Bách Luyện Thành Tiên Tác giả: Huyền Vũ Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 420: Tiến giai Kết Đan trung kỳ Biên dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu Ngồi trong chốc lát, đột nhiên y phục Lâm Hiên chấn rung rồi từ bồ đoàn đứng lên. Sau đó hắn im lặng ra khỏi phòng luyện công, lấy một thùng nước trong tắm gội thay y phục.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 chương 420 Bách Luyện Thành Tiên Tác giả: Huyền Vũ Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 420: Tiến giai Kết Đan trung kỳ Biên dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.euNgồi trong chốc lát, đột nhiên y phục Lâm Hiên chấn rung rồi từ bồđoàn đứng lên. Sau đó hắn im lặng ra khỏi phòng luyện công, lấy mộtthùng nước trong tắm gội thay y phục.Tẩy đi những dơ bẩn trên người, cuối cùng trên mặt Lâm Hiên lộ ra vẻvui mừng.Lần này rèn luyện linh căn coi như là có chút thuận lợi.Ban đầu Lâm Hiên vốn yêu cầu không cao, linh đan hữu dụng với KếtĐan Kỳ mặc dù khó tìm. Nhưng trên người hắn rốt cuộc còn không ít,chỉ là không thể giống như trước coi như đường hoàn tùy ý phục dùng.Vậy nếu hắn linh căn thì với số linh đan còn lại để tiến giai không phảilà việc quá khó.Phương pháp luyện đan lưu truyền từ thượng cổ đã được Mặc NguyệtTộc thay đổi. Mà Lâm Hiên ăn vào là trung phẩm linh đan đã tinh chếnên hiệu quả rất tốt.Xuất sắc nhất là Thánh linh căn thì không dám nói, nhưng linh căn mớirèn cũng xem như không quá kém.Tắm gội xong xuôi, đi ra trước mắt đã đụng phải Nguyệt Nhi.Chúc mừng thiếu gia, người đã có linh căn. Đại đạo sẽ sớm thànhtrong nay mai.Lâm Hiên khẽ mỉm cười nhẹ, lời này mặc dù nghe lọt tai nhưng chỉ làcung nghênh nịnh nọt. Tu tiên đạo vốn đầy gập ghềnh và dài đằng đẵng.Đừng nói là linh căn bình thường, cho dù là có Thánh linh căn tuyệt đốikhông dám nói đại đạo có thể thành.Nhưng hắn biết Nguyệt Nhi là hảo ý.Hắn đưa mắt liếc sang nàng rồi cười mắng: Tiểu nha đầu này, ngươilại học được ở đâu miệng lưỡi trơn tru như vậy?Nếu xét ra, tố chất tu tiên Nguyệt Nhi mới thực sự là hạng nhất.Thiếu gia, địa đồ đã nằm trong tay, linh căn người cũng có, bây giờchuẩn bị rời đi Thập Vạn Đại Sơn chăng?Điều này... Lâm Hiên nhíu mày nói: Vẫn chưa, ta dự định lại ở nơinày thêm nửa năm.Nửa năm? Nguyệt Nhi sửng sốt, vẻ mặt có chút tò mò.Lâm Hiên bước khoai thai trong thạch thất, chậm rãi mở miệng :Nguyệt Nhi, Có một việc cô nói chưa đúng. Cái ta có không phải là bứcđịa đồ kia, mà là vị trí của cổ truyền tống trận. Bách Độc Thần Quân đãnói qua, nơi đó địa hình kỳ lạ, lại có rất nhiều yêu thú tập trung. Tamcấp thì không nhắc tới, còn có tứ cấp Hóa Hình Kỳ yêu tu, tu vi thầnthông của ta bây giờ mặc dù không kém. Nhưng nếu gặp phải hắn, đừngnói là giao chiến mà ngay cả cơ hội chạy thoát cũng không có.Cho nên ta chuẩn bị bế quan một khoảng thời gian, trùng kích cảnhgiới Kết Đan Kỳ trung kỳ.Thiếu gia đã nắm chắc? Nguyệt Nhi có phần hưng phấn mở miệngkinh hô lên.