo chú ngữ xướng lên, thân mình dần dần trở lên trong suốt một cách khó hiểu. Lâm Hiên nhíu mày, cảm giác được có điều không ổn, nhưng lúc này hắn không thể chần chờ, liền nhanh chóng thúc giục pháp quyết, tiên kiếm lại tiếp tục gia tốc nhanh thêm ba phần tạo lên tiếng rít chói tai trên không trung. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 346 Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 346: Ma hóa biến thân Nguồn: Sưu tầmYêu ma kia cũng không có ý né tránh, theo chú ngữ xướng lên, thânmình dần dần trở lên trong suốt một cách khó hiểu.Lâm Hiên nhíu mày, cảm giác được có điều không ổn, nhưng lúc nàyhắn không thể chần chờ, liền nhanh chóng thúc giục pháp quyết, tiênkiếm lại tiếp tục gia tốc nhanh thêm ba phần tạo lên tiếng rít chói taitrên không trung.Cường hoành bắn tới nhưng… không hề có máu huyết bắn ra, yêu makia cười nhạt, cả thân hình biến mất.Đây là thần thông gì?Ẩn thân thuật?Hay thủ thuật che mắt?Lâm Hiên phóng xuất thần thức nhưng vẫn không có phát hiện gì,không chỉ là thân ảnh mà ngay cả khí tức của đối phương cũng hoàntoàn biến mất.Lâm Hiên nhíu mày, vẻ mặt đầy lo lắng.Mặc dù hắn đã tế ra Cửu Thiên Linh Thuẫn cùng Tiêu Dao Phiếnnhưng vẫn không hề dám buông lỏng cảnh giác.Đối phương cũng không phải thực sự biến mất mà là thi triển một loạtđộn thuật quỷ dị.Lâm Hiên khẽ lật tay lấy ra một tấm phù, nhất thời tế lên. Hào quanglóe lên, hỏa quang ngút trời, bên trong còn có thiểm điện không ngừnglóe lên.Đây đương nhiên không phải địa giai linh phù mà là nhân giai linh phù.Xét trên uy lực thì nó không thể đối phó với yêu ma cấp bậc này nhưngLâm Hiên cũng không trông mong vào phù này có thể khắc chế đốiphương mà chỉ muốn bức đối phương hiện ra.Nhưng vẫn không có tác dụng, vẫn không thấy bóng dáng đối phương.Có chút khó giải quyết, ngũ hành pháp thuật đánh ra liên miên khôngdứt nhưng chỉ có thể tế lên được một ít bụi đất.Đột nhiên, Lâm Hiên biến sắc, dường như hắn cảm ứng được điều gì từbên cạnh.Bên cạnh truyền tới tiếng động.Mặc dù tốc độ Lâm Hiên rất nhanh nhưng vẫn không thể hoàn toàn nétránh, quang tráo do Tiêu Dao Phiến phóng ra liên tục chớp lên.Một cánh tay khô héo rất nhanh rụt trở về rồi lại biến mất trong khôngkhí.“Tiểu tử, nhận mệnh đi, có thể chết trong tay Huyết yêu ta cũng coi nhưtiên phúc mà tổ tiên ngươi tu được.”Lời nói kiêu ngạo truyền vào trong tai, nhưng thanh âm cũng mơ hồ vôcùng, căn bản không thể phán đoán đối phương ở nơi nào.Lâm Hiên ‘hừ’ một tiếng, lời này của đối phương không chỉ vì chọc giậnhắn mà còn ẩn chứa thuật đánh nhiễu tâm thần.Đột nhiên, huyết mang hiện ra, lần này lại là một xúc tua đâm tới, LâmHiên không thể né tránh. Hộ tráo do Tiêu Dao Phiến phóng xuất ngàycàng ảm đạm.Biểu tình của Lâm Hiên ngày càng âm trầm, không thể cứ để như vậyđược, phải nhanh chóng nghĩ cách thay đổi cục diện bất lợi.Suy nghĩ một chút, Lâm Hiên đem thần thức chìm vào trong túi trữ vậtlấy ra một cổ bảo giống như bạch sắc ti cầu. Đoạn hướng lên trời némđi, hai tay kết ấn, nhanh chóng đánh vài đạo pháp quyết lên cổ bảo.Bạch sắc viên cầu run lên, bắt đầu xoay tròn, từ bên trong vươn ra vô sốsợi tơ trong suốt. Tiếp theo cũng không cần Lâm Hiên thao túng mànhững sợi sơ này như có sinh mệnh lập tức bắn tới một phía. Nơi đónguyên bản không thấy thứ gì, linh khí cũng không có chút dị thường.Không ngờ rằng vật này có thể khám phá thuật ẩn thân của yêu ma.“Phược Tiên Cầu, đây là pháp bảo Phược Tiên Cầu. Không có khảnăng, ngươi đã có Nhiếp Linh Kính, sao lại còn có bảo vật này?” Yêuma đang giãy dụa bên trong vô số sợi tơ, hoảng sợ kêu to.Phải biết rằng ở tại thời thượng cổ, hai kiện pháp bảo trong tay LâmHiên đều có thanh danh hiển hách, nếu hắn chỉ có một trong hai thứ đóthì yêu ma còn có thể lý giải, nhưng tiểu tử này lại có được cả hai, thậtsự khiến yêu ma dung động.“Các hạ biết thì có tác dụng gì, cứ an tâm xuống địa ngục đi.” Khóemiệng Lâm Hiên khẽ cười, linh lực trong cơ thể vận chuyển càng nhanhhơn.Đêm dài lắm mộng, hắn tất nhiên sẽ không có tâm tình giải thích chođịch nhân, chẳng qua cũng nhờ phúc tên yêu ma này, lúc trước hắnkhông biết tên gọi của bạch sắc ti cầu này nhưng nhìn thấy biểu tìnhhoảng sợ của đối phương thì có lẽ cũng đã từng bị bảo vật này cho nếmqua đau khổ. Đúng là tại thời kỳ viễn cổ, Phược Tiên Cầu có uy danhhiển hách.Bất kể thế nào, hiện giờ cũng rất có lợi cho chính mình.“Tiểu tử, đừng kiêu ngạo vội. Phược Tiên Cầu uy lực tuy rất mạnhnhưng đó là khi nó nằm trong tay nguyên chủ nhân, còn một tên tuchân giả kết đan kỳ nhỏ bé dùng vật này thì có thể làm gì được ta.” Yêuma ngẩng đầu, hồng quang trong mắt lóe ra, hung hăng mở miệng.“Tu chân giả Kết Đan kỳ, hừ, các hạ cần gì phải tự khoa trương, dù saongươi cũng chỉ là một hạ vị yêu ma, nếu không sao có thể bị bắt nhốt tớibây giờ.”“Hạ vị yêu ma?”Nghe được lời chế giễu của Lâm Hiên, yêu ma kia như mèo bị dẫm phảiđuôi, biểu tình lập tức trở lên cuồng bạo: “Được lắm, rất kiêu ngạo! Đểta cho người biết một hạ vị yêu ma vẫn có thể giết chết tu sĩ cấp cao củanhân loại các ngươi.”Lời vừa dứt, phía ngoài thân đột nhiên xuất hiện huyết mang. Phíatrong huyết mang, yêu ma cả ...