Danh mục

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 362

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 104.13 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 362: Đệ nhất tu tiên gia tộc Nguồn: Sưu tầm “Ngươi nghĩ sai rồi, ta mua những dược liệu này là có mục đích khác.” Vẻ mặt Lâm Hiên không chút thay đổi lạnh lùng nói. “A. Là vãn bối lắm lời, chúc tiền bối thượng lộ bình an.” Chưởng quầy cũng không phải kẻ ngu dốt, vội vàng cúi đầu khom người tiễn khách. Lâm Hiên rời khỏi dược điếm, dùng dư quang trong mắt liếc mắt một cái. Mặc dù chưởng quầy...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 362Bách Luyện Thành TiênQuyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạnChương 362: Đệ nhất tu tiên gia tộcNguồn: Sưu tầm“Ngươi nghĩ sai rồi, ta mua những dược liệu này là có mục đích khác.”Vẻ mặt Lâm Hiên không chút thay đổi lạnh lùng nói.“A. Là vãn bối lắm lời, chúc tiền bối thượng lộ bình an.” Chưởng quầycũng không phải kẻ ngu dốt, vội vàng cúi đầu khom người tiễn khách.Lâm Hiên rời khỏi dược điếm, dùng dư quang trong mắt liếc mắt mộtcái. Mặc dù chưởng quầy còn chưa nói hết lời nhưng trong lòng hắn saolại không biết.Chẳng qua tình thế hiện tại cấp bách như thế. Lâm Hiên còn chưa biếtcách rời khỏi nơi này thì sao có tâm tình đi lo cho sự sống chết củangười khác. Hắn cũng không phải là đấng cứu thế.Sau khi định lại phương hướng thì Lâm Hiên đi đến một khách sạn.Bởi vì những tu sĩ vào phường thị rất nhiều cho nên khắp nơi đều chậtchội. Trong khách sạn có còn phòng hay không thì Lâm Hiên cũngkhông nắm chắc, chẳng qua cứ tới hỏi một câu xem còn hay không đã.Đại sảnh trong khách sạn rộng hơn mười trượng, có vẻ rộng lớn.Chẳng qua bố trí có chút đơn sơ. Một tiểu nhị mặc áo xám đang cùngvài tên tu sĩ trò chuyện, một bên còn liên tục thở dài, trên mặt lộ ra bộdáng khó xử.Khi thấy Lâm Hiên đi vào khách sạn, tiểu nhị kia vừa đảo mắt quangười hắn thì lập tức chạy tới ra vẻ cung kính: “Tiền bối, người phảichăng tới tìm phòng trọ?”“Ưh. Còn phòng không?”“Có, phòng chữ Thiên là phòng khách tốt nhất, ngài theo ta.” Tiểu nhịcúi đầu khom người đáp.Trên mặt những người khác lộ rõ vẻ phẫn nộ, vừa rồi bọn họ có hỏinhưng tiểu nhị đều nói không còn phòng. Tuy rằng trong lòng bất mãnnhưng không ai dám biểu lộ ra, dù sao vị này tuy rằng trẻ tuổi nhưngcũng là cao nhân Kết Đan Kỳ.Sau khi Lâm Hiên đi theo tiểu nhị vào phòng thì tùy ý bày ra một cấmchế, tiếp theo đem những dược liệu đã mua được ra bắt đầu luyện đan.Ẩn Linh Đan và Kim Sang Hoàn cũng không phải là đan dược khóluyện, chỉ mất khoảng nửa ngày Lâm Hiên đã luyện được một lô.Nhiều như vậy hẳn là đã đủ dùng. Sau khi đem đan dược còn thừa cấtkỹ, Lâm Hiên đang do dự có nên đi ra ngoài tìm hiểu tình hình haykhông thì đột nhiên có tiếng đập cửa truyền tới.“Xin hỏi có phải Hỏa Linh Môn Lý tiền bối đang ở trong này?”Lâm Hiên hơi nhíu mày, ở thời điểm đăng kí khách sạn thì hắn vẫnkhông dùng tên thật của mình, hắn hơi do dự rồi nói: “Vào đi!”“Vâng!”Người nọ trước tiên cung kính nói một tiếng rồi mới chậm rãi đẩy cửara. Lâm Hiên liếc mắt thì thấy hắn là một trung niên khoảng bốn mươituổi, trên môi có hai vết sẹo, bộ dáng có vẻ thông minh tháo vát.Sau khi hắn tiến vào thì trước tiên thi lễ với Lâm Hiên: “Ngài là Lý tiềnbối Hỏa Linh Môn sao? Tại hạ là quản sự của Sở gia, ngài có thể gọi talà Sở Nhị, ta phụng mệnh gia chủ mời ngài đến bàn chuyện.”“Sở gia?”Trong lòng Lâm Hiên chợt động, gia tộc tu tiên U Châu ước chừng gầnngàn. Nhưng mà họ Sở lại chỉ có một hộ, hơn nữa đại danh đỉnh đỉnh,thanh thế thậm chí không hề thua kém một số danh môn đại phái, đượcxưng là gia tộc tu tiên đệ nhất ở U Châu. Nếu như hắn nhớ không lầmthì bọn họ tựa hồ sống ở Quỷ La Thành. Chẳng lẽ là nhà này tìm ta, tuytrong lòng kinh ngạc nhưng Lâm Hiên vẫn bất động thanh sắc, thảnnhiên nói: “Quý gia chủ tìm ta sao? Nếu ta nhớ không lầm thì ta khônghề quen biết Sở gia các ngươi.”“Tiền bối nói rất đúng. Không dám gạt ngài, phường thị nơi đây chínhlà do Sở gia chúng ta mở ra, hiện giờ lệ quỷ đột nhiên đánh úp với quymô lớn nên gia chủ mời các vị tiền bối Kết Đan Kỳ đến bàn chuyện.” SởNhị kia cung kính giải thích, trên mặt cũng hiện lên một tia sầu lo.“Thì ra là thế, được rồi, ngươi dẫn đường đi.”Lâm Hiên nghe xong thì không chần chờ, lập tức tỏ vẻ đồng ý. Nhữngtin tức lúc trước nghe được ở phường thị đều là tin vỉa hè, đến Sở gia thìcó thể biết được tin tức chuẩn xác hơn. Nếu biết rõ ràng tình thế trướcmắt thì sẽ có lợi đối với những quyết định tiếp theo của mình.Sau khi ra khỏi phường thị, bay về hướng Đông khoảng hai, ba mươidặm thì hai người liền dừng độn quang hạ xuống.Nơi này là một bình nguyên có vẻ hoang vắng nghèo nàn. Sở Nhị đưatay vào ngực lấy ra một tiểu kỳ màu trắng.Hắn đem pháp lực rót vào trong đồng thời niệm chú, tiểu kỳ kia đón gióphần phật bay lên, biến thành một tiểu kỳ to lớn.“Mở!”Theo tiếng quát của Sở Nhị, phía trên tiểu kỳ kia phát nổ bắn ra mộtđoàn ánh sáng màu bạc vô cùng đẹp mắt. Mà nguyên bản cảnh vật lạivặn vẹo một cách quỷ dị.Vô số đình đài lầu các xuất hiện ở phía trước. Linh khí nơi đây lập tứctrở nên dồi dào, trong mắt Lâm Hiên hiện lên một tia sáng kỳ lạ: “Ảothuật cấm chế này của Sở gia quả đúng là bất phàm.”“Đã làm cho tiền bối chê cười rồi. Xin mời.” Sở Nhị vừa nói vừa đitrước dẫn đường.Đi theo đối phương một lúc thì rất nhanh đã đến một tòa đại điện rộnglớn.Đại điện này cao hơn mười trượng, khí thế bất phàm, vừa nhìn thì biếtđây chính là nơi Sở gia thường bàn chuyện.Lâm Hiên tùy tiện đem thần thứ ...

Tài liệu được xem nhiều: