Danh mục

Bài 4 Cần sự hỗ trợ từ các bậc cha mẹ khác để vượt qua (Ann)

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 114.60 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Một trong những việc đầu tiên tôi đã làm sau khi phát hiện con mình bị bệnh tự kỷ cách đây 17 năm là bắt đầu tham dự một Nhóm Hỗ trợ các Bà mẹ. Thật dễ chịu khi nghe người khác kể về những kinh nghiệm và câu chuyện của họ và tôi đã ngạc nhiên vì hoàn cảnh của họ cũng giống như hoàn cảnh
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bài 4 Cần sự hỗ trợ từ các bậc cha mẹ khác để vượt qua (Ann) Bài 4 Cần sự hỗ trợ từ các bậc cha mẹ khác để vượt qua (Ann)Một trong những việc đầu tiên tôi đã làm sau khi phát hiện con mình bịbệnh tự kỷ cách đây 17 năm là bắt đầu tham dự một Nhóm Hỗ trợ cácBà mẹ. Thật dễ chịu khi nghe người khác kể về những kinh nghiệm vàcâu chuyện của họ và tôi đã ngạc nhiên vì hoàn cảnh của họ cũng giốngnhư hoàn cảnh của mình như thế nào. Lần đầu tiên tôi cảm thấy rằngmình không phải làm chuyện này một mình. Thật là nhẹ nhõm để có thểgọi tên những nỗi sợ của mình, để chia sẻ với những người thực sự hiểubiết. Tôi đã gặp một vài bà mẹ có con lớn hơn con trai tôi và điều đó đãmang lại cho tôi hi vọng để được nghe những thành công của họ và đểbiết rằng nếu họ vượt qua được, thì tôi cũng có thể. Nhóm các bà mẹtham dự những buổi họp hỗ trợ này, đã có tình cảm gắn bó với nhau vàthường xuyên cùng nhau làm những công việc mang tính chất xã hội.Chúng tôi đại diện cho những đứa con bị tự kỷ ở nhiều mức độ khácnhau trong phổ tự kỷ nhưng vẫn cảm thấy gắn bó với nhau lạ thường.Chúng tôi trông cậy vào nhau để có sự hỗ trợ và thông tin mà chúng tôicần.Ngày nay, khi các gia đình phát hiện ra họ có một đứa con bệnh tự kỷ,tình hình con họ thường khá khác so với khi con tôi được chẩn đoán.Với Internet, các bậc cha mẹ có một thế giới thông tin trong tầm tay củahọ. Vì vậy, họ có thể không tiếp cận với những bậc cha mẹ khác trongcộng đồng của họ để tìm lời khuyên hay để chia sẻ thông tin về cácnguồn lực. Thông tin trên internet có thể bao gồm quá nhiều loại liệupháp, và ‘các cách chữa trị, khiến các gia đình có thể choáng ngợp đểbiết được điều gì sẽ là tốt nhất cho con của họ. Các bậc cha mẹ có thểthấy nghi ngờ về những lựa chọn của mình và liệu họ đã làm đủ cho conmình hay không. Cuối cùng các gia đình thường thực hiện quá nhiều liệupháp, khiến cho họ ít có thời gian để làm bất cứ việc gì nữa, kể cả thờigian cho những buổi gặp mặt với các bậc cha mẹ khác.Tôi cảm thấy điều quan trọng là các gia đình không tự phân chia thànhcác nhóm hỗ trợ dựa vào mức độ chức năng. TẤT CẢ các bậc cha mẹcủa những đứa trẻ được chẩn đoán mắc bệnh tự kỷ, bất kể là với mức độnào, có thể và phải nên hỗ trợ cho nhau bằng cách lắng nghe, thấu hiểuvà chia sẻ những kinh nghiệm. Tôi biết là có sự khác biệt giữa con cáicủa chúng ta, sự khác biệt trong việc chúng độc lập như thế nào, nhữngkhác biệt trong các nhu cầu học tập của chúng, sự khác biệt trong cácmục tiêu mà chúng ta đặt cho chúng. Nhưng tôi cũng biết rằng khi tôi ởcùng nhóm các bậc cha mẹ của những đứa con bị tự kỷ đủ loại, tôi có thểcười với họ về những điều ngộ nghĩnh mà đôi khi con cái của chúng tôilàm, tôi có thể khóc với họ khi họ chia sẻ kinh nghiệm hay tình huốngthật sự gay go. Tôi không cần phải có kinh nghiệm bản thân để cảmnhận được sự đau khổ của họ nhưng tôi có thể học hỏi từ kinh nghiệmcủa họ. Một vài lời khuyên tốt nhất về việc hỗ trợ mà tôi đã nhận đượctrong những năm qua là từ các bậc cha mẹ của những đứa con còn bệnhnặng hơn con trai của tôi, các bậc cha mẹ đã phải hỗ trợ quá nhiều chocon của họ. Chúng ta cần gắn bó như một nhóm chứ không được chia rẽ.Tất cả chúng ta phải là những người ủng hộ cho con mình suốt phần đờicòn lại và nếu cùng nhau thực hiện, chúng ta sẽ thành công hơn trongviệc đấu tranh vì những thứ mà con cái chúng ta cần.Thông qua sự hỗ trợ từ các bậc cha mẹ khác, chúng ta có thể vượt quanhững năm tháng khó khăn của việc nuôi dạy con mình. Tuy nhiên, khibạn cảm thấy rốt cuộc bạn có thể học được cách để vận hành hệ thốngnày khá tốt, bạn đã phải mất 12 năm hoặc nhiều hơn, để trải qua cácchương trình IEP và các cuộc họp giới thiệu, bỗng phải học cách để làmlại chuyện đó từ đầu một lần nữa, với một hệ thống hoàn toàn khác...màthực sự nhiều hệ thống làm nên thế giới của người trưởng thành tàn tật.Một lần nữa, tôi thấy mình bị choáng ngợp, tương tự như khi Eric lầnđầu tiên được chẩn đoán. Tôi đang học mọi thứ lần nữa, lần này về cuộcsống sau trường công lập, về An sinh Xã hội, về giáo dục thường xuyên,về hỗ trợ dạy nghề và nơi cư trú. Tôi cũng khám phá là trong toàn bộ cácdịch vụ dành cho người trưởng thành, người ta thường không quan tâmđến mức độ chức năng của người tự kỷ là gì, vì các dịch vụ đối với tấtcả chúng ta còn hạn chế.Tất cả các bậc cha mẹ của người tự kỷ với các mức độ khác nhau phảiđược tính chung với nhau sao cho số lượng của chúng ta sẽ cho thấy sựcần thiết về các dịch vụ. Tôi đã đáp lại thách thức mới này bằng cáchthực hiện cùng một việc mà tôi đã làm cách đây 17 năm. Tôi đang tiếpcận với các bậc cha mẹ khác, những người đã trải qua chuyện này từtrước và có thể cho tôi lời khuyên và sự hỗ trợ mà tôi cần. Tôi đang tiếpcận với các bậc cha mẹ khác, những người cũng trải qua thời gian đángsợ này vơi những đứa con của họ và tôi không cảm thấy quá cô độc.Theo http://www.do2learn.co ...

Tài liệu được xem nhiều: