Bách Luyện Thành Tiên Tác giả: Huyễn Vũ Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 402: Nước đến chân mới nhảy Biên dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu Không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn (1), Lâm Hiên đã từng suy tính nhiều lần, cảm thấy hắn cần nhanh chóng tu luyện vu pháp cho tương đối thuần thục. Sau khi sát diệt Lạc Y, ở trong túi trữ vật của hắn, Lâm Hiên cũng không tìm được ngọc giản ghi lại công pháp tu luyện nào. Lúc đó, Lâm Hiên không để ý...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 chương 402 Bách Luyện Thành Tiên Tác giả: Huyễn Vũ Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 402: Nước đến chân mới nhảy Biên dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.euKhông sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn (1), Lâm Hiên đã từng suy tínhnhiều lần, cảm thấy hắn cần nhanh chóng tu luyện vu pháp cho tươngđối thuần thục.Sau khi sát diệt Lạc Y, ở trong túi trữ vật của hắn, Lâm Hiên cũngkhông tìm được ngọc giản ghi lại công pháp tu luyện nào.Lúc đó, Lâm Hiên không để ý tới điều này, mặc dù đối với vu pháp hắntương đối tò mò, nhưng khi đó việc khẩn cấp là trốn khỏi dãy Khuê ÂmSơn.Huống chi chỉ là pháp môn của một vu sư Trúc Cơ Kỳ, hắn đươngnhiên là không để vào mắt.Nhưng hiện tại sự tình cấp bách truớc mắt, lại không thể tới thỉnh giáoKhô Diệp, đành nước tới chân mới nhảy, đến phường thị tầm bảo.Lại nói, mặt tiền thư tiệm này khá rộng rãi, đem so với tiểu tiệm LinhKhí kia phải rộng hơn gấp mấy lần, hiện tại bên trong tiệm số luợng vusư quả không phải là ít!Phụ trách tiếp đãi cũng không phải lam y tiểu nhị quê mùa, mà là mộtvị thiếu nữ thanh xuân Mặc Nguyệt Tộc, đôi chân mày lá liễu của nàngcong vút như vẽ, làm người ta như đang ngắm một bức họa.Tuy nhiên các vu sư tới nơi này không phải là thưởng lãm mỹ nữ, mụcđích chủ yếu vẫn là những công pháp thư tịch kia.Bởi vì khách nhân mấy phần đông đúc, khi Lâm Hiên đi vào vẫn khôngcó người ra tiếp đãi, hắn cũng không tức giận, các vu sư đến KhuêNguyệt Thành này, phần lớn là các nhân tài của các bộ lạc, quan sát bênngoài tu vi của Lâm Hiên chỉ là Trúc Cơ trung kỳ, cũng chưa tính làhơn người, chỉ là cảnh giới tầm trung mà thôi.Bị thất lễ, nhưng Lâm Hiên cũng không lấy làm bận lòng, một mình hắntừ từ xem qua thư tiệm này.Mới đi quanh một vòng, Lâm Hiên trên mặt lộ ra chút thất vọng, khixem tới các công pháp đều là qua quít, ở đây bảy phần vu pháp nhậpmôn của Linh Động kỳ, Trúc Cơ Kỳ không nhiều lắm, với lại tất cả đềulà công pháp thông thường không có bao nhiêu thành uy lực.Suy xét một chút, điều này cũng là bình thường. U Châu tu tiên giới cònkhông phải là thế sao. Những đỉnh giai công pháp có uy lực cực đại, đềulà bảo vật cực kỳ quan trọng trong môn phái, ngoài một số môn nhân cóthực quyền, hoặc là đệ tử có tư chất thiên phú hơn người, những tu sĩbình thường muốn thu được truyền thụ gần như là không thể. Côngpháp thư tịch bán ra giữa phuờng thị. Dù cũng không thể nói là đồ bỏ,nhưng quả thật vô cùng tầm thường.Nếu muốn ở nơi này tìm thấy bảo vật, e rằng là đang mò kim đáy bể màthôi.Nghĩ tới đây, Lâm Hiên lập tức trầm ổn trở lại, dù những công phápnày không có mấy uy lực, nhưng đến tay hắn, tự nhiên có thể từ bột màgột nên hồ, ít nhất đối phó với vu sư Trúc Cơ Kỳ, thì không có vấn đề gì.Thế là Lâm Hiên không cần lựa chọn kỹ càng, tùy tiện lấy vài cái cuốnpháp thư chứa công pháp có chút uy lực. Sau đó đem cầm ra phía trướcthư quầy.Lại nói đặt ở trên thư giá vốn không phải là ngọc giản, mà là nhữngcuốn pháp thư bằng giấy bản hơi mỏng. Trong đó có ghi chép một đoạnđầu của một bản công pháp nào đó, còn lại thêm một số thông tin vềcông pháp đó. Cái này cũng không phải là vẽ rắn thêm chân. Nguyên dolà, công pháp vốn khác với tài liệu bảo vật trong tu tiên giới, bên trongnếu như ghi ra toàn bộ nội dung thì còn đâu để bán, phải biết là lấymạnh mẽ thần thức của tu tiên giả, từ cảnh giới Trúc Cơ Kỳ trở lên đềucó thể xem qua một lần là nhớ hết. Nên mỗi bản pháp thư kia đều chỉ làgiới thiệu mà thôi, khách nhân nếu cảm thấy ưng ý, có thể cầm lại trênthư quầy đổi lấy chính phẩm là các ngọc giản, đương nhiên phải đưa lạimột lượng linh thạch nhất định.Lão bản của thư tiệm này phong vận thướt tha vốn là một phụ nhân.Dung mạo vẫn chưa tới trung niên, đôi mắt như châu tròn ngọc sáng,nhìn ra khi thiếu nữ hẳn là một vị mỹ nhân.Lâm Hiên không khỏi có chút kinh ngạc, nhưng hắn giật mình khôngphải là vẻ đẹp của phụ nhân này, mà là nàng vận trang phục của vu sư,tu vi cũng không tầm thường, đã đến cảnh giới Trúc Cơ Kỳ đỉnh giai, cóthể bế quan chuẩn bị ngưng thành kim đan.Không nghĩ ra nàng lại là chủ nhân thư tiệm này, thật là có phần ngoàidự liệu của hắn a!Lâm Hiên trong lòng thầm cười, biểu hiện ra lại khá cung kính nói:Tiền bối, ta muốn những công pháp này.Nhiều như vậy? nữ tu sĩ kia trên mặt lộ ra vẻ giật mình, bởi vì LâmHiên cầm những công pháp đến thư quầy, tổng cộng có tới bảy tám bản!Lâm Hiên biết sẽ khiến người khác chú ý, đều là người theo đuổi tiênđạo, mặc dù tu sĩ và vu sư công pháp tu luyện có khác nhau, nhưng vềcơ bản thì vẫn có những điểm chung.Ví như, tinh lực của tu tiên giả là có hạn , cho dù là có tố chất Thánhlinh căn xuất sắc nhất, cũng chỉ là trên phương diện tu luyện dễ dànghơn so với người khác, nhưng cũng đều phải tâm thần như nhất tuluyện theo một pháp quyết nào đó thì mới có chút thành tựu.Nói như vậy, có tới chín phần là các tu sĩ hoặc là vu sư chỉ tu luyện mộtloại công pháp, chỉ có số rất ít có thể kiêm tu hai loại công pháp, cóchăng thì là một loại để tương hỗ phụ trợ thêm mà thôi.Tu luyện ba loại trở nên, có lẽ ở thời kỳ hồng hoang trong cổ tu sĩ mớicó loại này nhân vật nghịch thiên như thế, còn hiện tại là không thể nào.Mà tiểu tử này lại một lần mua bảy bản công pháp khác nhau, hắnmuốn làm điều gì, không lẽ là khai tông lập phái?Hoàn cảnh của vu sư vốn khác với tu sĩ, lấy bộ lạc làm đơn vị quần cư,không có lập ra tông môn đại phái gì đó. Lâm Hiên mua tới mấy bảncông pháp, hành vi này quả thực làm cho người ta khó hiểu.Mặc dù trong lòng nghi hoặc, nhưng vị nữ vu sư này cũng không có ýđịnh tìm hiểu, rất nhanh trên mặt đã nở nụ cười như hoa lan. Mỗi tu sĩđều có bí mật của bản thân, huống chi mở tiệm ra làm ăn, chỉ cần thanhtoán đủ linh thạch, nàng cũng không có hứng thú xen vào sự tình củangười khác.Thế là một người trả tiền, một ngư ...