Danh mục

Bài thuyết trình Nền kinh tế của những quả cà rốt và cây gậy

Số trang: 19      Loại file: doc      Dung lượng: 217.50 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Trong một công trình nghiên cứu chủ yếu bàn về vấn đề sự thiếu hiểu biết, chúng ta hãy bắt đầu nói về những đóng góp to lớn của Adam Smith đối với khoa học kinh tế, tầm nhìn của ông về những con người ích kỷ độc lập, những người sống và làm việc với nhau trong một hệ thống
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bài thuyết trình "Nền kinh tế của những quả cà rốt và cây gậy" Kinh Tế Học – Hội Ngộ Ý Chí và Lợi Ích Bài Thuyết Trình Nền kinh tế củanhững quả cà rốt và cây gậyKinh Văn / Nobel THÔNG TIN VÀ ĐỘNG CƠ: Nền Kinh Tế của những củ cà rốt và cây gậy Information and Incentives: Economics of Carrots and Sticks **** Thuyết trình Nobel, ngày 9 tháng Chín, năm 1996Tác giả: JAMES A. MIRRLEESBÀN TAY VÔ HÌNHTrong một công trình nghiên cứu chủ yếu bàn về vấn đề sự thiếu hiểu biết, chúng ta hãybắt đầu nói về những đóng góp to lớn của Adam Smith đối với khoa học kinh tế, tầmnhìn của ông về những con người ích kỷ độc lập, những người sống và làm việc vớinhau trong một hệ thống kinh tế, bằng cách nào đó họ đã làm điều tốt nhất cho ngườinhau. trước hết, trong tác phẩm Lý thuyết về Tình cảm Đạo đức (The Theory of MoralSentiments), ông đã nói:Người giàu chỉ lựa chọn những thứ quý giá và đáng yêu. Họ tiêu dùng nhiều hơn ngườinghèo một ít, và mặc dù sự ích kỷ và tham lam của họ họ phân chia với người nghèonhững thành quả trong tất cả sự tiến bộ của họ. Họ bị điều chỉnh bởi một bàn tay vôhình để tạo nên một sự đóng góp tương tự về những nhu yếu của cuộc sống, cùng một tỷlệ với những cư dân sống trên trái đất ở những vùng khác nhau.Điều này khác với quan điểm sau này của hệ cân bằng kinh tế tối ưu theo nghĩa củaPareto. Như đã trích dẫn, quan điểm của Smith trước đó không được hoan nghênh cholắm. Nó tạo nên một chủ đề chính: sự vận hành của nền kinh tế như là một hệ thống, vàlợi ích hoặc những thứ khác, cho tất cả mọi người, có thể sinh ra từ nền kinh tế đó. Sauđó, trong tác phẩm Sự thịnh vượng của Quốc gia (The Wealth of Nations), ông đã đúngđắn khi lập luận rằng tối đa hoá lợi nhuận cá nhân nhằm ám chỉ đến việc tối đa hoá cáimà ta có thể gọi là thu nhập quốc dân, và tiếp tục cho rằng,... bằng cách điều chỉnh ngành nghề theo cách mà thành quả của nó có thể mang lại giátrị lớn nhất, [mọi cá nhân] chỉ quan tâm đến cái mà anh ta được lợi, và trong trường hợpnày, cũng như nhiều trường hợp khác, anh ta bị chi phối bởi bàn tay vô hình để tạo nênmột kết cục, điều không nằm trong ý định của anh ta. (IV, chương II).Điều này chẳng nói lên điều gì về lợi thế của người nghèo, thực tế là chẳng có gì về sựphân phối những lợi ích cả.Như điều đã từng được giảng dạy cho nhiều thế hệ các nhà kinh tế học, học thuyết bàntay vô hình bao gồm hai phần. Phần thứ nhất nói rằng hệ cân bằng kinh tế là sự tối ưuPareto: đó là sự phân bổ các hàng hoá và hoạt động đến con người các tài sản mà khôngcách phân bổ nào khác có thể tốt hơn. Đó là một hệ cân bằng lý tưởng, mặc dù thiếu tínhhiện thực, nhưng lại là điều tốt nhất cho mọi người, hơn hẳn tất cả các cách phân bổkhác. Hệ cân bằng kinh tế có tính cạnh tranh hoàn hảo. Phần thứ hai nói rằng bất kỳ mộtsự phân bổ tối ưu Pareto có thể trở thành hệ cân bằng kinh tế. Theo đó, sự phân phối banđầu các tài sản cho mọi người phảiđúng đắn. Nó đòi hỏi rằng trái đất trên thực tế đượcchia ra thành các phần bằng nhau giữa các cư dân của nó để đạt được sự phân bổ mongmuốn. Quan điểm thứ hai này, ít nhất ở mức độ tiêu chuẩn, đưa ra một giả định về bảnchất của những khả năng kỹ thuật mà hệ cân bằng cạnh tranh hoàn hảo như vậy có thểdiễn ra. Quy mô của nền kinh tế cần phải loại bỏ một cách hoàn toàn, hoặc mức độ sảnxuất trong những ngành nghề được xác định theo những cách khác, ví dụ như bằng mộtkế hoạch nào đó. Đó là một vấn đề thú vị, nhưng cần được loại trừ ở đây.[1]Những vấn đề này là những nội dung cơ bản của kinh tế học phúc lợi như tôi đã họctrong những năm năm mươi. Ian Little (1950) và đặc biệt là Jan Graaff (1951) đã đưa ranhững khó khăn quan trọng trong học thuyết này, đặc biệt là khi nó được xem là một cơsở của thông tin, chính sách và tư tưởng kinh tế. Lý thuyết này xác lập nên điều mà cácnhà kinh tế học nghĩ rằng họ có thể nói với thể giới và những người cai quản thế giới.Đó là cơ sở cho quan điểm tự do thương mại, thúc đẩy sự kiểm soát của độc quyền, chocác phương pháp phân tích chi phí-lợi nhuận, và sự điều chỉnh định giá bằng chi phíbiên bởi những công ty sở hữu công (công ty nhà nước). Nó cũng được sử dụng để ủnghộ cho việc mở rộng thị trường tự do và sở hữu tư nhân về tài sản, và khuyến nghị sửdụng hệ thống giá thậm chí là trong nền kinh tế kế hoạch.Những khiếm khuyết của lý thuyết đó dường như nguy hiểm. Rất nhiều giao dịch trongnền kinh tế diễn ra giữa các cá nhân hoặc công ty, với sự độc quyền đáng kể, ít nhất làtừ một phía của thị trường. Đối chiếu với quan điểm thứ hai, điều đó dường như cónguyên nhân từ chi phí tìm kiểm và chi phí chuyển loại và sự không chắc chắn về việchoàn thành của các hợp đồng trong tương lai (như là ở thị trường tín dụng). Những điềunày không có chỗ trong mô hình cạnh tranh của nền kinh tế. Có người có thể cho rằngnhững phát sinh này từ những giả định là nhỏ, trong phạm vi biên của lỗi mà khoa họckinh tế có thể đạ ...

Tài liệu được xem nhiều: