Thông tin tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Tác giả: Huyễn Vũ Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 488: Bảo vật nơi phân đàn Biên dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu "Ta làm như vậy chính là có dự tính lâu dài sau này." "Lâu dài?" Nguyệt Nhi giật mình, khuôn mặt xinh đẹp vẫn mê muội.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 chương 488Bách Luyện Thành TiênTác giả: Huyễn VũQuyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạnChương 488: Bảo vật nơi phân đànBiên dịch: Yến Linh ĐiêuNguồn: http://www.4vn.euTa làm như vậy chính là có dự tính lâu dài sau này.Lâu dài? Nguyệt Nhi giật mình, khuôn mặt xinh đẹp vẫn mê muội.Không sai, thực ra quan hệ giữa ta và hai nha đầu kia không công khailà tốt nhất, nhưng tu vi hai nàng cứ tăng tiến vùn vụt, hai tiểu nha đầulại không có linh căn đặc biệt xuất chúng. Cứ như vậy không làm chongười chú ý mới là lạ. Những người đó tìm hiểu nguồn gốc sớm muộncũng tra ra quan hệ này.Nguyệt Nhi gật đầu lời này rất có đạo lý, nhưng mà...Nàng còn chưa mở miệng Lâm Hiên đã tiếp tục nói.Thà như vậy chi bằng ta công khai trước, dù sao chỉ là ký danh đệ tửđối với Kết Đan Kỳ tu sĩ mà nói cũng là chuyện rất bình thường, khôngquá gây sự chú ý.Hơn nữa ta làm như vậy cũng là để khảo nghiệm!Khảo nghiệm?Đúng vậy, Doanh nhi mặc dù thông tuệ rất có tâm cơ, nhưng khả năngrốt cuộc như thế nào ta lại chưa từng kiểm chứng. Để nàng quản lýphân đàn cũng là một sự rèn luyện.Nguyệt Nhi trên mặt lộ vẻ tán thưởng. Thiếu gia hành sự quả nhiên làsuy nghĩ cặn kẽ.Được rồi còn có vấn đề gì không?Không có.Lúc này Lâm Hiên đã tĩnh tọa xong, hắn rời động phủ đi ra ngoài.Thiếu chủ!Ven đường các tu sĩ ào ào hành lễ trên mặt đầy vẻ kính sợ. Vẻ mặt LâmHiên hờ hững trầm ổn phất tay lướt qua thêm phần bí hiểm.Rất nhanh Lâm Hiên đi tới một tiểu sơn cốc phân bố đầy những bụi câynhỏ, nằm ở góc tây nam phân đàn vô cùng bí ẩn.Cửa vào tiểu cốc sinh trưởng rất nhiều thực vật rậm rạp, nếu không cẩnthận quan sát căn bản không phát hiện được nơi đây có một con đườngnhỏ đủ để một người len qua.Lâm Hiên vừa tới đến nơi này đã cảm ứng có mấy luồng thần thức đảoqua trên người hắn, tuy nhiên rất nhanh đã tan biến.Lâm Hiên vừa lòng gật đầu, bên ngoài tuy lơi lỏng nhưng bên trong thìchặt chẽ, Doanh nhi phụ trách việc giới bị bảo khố bố trí không tồi.Hắn lấy ra từ trong lòng một cái Truyền Âm Phù đang muốn đem tế ra,bạch quang chợt lóe rồi một vị thiếu nữ thon thả xinh đẹp đã đi tới bêncạnh uyển chuyển làm lễ: Thiếu gia.Lâm Hiên lại có chút ngạc nhiên nhưng thiếu nữ kia rất nhanh nhẹcười: Thiếu gia, ta đã dặn dò đệ tử hộ vệ lui ra. Nơi này chỉ có hai tamà thôi.Thì ra là thế. Lâm Hiên không nói thêm rồi theo Lục Doanh Nhi tiếnvào hẻm núi, bên trong chính là tàng bảo khố ở phân đàn này của LinhDược Sơn.Luyện chế Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn chỉ còn thiếu hai loại tài liệuphụ trợ, cũng không phải đặc biệt trân quý hy vọng là trong tàng bảokhố có thể tìm được.Dọc theo hẻm núi rẽ qua mấy khúc cong đi thêm một dặm đến cuối conđường nhỏ, trước mắt hai người là một vách núi rất dày.Tay ngọc Lục Doanh Nhi nhón một cái bắn ra một đạo bạch quang.Ngay lập tức một trận linh quang chói sáng, vách núi kia lại trở nên mờảo lại nhẹ nhàng dao động như nước trong hồ.Lục Doanh Nhi khéo nở nụ cười xinh đẹp rồi không chút do dự đi vào,thân hình Lâm Hiên nhoáng lên đã không còn thấy tung tích.Vách núi lại khôi phục nguyên hình, hai người đi vào bên trong là mộtđộng thiên.Đây là một gian thạch thất to rộng ước chừng mấy trăm trượng, bốnphía trên vách đá khảm nạm một số dạ minh châu cùng huỳnh quangthạch phát ra ánh sáng xanh nhạt, nhưng lấy nhãn lực Lâm Hiên đươngnhiên quan sát không sót vật gì nơi đây.Phía bên trái là một loạt thư giá dùng thổ hệ công pháp chế thành, mặttrên bày biện gần trăm miếng ngọc giản chính là các loại công pháp thuthập được.Lâm Hiên quan sát một lát đã phát hiện mặt ngoài các ngọc giản này cóánh sáng tím lấp lánh hiển nhiên là bị cao thủ thiết hạ cấm chế. Dù saođây là bảo vật của môn phái nên dù là tu sĩ phụ trách quản lý cũngkhông thể tự tiện sử dụng.Đương nhiên với thân phận của Lâm Hiên thì lại khác.Hắn đi qua tùy ý lấy xuống một cái, trên tay ánh sánh xanh chợt lóe lênđem Cấm chế trừ bỏ, sau đó đem ngọc giản lên trước trán.Rất nhanh Lâm Hiên thu hồi thần thức rồi bỏ ngọc giản xuống, lần nữalấy ra một cái mới...Ngắn ngủi một nén nhang trôi qua, Lâm Hiên đã xem xét hơn mấy chụccái, trên mặt lộ ra vẻ thất vọng.So với những công pháp mà hắn đã có thì tất cả công pháp nơi đây đềukhông có gì đáng chú ý.Lúc này Lục Doanh Nhi vẫn ôn nhu im lặng ở một bên khiến Lâm Hiêntrong lòng thầm khen ngợi.Ngọc giản không có thu hoạch, Lâm Hiên bắt đầu xem xét đến các bảovật khác.Ngoài hai loại tài liệu cần thiết kia, nói chung bảo vật linh thảo có giá trịthì Lâm Hiên cũng sẽ không khách khí mà thu vào. Hắn tin tưởngThông Vũ chân nhân cũng tuyệt đối không biết phân đàn rốt cuộc đãgóp nhặt được bao nhiêu bảo vật, cho dù trong lòng lão có hoài nghinhưng vô tang vô chứng cũng đành nhắm mắt cho qua.Thế là khoảng ba mươi vạn linh thạch chất đống ở góc tường Lâm Hiênkhông chút do dự lấy đi khoảng một nửa.Động tác này của hắn khiến Lục Doanh Nhi có chút động dung, thò tayche miệng nhỏ xinh xinh.Thiếu gia ngươi quả là lớn gan a !Lâm Hiên tìm được thêm một số đan dược thích hợp với Trúc Cơ Kỳ,thêm một ít cho Kết Đan Kỳ. Lần này hơi do dự hắn cầm khoảng baphần.Theo sau Lâm Hiên chọn ra một số tài liệu quý hiếm, còn các loại tàiliệu như Ngọc mẫu Đồng tinh dùng để luyện chế pháp bảo thông thườngthì hắn không thèm lấy.Lúc này Lâm Hiên đem thần thức phát ra bao trùm trong toàn bộ thạchlựa chọn, theo thời gian trôi qua thu hoạch càng nhiều nhưng vẻ mặthắn dần trở nên âm trầm.Doanh nhi.Thiếu gia có phân phó gì? Lục Doanh Nhi bước nhanh tới.Chỉ có những thứ này thôi sao? Lâm Hiên vừa mới tìm thêm một tàiliệu cần thiết, còn thiếu Tử Ngọc Thủy Tinh là không có tin tức.Còn có một số nhưng...Làm sao vậy? Lâm Hiên nhíu mày hỏi.Tiểu tỳ nghe nói Lý sư thúc quả thật còn có một số tài liệu khác, tuynhiên mấy thứ kia là chưởng môn chân nhân đã điểm danh muốn thuthập cho nên Lý Nguyên sư thúc tự mình bảo quản... Lục Doanh Nhinói tới đây trên mặt lộ vẻ khó xử.Như vậ ...