Danh mục

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 chương 418

Số trang: 11      Loại file: pdf      Dung lượng: 115.95 KB      Lượt xem: 4      Lượt tải: 0    
Thu Hiền

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Bách Luyện Thành Tiên Tác giả: Huyền Vũ Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 418: Trở về Thiên Thương Bộ Biên dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu Bảo này hình dạng kỳ lạ gần giống hổ trảo, thanh quang phát ra xung quanh. Xen lẫn trong tiếng gió nhằm hướng tiên kiếm mà nghênh đón.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 chương 418 Bách Luyện Thành Tiên Tác giả: Huyền Vũ Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 418: Trở về Thiên Thương Bộ Biên dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.euBảo này hình dạng kỳ lạ gần giống hổ trảo, thanh quang phát ra xungquanh. Xen lẫn trong tiếng gió nhằm hướng tiên kiếm mà nghênh đón.Lâm Hiên hừ một tiếng. Tả thủ lật một cái, trong lòng bàn tay xuất hiệnmột Tiểu kính được chạm khắc những cổ hoa văn kỳ lạ. Dưới sự thúcdục của pháp lực, từ mặt kính bắn ra bảy tám luồng sáng màu đen cỡnắm tay.Những luồng sáng kia tốc độ cực nhanh, phát sau mà đến trước đánhvào trên Hổ trảo pháp bảo của Kiêu Khôn, hơn nữa đem nó bao bọc vàotrong.Kiêu Khôn thấy vậy thì giật mình, hắn không rõ sự tình gì nhưng saumột khắc, đã cảm thấy linh tính của pháp bảo mất đi. Pháp lực nhưnước vỡ đê nhanh chóng tán hết ra ngoài.Mà Lâm Hiên sắc mặt lạnh lùng một lần nữa chỉ vào Phiêu Vân LạcTuyết Kiếm, chỉ thấy tiên kiếm như có linh thông chợt đổi hướng vẽ ramột đường cầu vồng đẹp đẽ tránh qua Hổ trảo chém về phía đốiphương.Lúc này Kiêu Khôn sắc mặt trắng bệch, song thủ lập tức chụp lại, đemmột cái Khinh Sa (1) lấy ra sử dụng. Khinh Sa kia nhanh chóng phát raánh sáng màu hồng rồi cuồng căng biến thành một vòng huyết sắc hộtráo.Xem ra Kinh Sa này rõ ràng là một cổ bảo chuyên phòng ngự.Khóe miệng Lâm Hiên nhếch lên lộ ra vẻ diễu cợt. Thần niệm chuyểnđộng, đã thấy thêm một cây Ngọc Địch xanh biếc hiện lên phía trên đầu.Lần này, độc nhãn còn lại của Kiêu Khôn trợn lên, vẻ mặt hoảng sợ thốtlên.Điều này không có khả năng, ngươi sao có nhiều pháp bảo như vậy,rốt cuộc ngươi là người phương nào?Chúng nhân đều biết, bất luận là tu sĩ hay vu sư cảnh giới Kết Đan Kỳbình thường đều chỉ có một cái bổn mạng pháp bảo. Ngoài ra có một sốtu tiên giả có tu vi uyên thâm hoặc có đại thế lực đứng sau thì khả năngcòn có thêm một vài pháp bảo phụ trợ.Người có nhiều pháp bảo không phải là không có, nhưng quá nửa đều lànhững Nguyên anh kỳ lão quái. Mà thiếu niên trước mắt này chỉ là kếtđan sơ kỳ. Hắn làm sao có nhiều bảo vật đến như vậy?Xem ra lúc này y là đâm vào tổ ong vò vẽ. Khi không lại dám trêu vàotiểu sát tinh này.Kiêu Khôn trong lòng hối hận muốn chết. Nhưng sự tình đã đến nướcnày cũng chỉ còn liều mạng đấu pháp.Một tiếng vang thật lớn truyền lọt tai. Bạch quang cùng hồng quangtrên không trung lấp lánh không ngừng, Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm saukhi chém vào huyết sắc hộ tráo một khoảng cuối cùng bị cản lại.Đôi chân mày Lâm Hiên cau lại, có chút kinh ngạc, Phiêu Vân LạcTuyết Kiếm uy lực như thế nào. Trong lòng hắn tự nhiên là hiểu rõ,không ngờ lại công không phá được huyết sắc hộ tráo kia. Xem raKhinh Sa này cũng là một cổ bảo phòng ngự đứng hàng đầu.Lâm Hiên đâu ngờ trong lòng Kiêu Khôn so với hắn càng thêm hoảngsợ, sống lưng y toát hàn lạnh. Kinh Sa này là bảo vật đời đời tươngtruyền của Phong Trần bộ. Nghe nói là vài ngàn năm trước do một vịtrưởng lão Kết Đan Kỳ đỉnh giai lưu lại. Bảo này là dùng tài liệu đặcbiệt để luyện chế, dùng cho phòng ngự hiệu quả kinh nhân. Pháp bảobình thường khác đừng nói là công phá, thậm chí không thể tổn hao nóchút nào.Nhưng mà vừa rồi một đòn kia...Kiêu Khôn chỉ có thể là thầm hô may mắn mà thôi.Nhưng y đâu có thời gian để nghỉ ngơi. Lâm Hiên lại giương một taylên, Ngọc Địch trên đầu hắn đã dài ra bảy tám trượng, nhìn ra là mộtCự mãng thân xanh biếc đang há mồm đỏ lòm như chậu máu hướng vềKiêu Khôn đánh tới.Đây không phải là Hóa Hình Thuật mà là địa thần thông của NgọcĐịch. Bảo này chính là một thú hồn bảo hiếm thấy.Trong chớp mắt Cự mãng đã tới trước mặt Kiêu Khôn há to miệng. Từbên trong phun ra một màn sương mù màu xanh lục tụ lại mà khôngtán, rồi ngưng thành mấy trăm cái Xà nha (2) sắc nhọn.Chỉ thấy vô số mảnh băng màu bạc giống như mưa đá liên tiếp va chạmvào tầng huyết sắc hộ tráo, nếu một mảnh thì lực công kích không phảilà quá lớn, nhưng là số lượng lớn như vậy thì đáng sợ đến cực điểm.Lúc này chỉ kiên trì được một thoáng, huyết sắc quang tráo đã ba độngsắp vỡ, Kiêu Khôn kinh hãi vội vàng hai tay huy động liên tục, đempháp lực toàn thân liều mạng rót vào, huyết sắc quang tráo lấp lánhkhông ngừng một lúc mới không tan ra, miễn cưỡng ổn định trở lại.Đáng tiếc cố gắng của y chỉ là hoài công mà thôi!Lâm Hiên giơ hữu thủ lên nhẹ nhàng bắn nhanh ra một cây phi châmóng ánh xanh biếc.Chỉ nghe bụp một tiếng, lực công kích của Bích Lân Châm vốn là kémhơn hai cổ bảo kia, nhưng khi chạm vào huyết sắc quang tráo lại như làlạc đà nhai rơm. Chỉ thấy vô vàn tia sáng màu hồng tản ra bốn phía,huyết sắc quang tráo lúc này như bóng nước vỡ ra.Kiêu Khôn cúi đầu nhìn ngực mình, nơi đó cắm một cây tiểu châm xanhbiếc, vết thương dù không lớn. Nhưng tâm tạng đã bị uy năng pháp bảođánh cho vỡ nát!Muốn trách thì trách ngư ...

Tài liệu được xem nhiều: