Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 348: Diệt yêu Nguồn: Sưu tầm Cốt đao trong tay dễ dàng đem kiếm quang chém thành hai đoạn. Không đúng, đây căn bản không phải là bản thể của Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm, chắc chắn là kế dụ địch của đối phương. Phản ứng của yêu ma cũng rất mau chóng, thoáng chút sửng sốt đã kịp điều chính tâm lý, nhưng đáng tiếc vẫn còn chậm một chút. Lâm Hiên đã nhanh chóng tiến tới bên cạnh. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 348 Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 348: Diệt yêu Nguồn: Sưu tầmCốt đao trong tay dễ dàng đem kiếm quang chém thành hai đoạn.Không đúng, đây căn bản không phải là bản thể của Phiêu Vân LạcTuyết Kiếm, chắc chắn là kế dụ địch của đối phương.Phản ứng của yêu ma cũng rất mau chóng, thoáng chút sửng sốt đã kịpđiều chính tâm lý, nhưng đáng tiếc vẫn còn chậm một chút.Lâm Hiên đã nhanh chóng tiến tới bên cạnh.Đoạn hé miệng phun ra một bạch sắc quang cầu to cỡ quả trứng chim.Khoảng cách gần trong gang tấc, mặc dù lấy tộc độ kinh người của yêuma cũng không tránh kịp. Bạch sắc quang cầu sau đi đánh trúng mụctiêu cũng không phát nổ mà ngược lại trở lên trong suốt. Hàn băng lannhanh trên thân thể yêu ma.Đây vốn không phải là bí thuật do Lâm Hiên thi triển mà là thần thôngvốn có của Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm. Đây vốn là cổ bảo do tu sĩNguyên Anh lưu lại nên uy lực tất nhiên không nhỏ, ngoại trừ lực côngkích kinh người thì còn có thể phóng xuất hàn mang rét lạnh.Khuôn mặt của yêu ma trở lên vặn vẹo, kinh sợ. Nó không muốnkhoanh tay chờ chết nên cả người phóng xuất ra huyết quang cao đếnhai trượng.Hàn băng nhất thời vỡ vụn.Nhưng Lâm Hiên không hề kinh hoảng, ngay từ đầu hắn vốn không hivọng thần thông vốn có của Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm có thể chế trụyêu ma.Lâm Hiên vươn tay vỗ xuống túi trữ vật tế ra Phược Tiên Cầu, vô số sợitơ một lần nữa cuốn đến yêu ma.Nguyệt nhi tất nhiên cũng không nhàn rỗi, tiểu nha đầu cùng Lâm Hiêntâm thần tương liên nên không cần lên tiếng cũng có thể yểu được ýnghĩ của chủ nhân. Ngọc thủ phất lên, pháp bảo Thú Hồn Phiên cũngbắt đầu biến lớn, quỷ vụ từ bên trong phun ra ngày càng nhiều.Sau đó Nguyệt nhi bắt đầu bắt quyết.Tất cả quỷ vụ dần dần tụ vào một chỗ biến thành hắc sắc cự mãng dàiđến bảy tám trượng cuốn chặt lấy yêu ma.Cứ như vậy, cho dù thần thông của đối phương có lớn hơn nữa muốnchạy cũng không phải chuyện dễ dàng.Lâm Hiên lúc này mới bĩnh tĩnh hít sâu một hơi, tế lên Phiêu Vân LạcTuyết Kiếm, đánh lên trên đó một đạo pháp quyết.Sau khi hấp thu lượng lớn linh khí, tiên kiếm đón gió dài ra, trong giâylát đã dài đến mấy trượng, hàn quang lập lòe, khí thế kinh nhân.Sát khí trong mắt Lâm Hiên chợt lóe, liền vươn tay ra chỉ về phía cựkiếm.Xẹt…!Tiếng rít chói tai vang lên khiến da đầu tê dại, yêu ma cũng cảm nhậnđược có điểm không ổn nên dãy dụa lại càng mạnh. Thần thông của yêuma cũng thật kinh người, bị liên tiếp ba tầng trói buộc mà vẫn có thểphá băng mà ra, đáng tiếc đã chậm…Khóe miệng Lâm Hiên lộ ra một nụ cười châm biếm, tay phải nhanhchóng điểm tới.Kiếm thế lại nhanh hơn ba phần, hung tợn bổ xuống đầu yêu ma.Huyết hoa bắn tung tóe, cho dù lúc này thần thông yêu ma có mạnh mẽtrở lại cũng khó có thể lấy thân thể đỡ một kích đầy uy lực này của LâmHiên, trước khi chết phát ra tiếng kêu thảm thiết, mặc dù trong lòngkhông cam nhưng vẫn không thoát khỏi kết cục này.Lâm Hiên nhẹ nhàng thở một hơi, khẽ lau trán. Trận đấu pháp này cóthể nói là nguy hiểm tới cùng cực.Nguyệt nhi ra tay không nhiều lắm nhưng sự trợ giúp lại không nhỏ,nếu để một mình hắn đánh lại yêu ma thì hươu chết về tay ai vẫn cònkhó nói.Nghỉ tạm một chút, Lâm Hiên nhìn thoáng qua thi thể yêu ma một chút,liền lấy ra một túi trữ vật không thu thân xác yêu ma vào.Mọi người đều biết, từ da đến xương yêu thú đều là bảo vật, khôngnhững có thể luyện chế đan dược mà còn là tài liệu luyện khí tuyệt hảo.Yêu ma có công dụng đồng dạng hay không Lâm Hiên cũng không rõ,nhưng nhìn hai thanh cốt đao trên người yêu ma thì đúng là bảo vật quýhiếm, độ cứng rắn, sắc bén thậm chí còn vượt qua một số cổ bảo đỉnhgiai bình thường.Cho nên Lâm Hiên đương nhiên sẽ không bỏ qua, dùng được hay khôngdùng được trở về sẽ nghiên cứu sau.Sau đó, ánh mắt Lâm Hiên lại nhìn về phía thi thể Lý Diệu Thiên vàVương Hổ.Khẽ phất tay, túi trữ vật bên hông hai người tự động bay về tay LâmHiên.Lúc nãy đấu pháp, ngoại trừ nguy hiểm vô cùng thì bản thân còn bị tổnthất mất pháp bảo Tiêu Dao Phiến, chẳng qua lấy gia tài của hai vị tu sĩKết Đan kỳ bồi thường thì cũng là còn dư.Lâm Hiên vui mừng muốn xem kết quả mình thu được bèn phóng xuấtthần thức. Quả thật không để hắn thất vọng, thứ khác tạm thời khôngnói đến nhưng trong túi trữ vật của cả hai đều có khá nhiều tinh trạchtrung giai.Tài phú vượt quá tu sĩ Kết Đan kỳ bình thường, chẳng qua nếu cẩnthận ngẫm lại thì cũng không có gì kỳ quái. Cả hai tuy là trưởng lãoHỏa Linh Môn nhưng suốt ngày đều tính việc giết người đoạt bảo, mấynăm nay số tu sĩ vẫn lạc dưới tay hai người này khẳng định không ít.Chính mình hôm nay coi như đòi lại công đạo cho những oan hồn đãkhuất.Ngoại trừ tinh thạch ra, điều khiến Lâm Hiên hứng thú cũng không ít,ví dụ như một viên đan hoàn màu lục sắc.Lâm Hiên đem chiếc bình đựng đan đưa lên ...