Ừm. Lâm Hiên gật đầu: Trước kia thì vốn là không. Từ sau khi takết đan, mặc dù khổ luyện đã lâu, nhưng vẫn giậm chân ở sơ kỳ đỉnhgiai, gặp trở ngại khó có thể tiến thêm. Tuy nhiên bây giờ ta đã có linhcăn. Hơn nữa khi ở phường thị trong Khuê Nguyệt Thành, ta đã thuthập được không ít linh thảo, đủ có thể luyện chế ra mấy lô đan dược.Với hai điều kiện này, tiến giai cảnh giới Kết Đan Kỳ trung kỳ thì khôngcó vấn đề gì. Ở lãnh địa của Mặc Nguyệt Tộc lâu như vậy, thiếu gia chẳng lẽ khôngsợ lộ ra sơ hở? Nguyệt Nhi khẽ vuốt tóc lo lắng hỏi.Điều này không thành vấn đề. Với phàm nhân mà nói, nửa năm xemnhư thời gian không quá ngắn, nhưng với tu tiên giả mà nói chỉ là mộtcái chớp mắt. Huống chi Thiên Thương Bộ là chỗ hẻo lánh. Chỉ cần tabế quan không ra, chắc không lộ ra sơ hở gì. Lâm Hiên hiển nhiên đãdự tính trước nói.Sau khi cùng Nguyệt Nhi hàn huyên thêm vài câu. Lâm Hiên lại tớiphòng luyện công.Hắn thò tay vào túi trữ vật, bạch quang chợt hiện lên. Đã thấy vài câythảo dược xuất hiện ở trước mặt.Sau đó Lâm Hiên lại lấy ra một cái tiểu Đỉnh màu tím. Đỉnh này có hìnhdạng kỳ lạ, mặt ngoài tiểu đỉnh chạm trỗ mấy con thần long trông rấtsống động. Tại long khẩu còn mơ hồ có hồng quang phát ra rồi lại thuvào liên tục.Cửu Long Đỉnh này là một bảo vật truyền thừa từ thời viễn cổ, là trongmột đấu giá hội tại một phường thị bí mật Lâm Hiên tiêu hao trên vạnlinh thạch mới mua được.Nơi này vốn không có Địa Mạch Chi Hỏa, tuy nhiên chỉ là luyện chế đandược đơn giản, với tu vi của Lâm Hiên bây giờ, dùng Thuần Dương ĐanHỏa miễn cưỡng có thể hoàn thành.Hai tay hắn bấm niệm pháp chú đánh ra một đạo thuật đem Cửu LongĐỉnh phiêu phù trông không trung, sau đó Lâm Hiên há miệng phun ramột ngụm kim sắc đan hỏa....Sau mấy ngày dược hương đã tỏa ra khắp trong thạch thất.Lâm Hiên mở to mắt nhìn vào lô đỉnh trôi nổi trước người ba thước.Trên mặt hiện ra tia hài lòng.Hắn vẫy tay một cái đánh ra một đạo hào quang đem lô đỉnh mở ra, rồilấy đan dược bên trong ra.Lâm Hiên lại lấy ra trong đó một viên đan dược rồi bắt đầu tinh chế...Trong vòng nửa năm. Lâm Hiên hết luyện đan rồi tinh chế, sau đó lạiphục dược tĩnh tọa tu luyện.Thời gian đó cũng có vu sư đến bái phỏng hắn, thậm chí trưởng lãoThiên Thương Bộ, Khô Diệp Đại Sư từng phát đến một đạo Truyền ÂmPhù, tuy nhiên Lâm Hiên chỉ tùy tiện trở ra một chốc, nói rằng hắnđang bế quan khổ tu.Khô Diệp thấy vậy thì đại hỉ, đương nhiên không làm phiền mà còn hạpháp dụ với các vu sư khác trong bản bộ không được tới làm phiền LạcY....Nửa năm trôi qua rất nhanh.Lâm Hiên từ trong thạch thất đi ra, phán đoán khi trước không sai lầm,Lâm Hiên đã tiến giai vào cảnh giới Kết Đan trung kỳ.Ngoài tu vi đại tăng, hắn đã học xong không ít bí thuật thần thông. Banđầu Lâm Hiên còn muốn học bí pháp trong thượng cổ tàn thiên củaBách Độc Thần Quân. Nhưng bí pháp này khá phức tạp, hắn lại khôngcó nhiều thời gian. Lâm Hiên quyết định tạm hoãn chờ khi trở lại LinhDược Sơn mới tu luyện.Sau khi nghỉ ngơi một ngày. Lâm Hiên hóa thành một đạo kinh hồngnhằm hướng Tây Nam bay đi.Nơi này vốn không phải là vị trí của cổ truyền tống. Mà là một phườngthị chung của vài tiểu bộ lạc.Các đại bộ lạc trong Mặc Nguyệt Tộc như Khuê Nguyệt bộ, NgânPhư ...