Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạnChương 87 : Chưởng Tâm LôiNhóm dịch: Ngạo Thiên Môn (***************) Thứ lạp. Chỉ thấy trên mặt tảng nham thạch màu đen thật lớn phía trước đột nhiên xuất hiện một vết nứt lớn, vết nứt càng lúc càng sâu cùng đá vụn phốc phốc rơi xuống. Chỉ một thoáng sau, âm khí đại thịnh, một đạo hắc quang từ trong nham thạch bắn nhanh ra, tựa hồ muốn đem pháp quyết hái linh dược của Lâm Hiên đánh tan. Lâm Hiên sắc mặt theo đó trầm xuống. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 87 Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 87 : Chưởng Tâm Lôi Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn (***************)Thứ lạp.Chỉ thấy trên mặt tảng nham thạch màu đen thật lớn phía trướcđột nhiên xuất hiện một vết nứt lớn, vết nứt càng lúc càng sâucùng đá vụn phốc phốc rơi xuống.Chỉ một thoáng sau, âm khí đại thịnh, một đạo hắc quang từtrong nham thạch bắn nhanh ra, tựa hồ muốn đem pháp quyếthái linh dược của Lâm Hiên đánh tan.Lâm Hiên sắc mặt theo đó trầm xuống.Tiếng rít gào càng lúc càng thêm thê lương.Có tiếng kêu thảm thiết của người trước khi chết, có tiếng yêuthú hí rống, các loại các dạng thanh âm cổ quái đan xen, lẫn lộnhòa vào nhau khiến kẻ khác rùng mình.Sắc trời cũng trở nên phi thường hôn ám, sương mù đen nhánhdày đặc từ trong nham thạch tuôn ra, trong sương mù quỷ ảnhchập chùng, lệ khí đáng sợ khiến người khác kinh tâm.Cho dù là oán khí trong Bách Hồn phiên cũng còn xa mới bằng,đến tột cùng quỷ vật này là cái gì, Lâm Hiên trên mặt lộ ra mộttia trịnh trọng, nguyên vốn tưởng rằng yêu thú thủ hộ Thiênlinh dược, không ngờ lại là lệ quỷ tà phách.Oán khí nặng như vậy thì không biết nơi đây đã từng có baonhiêu người tu chân chết.Lâm Hiên đã từng từ trên thư tịch xem qua loại tình huốngtrong truyền thuyết này.Thiên linh dược, từ trước đến nay đều là vật tranh đoạt giữa tusĩ cùng yêu thú, bởi vì mặc kệ là người hay yêu thú, sau khi ănvào đều khiến tu vi tăng lên.Người tu chân vì Thiên linh dược mà chém giết nhau, có ngườirơi vào Luân hồi nhưng cũng có người bởi vì oán khí quá nặng,hồn phách vẫn ở lại chỗ này. Sau hàng trăm hàng ngàn năm tuluyện thành lệ quỷ, ở lại chỗ này mà thủ hộ linh thảo, bản thânmình đã không lấy được thì cũng không để cho người khác lấyđi.Tình huống của Yêu thú cũng giống như vậy.Giờ phút này, quỷ ảnh từ trong sương mù dày đặc bay ra đều làhồn phách tu sĩ cùng yêu thú bị chết hàng trăm, hàng ngàn nămqua.Rống!Nhìn âm phong thê lương rít gào, Lâm Hiên khẽ lộ ra một tiacười khổ, xem ra không có cách nào, muốn hái linh dược thìtrước tiên phải loại bỏ quỷ vật trước mắt đã.Lâm Hiên móc ra một tấm phù lục, khu động linh lực khiến chophù lục bốc cháy lên, trong không khí liền xuất hiện hai cái chữvàng thật lớn “Phá Tà!Phù lục này chỉ có tính chất phụ trợ nhưng đối với âm hồn, quỷvật thì lại rất hữu dụng.Kim quang hiện lên, hai yêu hồn vừa tới gần bỗng gào lên mộttiếng rồi hình thần câu diệt.Nhưng Lâm Hiên không kịp thoải mái vì hai con lệ quỷ đó chỉ làloại yếu nhất, hai chữ Phá Tà đang đến gần khu vực sương mùdày đặc.Đám lệ quỷ bay lượn chung quanh thỉnh thoảng lại cất lên tiếngtru chói tai, Lâm Hiên đồng thời tế ra phi kiếm, lệ quỷ mặc dùvô chất vô hình nhưng phi kiếm ẩn chứa linh lực vẫn có thể dễdàng chém chết bọn chúng.Cùng lúc đó tại Khê Dược giản, một màn chém giết đã đến hồikết cục, đại bộ phận tu sĩ tiến vào nơi này đã bị Hỏa Linh môntiêu diệt, chỉ có một số ít pháp lực cao thâm, tâm tư cơ cảnhmới còn sống sót.Ha ha, Tiểu nha đầu, ngươi chết chắc rồi, mau dâng lên ThuThủy kiếm và ngoan ngoãn làm song tu đỉnh lô cho đại gia thìta tha cho ngươi một con đường sống.Hướng Võ càn rỡ cười lớn, trong mắt bắn ra mục quang bất hảo,tham lam đánh giá vóc dáng của nữ tử. Tần Nghiên không hổmỹ danh Vân trung tiên tử, càng lớn trông càng xinh xắn.Trên bầu trời có một đạo lam quang và một đạo kim mang đangbay múa, truy đuổi nhau không ngừng.Nghe lời nói của đối phương, trên mỹ dung của Tần Nghiên hiệnlên vẻ tức giận cùng ghê tởm, đường đường một tu sĩ Trúc CơKỳ mà lại vô sỉ đến mức này.Nhưng khi nghe được bốn chữ song tu lô đỉnh thì trong lòngnàng cũng nổi lên một trận sợ hãi, nếu quả thật là bị đốiphương bắt được thì thật là sống không được, chết không xong.Vốn tưởng rằng dùng Truyền Tống phù thì có thể đào tẩu thànhcông, không ngờ đối phương lại am hiểu truy tung thuật, giốngnhư giòi bọ trong xương không thể nào thoát được.Bình thường cho dù là phải chiến đấu đến chết, Tần Nghiên đốivới thực lực của chính mình cũng có chút kiêu ngạo nhưng gãvô sỉ này lại là cao thủ Trúc Cơ Kỳ.Hướng Võ cũng không hạ sát thủ, chỉ thao túng Linh khí Kim tiđại hoàn đao dây dưa với Tần Nghiên, dụng ý của hắn rất rõràng là làm cho đối phương tiêu hao hết linh lực rồi bắt sống.Lấy trí thông minh như băng tuyết của Tần Nghiên thì sao lạikhông rõ ý đồ của đối phương, càng kéo dài thì nàng càng bấtlợi, xem ra phải sử dụng pháp bảo cuối cùng.Tần Nghiên lấy từ trong Trữ Vật giới chỉ lấy ra một viên châunhỏ màu xanh, to cỡ hạt nhãn, từ biểu hiện bên ngoài mà xemthì cũng không có gì bắt mắt.Ha ha, tiểu nha đầu, ngoan ngoãn bó tay chịu trói đi thôi!Kim ti đại hoàn đao đẩy Thu Thủy kiếm ra rồi chém về phía TầnNghiên, đứng giữa không trung, Hướng Võ đánh ra một đạopháp quyết bắn ra vài đạo hoàng quang lên trên thanh đao,miệng phun ra chân ngôn :Hóa hìnhNhất thời, Linh khí kim q ...