Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 350: Biến thiên Nguồn: Sưu tầm Tình thế hai huynh muội họ Từ đã vạn phần nguy cấp, huynh trưởng Từ Phong thì còn khá một chút, nhưng thiếu nữ kia hơi thở đã dồn dập, vì bảo hộ muội muội, Từ Phong cũng hãm thân vào nguy hiểm. “Ca, mặc kệ muội, huynh đi trước đi.”
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 350 Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 350: Biến thiên Nguồn: Sưu tầmTình thế hai huynh muội họ Từ đã vạn phần nguy cấp, huynh trưởngTừ Phong thì còn khá một chút, nhưng thiếu nữ kia hơi thở đã dồn dập,vì bảo hộ muội muội, Từ Phong cũng hãm thân vào nguy hiểm.“Ca, mặc kệ muội, huynh đi trước đi.” Dung nhan xinh đẹp của Từ Nhihiện lên vẻ lo lắng, nếu cứ như vậy thì hai người bọn họ sẽ cùng chết.Ngay cả khi biết rõ điều này, nhưng Từ Phong vẫn không nề. Cha mẹmất sớm, muội muội là thân nhân duy nhất trên thế giới này, sao có thểnhẫn tâm bỏ mặc.Hống!Quần chiến hồi lâu, mấy con yêu thú cũng bắt đầu nổi giận, hồng quangtrong mắt tỏa ra bốn phía, thế công ngày càng sắc bén.“Kẻng…!” Đoản kiếm của Từ Nhi đã bị một đạo hồng quang đánh bay,thiếu nữ phun ra một đoàn tiên huyết, sắc mặt tái nhợt.“Muội muội!”Sắc mặt Từ Phong đại biến, muốn xuất thủ cứu viện nhưng mấy yêu thúnày tuy linh trí không cao những phối hợp lại vô cùng ăn ý, thế công lạicàng thêm mãnh liệt. Từ Phong không thể rứt ra được.Môi cắn chặt đã rướm máu, mắt thấy muội muội sắp táng thân trongmiệng yêu thú… Đột nhiên một đạo thanh hồng chợt lóe, yêu thú trướcmắt cứ vậy bị phân thành hai nửa.Hai huynh muội trợn tròn mắt, sau đó trở nên vui mừng.“Cảm ơn ơn cứu mạng của tiền bối.” thiếu nữ nhìn về phía bóng ngườitrong thanh quang bèn cúi người xuống thi lễ.Từ Phong cũng đại hỉ, cảm ứng được tu vi Kết Đan kỳ của đốiphương… mình và muội muội có thể tránh thoát một kiếp rồi…Lâm Hiên cười to, khẽ giơ tay lên bắn ra hai đạo kiếm quang cắt đứtđầu hai con yêu thú còn lại. Hai huynh muội lúc này liếc nhìn nhau,trong lòng hoảng sợ không thôi.Dù gì thì hai con yêu thú này đều là nhị giai cực phẩm, thực lực tuyệtđối không thể khinh thường, vậy mà đối phương ngay cả pháp bảo cũngkhông lấy ra, chỉ cần giơ tay đã dễ dàng giết chết. Thực lực mạnh quásức tưởng tượng của bản thân.Đến bây giờ, vẻ mặt hai người càng tỏ ra cung kính.“Xin hỏi tôn tính đại danh của tiền bối, ơn cứu mạng của ngài, haihuynh muội vãn bối sẽ luôn ghi nhớ trong lòng, sẽ lập bài vị trường sinhcung phụng ngày.” Từ Phong ôm quyền nói, biểu tình cung kính vôcùng.“Từ huynh đâu cần khách khí đến vậy, nhiều năm không gặp, hiềnhuynh hiền muội vẫn khỏe chứ?” Lâm Hiên cười to, thu lại độn quangchậm rãi hạ xuống đất.Từ Phong nghe thấy thanh âm của Lâm Hiên, lúc đầu cảm thấy có chútquen tai nhưng từ khi nghe thấy người này xưng hô thì vẻ kinh nghecàng nhiều, hai mắt mở to, lắp bắp nói: “Ngươi… ngươi là Lâm huynh,là thiếu chủ Linh Dược Sơn?”“Lâm… Lâm đại ca?” So với hắn thì muội muội của hắn phản ứng tốthơn, nhưng cũng đồng dạng lấy tay che miệng, không khỏi giật mình.“Ha ha, hai vị không quên Lâm mỗ, không phải ta thì ai?” Lâm Hiênmỉm cười trả lời.“Lâm huynh, ngươi… ngươi đã kết thành kim đan?” Từ Phong vẫnkhông dám tin tưởng, trong giọng nói tràn đầy vẻ hâm mộ.Cũng khó trách, năm đó bởi vì cần luyện đan nên ngẫu nhiên quen biếtLâm Hiên, một người là thiếu chủ Linh Dược Sơn, một người là đại đểtử kiết suất của phái Thiên Sơn. Cả hai đều là thanh niên thiên tài, giaotình tất nhiên không tồi.Lại cùng nhau tham gia Kết Anh hội ở Bích Vân Sơn.Sau đó Lâm Hiên lại cứu Từ Nhi từ tay một vị ma tu tại Thiên MaThành, nên quan hệ của Lâm Hiên với hai huynh muội này cũng khôngít.Đương nhiên, về sau mọi người đều chăm chú tu luyện nên liên hệ cũngkhông nhiều.Nhưng đối với người tu chân mà nói, cho dù mười năm cũng chỉ là mộtlần chớp mắt, vậy mà lần gặp lại này Lâm Hiên đã ngưng thành KimĐan.Điều này khiến Từ Phong xấu hổ không thôi, phải biết rằng khi haingười mới tương giao Lâm Hiên mới chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, còn hắn làTrúc Cơ đại viên mãn, nhưng tới bây giờ Lâm Hiên đã ngưng thànhKim Đan trước hắn.Lâm Hiên cũng đồng dạng có chút bất ngờ, bèn đánh giá hai huynhmuội một chút. Thật ra Từ Nhi tiến bộ không nhỏ, đã tới Trúc Cơ sơ kỳ,mà đại đệ tử kiệt xuất của Thiên Sơn này ngoại trừ pháp lực tinh thâmthêm một ít thì cảnh giới vẫn giậm chân tại chỗ.“Sao vậy, Từ huynh còn chưa…”Lời Lâm Hiên còn chưa dứt, Từ Phong đã xấu hổ mà cúi mặt xuống đất,còn biểu tình muội muội hắn lại trở lên buồn bã giải thích: “Mấy nămvề trước, đại ca đã từng một lần trùng kích Kim Đan cảnh giới nhưngthất bại.”“Ồ!”Lâm Hiên thở dài, nhưng ngẫm lại thì cũng không có gì kì quái, conđường tu tiên dài dằng dặc, sự gian nan trong đó khó có thể tưởngtượng được hết.Đặc biệt mỗi lần tăng lên một cảnh giới càng không biết đã đào thải đibao nhiêu người.Chưa cần nói tới Nguyên Anh kỳ, bởi vì với đại đa số tu sĩ đầy là tồn tạicao không thể với tới, có thể ngưng thành Kim Đan đã vô cùng thỏamãn.Mục tiêu này có vẻ không cao vời nhưng đã khiến không biết bao nhântài phải ngậm ngùi dừng bước.Không ít đệ tử danh môn đại phái, thân mình mang linh căn ư ...