Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 358: Thú hồn chi bảo Nguồn: Sưu tầm Hai tháng sau. Lâm Hiên phất tay một cái, con rồng băng màu trắng kia vặn vẹo nhỏ lại, một lần nữa hóa thành bộ dạng kiếm tiên, bay trở về tay Lâm Hiên. Bên kia, sắc mặt Nguyệt nhi cũng thập phần tái nhợt, hiển nhiên đã có dấu hiệu cạn kiệt pháp lực. Thấy Lâm Hiên đang nhìn mình, nàng cười ngọt ngào, Thú Hồn Phiên nhẹ lay động, đồng dạng cũng thu hồi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 358 Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 358: Thú hồn chi bảo Nguồn: Sưu tầmHai tháng sau.Lâm Hiên phất tay một cái, con rồng băng màu trắng kia vặn vẹo nhỏlại, một lần nữa hóa thành bộ dạng kiếm tiên, bay trở về tay Lâm Hiên.Bên kia, sắc mặt Nguyệt nhi cũng thập phần tái nhợt, hiển nhiên đã códấu hiệu cạn kiệt pháp lực. Thấy Lâm Hiên đang nhìn mình, nàng cườingọt ngào, Thú Hồn Phiên nhẹ lay động, đồng dạng cũng thu hồi MặcGiao về.Lâm Hiên thở phào nhẹ nhõm, cấm chế anh hỏa này so với tưởng tượngcòn khó hóa giải hơn. Mình và Nguyệt nhi liên thủ lại mất đến haitháng.Thần thông của cổ tu sĩ này quả thật làm cho người ta líu lưỡi, chẳngqua ngẫm lại có thể có được bảo vật của người này, trong lòng LâmHiên lại là một trận lửa nóng.Bên trong sẽ có cái gì?Hơi do dự, Lâm Hiên vẫn chưa động thủ, tên tà tu đã tọa hóa này vôcùng âm hiểm xảo quyệt, không biết hắn còn bố trí bẫy rập gì khác nữakhông.Cẩn thận không bao giờ là thừa.Hơi do dự, Lâm Hiên cầm lấy Thú Hồn Phiên của Nguyệt nhi, đempháp lực rót vào bên trong. Một con quái xà từ bên trong chợt lóe lêncuốn lấy túi trữ vật kia.Không có phát sinh nào ngoài ý muốn.Lúc này thần sắc Lâm Hiên mới buông lỏng, đem thần thức tham nhậpvào bên trong.Một lát sau tay hắn run lên, ánh sáng nhiều màu phát ra, trước mặt liềnxuất hiện vài món bảo vật.Một cái phù lớn phát ra kim quang, vừa nhìn là biết không phải vậtbình thường.Một cây sáo ngọc màu xanh biếc.Một khiên tròn nhỏ màu đỏ như lửa, trên mặt có vẽ nhiều ký hiệu thầnbí.Lâm Hiên nhíu mày, ba cái cổ bảo này so với dự đoán trước kia củamình thì còn ít hơn nhiều. Hơn nữa điểm làm cho người ta uể oải chínhlà không có đan dược dùng để tăng tiến tu vi.Chẳng qua rất nhanh Lâm Hiên đã gạt các loại cảm xúc này ra khỏiđầu. Trước tiên hắn kiểm tra ba đồ vật này có tác dụng gì không đã.Tấm khiên kia thì không cần phải nói, đương nhiên là một kiện bảo vậtphòng ngự.Lâm Hiên cầm lên xem xét cẩn thận. Các loại biểu tình vui sướng liêntục xuất hiện, Lâm Hiên không thiếu pháp bảo thuộc tính công kích,nhưng thủ đoạn phòng ngự hộ thân lại thiếu nhiều. Thông Vũ chânnhân ban thưởng cho Tiêu Dao Phiến cũng đã bị hủy trong tay yêu ma.Cái Cổ bảo này…vừa lúc có thể thay thế.Lâm Hiên búng ngón tay ra. Ông! Tấm khiên phát ra một tiếng vangthanh thúy như rồng ngâm. Dựa vào tiếng vang này thì Lâm Hiên cũngkhông thể phán đoán bảo vật này được đúc từ gì thành.Đem nó cất vào túi, Lâm Hiên lại lấy ra Cổ bảo sáo ngọc kia. Trước tiênxem xét cẩn thận một phen rồi hắn mới thử thăm dò, rót một chút linhlực vào bên trong.Tê……..Một tiếng vang nhỏ phát ra, sáo ngọc kia phát ra thanh quang rất lớn.Thế nhưng lại biến thành một con cự mãng dài hơn mười trượng.Lâm Hiên lắp bắp kinh hãi, chính mình vừa rồi chỉ đưa vào bên trongmột chút pháp lực, cũng không có sử dụng Hóa Hình Thuật a. Bảo vậtnày như thế nào lại…..“Chúc mừng thiếu gia, đây là Thú Linh Chi Bảo a!”Tiếng nói thanh thúy mềm mại truyền vào tai, Nguyệt nhi không biết từkhi nào đã hiện ra nhìn cự mãng kia, hai mắt sáng ngời nói.“Thú Linh Chi Bảo?” Lâm Hiên nhíu mày, tựa hồ đã từng nghe nóiqua, nhưng nhất thời vẫn không nhớ ra: “Nguyệt nhi, nói đi, đó là cáigì?”“Vâng.” Nguyệt nhi gật gật đầu, mỉm cười giải thích: “Cái gọi là ThúLinh Chi Bảo, chính là một loại tài nghệ của cổ tu sĩ từ thời hồng hoangcó được, hiện tại đã thất truyền.”“Nói đơn giản chính là vào thời điểm luyện chế pháp bảo, đem tinh hồnyêu thú làm nguyên liệu.”“Cái gì?” Lâm Hiên kinh ngạc, hắn chỉ biết là một ít pháp bảo của tu sĩquỷ đạo có thể hút hồn phách con người hoặc yêu thú. Ví dụ như ThúHồn Phiên của mình chính là một vật nổi bật trong số đó. Nhưng loạibảo vật này cũng chỉ là sau khi luyện chế tốt ma phiên thì mới hút sinhhồn vào, chưa từng nghe nói tới việc dùng hồn phách làm nguyên liệuluyện chế.Lâm Hiên nuốt nước bọt một cái, cũng không khỏi bội phục thần thôngcủa cổ tu sĩ.Nguyệt nhi lại nói tiếp: “Loại pháp bảo dùng yêu hồn làm tài liệu luyệnchế này luận về uy lực thì còn hơn xa Cổ bảo bình thường. Hơn nữaHóa Hình Thuật càng thêm thần diệu, có hỗ trợ rất lớn.“Thì ra là thế.” Lâm Hiên gật đầu như đang suy nghĩ về gì đó. ViệcNguyệt nhi biết nhiều như vậy thì hắn cũng không lấy làm kỳ quái. Cáigọi là chủ tài giỏi thì tất nhiên phó cũng tài giỏi. Có lẽ là chịu ảnh hưởngcủa mình mà tiểu nha đầu rất thích đọc sách. Trong lúc tu luyện thì sởthích lớn nhất của nàng chính là đọc sách cổ.Về bí mật của Thú Hồn Chi Bảo thì hiểu như vậy cũng đã đủ xài. Ngườitu chân dù sao tuổi cũng có hạn, Lâm Hiên cũng không lãng phí thờigian suy nghĩ thêm, chỉ cần biết uy lực của bảo vật này phi phàm làđược.Sau đó ánh mắt Lâm Hiên dừng trên cái phù cuối cùng.Lần đầu nhìn lướt qua, ngoại trừ kim quang lập lòe chói mắt thì cái phùnày cũng không khá ...