Thông tin tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Tác giả: Huyễn Vũ Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 501: Đồng môn khi xưa Biên dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu Lâm Hiên vốn không muốn xen vào việc của kẻ khác, nhưng nữ tử này là tu sĩ Phiêu Vân Cốc sao hắn có thể tuyệt tình mà đứng nhìn. Sự tình này vốn sẽ có người nằm xuống nhưng nay là đổi lại ai mà thôi. Mà nhân tiện đây Lâm Hiên còn có một chút vấn đề muốn tìm hiểu từ nữ tử này. Nghĩ tới...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 chương 501 Bách Luyện Thành Tiên Tác giả: Huyễn Vũ Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 501: Đồng môn khi xưa Biên dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.euLâm Hiên vốn không muốn xen vào việc của kẻ khác, nhưng nữ tử nàylà tu sĩ Phiêu Vân Cốc sao hắn có thể tuyệt tình mà đứng nhìn. Sự tình này vốn sẽ có người nằm xuống nhưng nay là đổi lại ai mà thôi.Mà nhân tiện đây Lâm Hiên còn có một chút vấn đề muốn tìm hiểu từ nữ tử này.Nghĩ tới đây linh lực trong cơ thể hắn lưu chuyển phát ra một luồng khí tức kinh người.Tu ma giả kia vốn định giơ tay trừ bỏ tên phàm nhân bất tiện này, đột nhiên dị biến nổi lên làm cho hắn há hốc mồm.Tuy nhiên tên này cũng phản ứng cực nhanh, nhanh chóng khom lưngxuống thi lễ: Vãn bối là Cực Ma Động đệ tử Thẩm Dương tham kiến tiền bối. Cực Ma Động? Khóe miệng Lâm Hiên lộ ra nụ cười nhạt, cũng không hơi đâu có tâm tư tìm hiểu chân giả trong lời nói đối phương. Bây giờ ma đạo thế đại, Cực Ác Ma Tôn được công nhận U Châu đệ nhất nhân, không ít tu ma giả môn phái khác cũng thường thường tự xưng mình là thủ hạ của ma tôn. Giả danh bịp đồ không chỉ là phàm nhân thế tục mà tu sĩ cũng nhiều đếm không xuể. Đáng tiếc Lâm Hiên lại căn bản không coi vào đâu, liền là ma tôn đơn truyền đệ tử cũng xưng huynh gọi đệ cùng hắn. Tên tiểu tử trước mắt này lại là cáo muốn mượn oai hùm.Lâm Hiên khẽ thở dài cũng không nói thêm, giơ tay nhẹ nhàng bắn ra một đạo kiếm quang chói mắt bay về phía đối phương.Thấy thế sắc mặt tu ma giả kia đại biến, nhanh chóng vỗ vào túi trữ vậtđồng thời phun ra một ngụm máu huyết, tế ra một cái Linh khí phòng ngự hình dạng cổ quái.Đáng tiếc là phí công vùng vẫy mà thôi, lấy thực lực của Lâm Hiên bây giờ tiện tay ra một đòn há một Trúc Cơ Kỳ tu sĩ nho nhỏ có thể ngăn cản được sao. Phụp một tiếng, Linh khí đã bị kiếm quang dễ như trở bàn tay chém thành hai nửa. Tên tu ma kia còn không kịp la lên kiếm quang đã tiệnmột vòng trên cổ hắn, nhất thời huyết vũ đầy trời một thi thể không đầu ngã xuống mặt đất. Mà Lâm Hiên căn bản như không thấy, tay trái phất một cái đem một hỏa quả cầu bắn ra đem thi thể kia hóa thành tro tàn. Toàn bộ động tác liên tục trong chớp mắt, thiếu nữ kia mở to hai mắt nhìn về phía Lâm Hiên. Ánh mắt đầy vẻ phức tạp có cảm kích cũng có sợ hãi...Trước mặt vị tiền bối đại thần thông này nàng nhỏ yếu tựa như một con kiến hôi mà thôi.Lâm Hiên đương nhiên không có ý làm khó dễ nàng, từ trong túi trữ vật lấy ra một cái bình ngọc ném qua thiếu nữ: Ngươi nuốt vào đi.Hứa Giai hơi giật mình rồi nhanh chóng mở nắp bình đổ ra hai viên đandược màu hồng phấn, đôi môi anh đào khẽ hé mở nuốt vào trong bụng. Nàng dứt khoát như vậy là vì nếu vị tiền bối này muốn đối phó nàng cũng không cần thiết phải dùng đến độc đan làm gì.Một lát sau thiếu nữ đã cảm giác một cỗ nhiệt khí phát ra từ đan điền,trong lòng nàng mừng rỡ khẽ chống tay ngồi dậy, hai tay xếp bằng thả trên đầu gối tĩnh tọa phục hồi pháp lực.Qua một khắc khí tức thiếu nữ đã trở nên bình ổn, pháp lực khôi phục tới hơn nửa.Đan dược Lâm Hiên đưa cho nàng cũng phải trân quý lắm, chỉ vì tu vicủa nàng không cao nên mới có hiệu quả như vậy. Đổi lại là tu tiên giả cấp cao như Lâm Hiên thì không mấy hiệu dụng. Lúc này thiếu nữ mở đôi mắt hạnh khóe miệng chúm chím mỉm cười,quay qua Lâm Hiên hành một đại lễ: Đa tạ ân cứu mạng của tiền bối. Lâm Hiên khẽ gật đầu. Được rồi cô nương không cần đa lễ, đứng lên rồi hãy nói. Vâng. Hứa Giai có vẻ vô cùng cẩn thận, Kết Đan Kỳ tu sĩ thì nàng cũng chưatừng gặp qua mấy người, với lại dường như vị thiếu niên tiền bối này tu vi còn vượt trên chưởng môn chân nhân.Nhưng vị tiền bối này thật quá trẻ tuổi! nghĩ tới đây nàng không nhịnđược nhìn Lâm Hiên vài lần rồi cảm thấy gương mặt này nàng đã gặp qua ở đâu đó. Dường như trùng hợp với một người trong ký ức của nàng. Nhưng mà không có khả năng a! Dù cảm thấy ý nghĩ của bản thân quá hoang đường nhưng Hứa Giai không nhịn được buột miệng: Tiền bối có phải ở họ Lâm? Lúc này Lâm Hiên lặng im, đối phương lại nhận ra hắn, chẳng lẽ nữ nhân đều có ký ức tốt như vậy sao? Theo lý ban đầu ở Phiêu Vân Cốc hắn chỉ là một tiểu tu sĩ lặng lẽ vô danh. Mặc dù cảm thấy có chút kì lạ nhưng đã đến nước n ...