Danh mục

Bản án tình yêu - Kì cuối

Số trang: 18      Loại file: pdf      Dung lượng: 281.31 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
Thu Hiền

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 13,000 VND Tải xuống file đầy đủ (18 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chào đón chúng ta vẫn là nhà. Và mặc dù chúng ta có đi đâu đến mỏi mệt, vẫn sẽ mãi dành cho chúng ta bến đỗ để trở về... Kỳ cuối: Sự thật luôn giết chết một phần niềm tin
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bản án tình yêu - Kì cuốiBản án tình yêu - Kì cuốiChào đón chúng ta vẫn là nhà. Và mặc dù chúng ta có đi đâu đến mỏi mệt,vẫn sẽ mãi dành cho chúng ta bến đỗ để trở về...Kỳ cuối: Sự thật luôn giết chết một phần niềm tinNhững sự thật mà chúng ta biết, nhiều khi không hoàn toàn là 100% bản chất củanó. Mà vốn cái chúng ta biết chỉ có thể bao gồm những thứ liên quan đến chúng ta,do nhân sinh quan nhận thức của chúng ta, rồi mã hóa nó thành một sự thật để tựvuốt ve bản thân một chút. Cũng bởi như thế mà trong quá trình đi tìm kiếm sựthật, chúng ta luôn không để ý và chiếu cố tới cảm nhận của người khác, nỗi khổtâm của người khác. Chúng ta chỉ nghi ngờ những cái chúng ta cho là đáng nghi.Vì không đủ chứng cứ nên cục cảnh sát buộc phải thả Lâm Chính về sau khi lấy lờikhai và đối chiếu với hồ sơ lưu. Như đến trước trụ sở cảnh sát để đón cậu ấy.- Cậu đến đây làm gì? Định tống cổ tôi vào đó lần nữa, hay là định xin lỗi tôi?Lâm Chính lạnh lùng gằn giọng, khẩu khí của cậu từng từ, từng chữ đều là mangđến một thứ hơi lạnh lẽo đến đáng sợ. Những người mới tiếp xúc ban đầu nghe sẽtưởng cậu đang uy hiếp ai đó, nhưng thực chất, khi tiếp xúc nhiều sẽ thấy, âmgiọng ấy chỉ có thể được làm lạnh nhờ ánh mắt sắc bén của cậu ấy mà thôi. Vốn dĩđã được sinh ra từ tính cách.- Đúng thế, tôi đến để xin lỗi cậu! - Như mỉm cười lộ rõ lúm đồng tiền sâu hoắm,ánh mắt chân thành, chìa tay về phía Lâm Chính – Tôi đã hiểu lầm cậu rồi!Lâm Chính sửng sốt, những tia vằn máu trong mắt xuất hiện nét thất thần của mộtngười như vừa nghe được một chân lý kỳ lạ nhất trên đời. Đầu cậu lắc lắc về phíaNhư, người nghiêng theo âm thanh vừa truyền đến, cười khẩy.- Cậu mê sảng à? Hay là cậu vẫn dễ dàng nghi ngờ người khác rồi sau đó lại nóivới họ rằng cậu tin tưởng họ? Đừng tưởng ai cũng là đồ ngốc như cậu!- Tôi biết, vậy nên tôi mới đến để xin lỗi cậu, tôi biết cậu không đầu độc Vũ!- Ồ, biết đâu đấy, cậu nói tôi thích An, và vì cô ta nên mới bỏ thêm liều lượng vàothuốc uống hàng ngày của Vũ cơ mà? Tôi hoàn toàn có cơ sở làm vậy! – LâmChính nhìn xoáy sâu vào trong mắt Như, trong ý cười còn có cả sự mỉa mai và giễucợt.- Cậu sẽ không đầu độc người mà cậu yêu! Tôi biết, cậu cũng yêu thương Vũ nhưtôi!- Sao cậu lại biết chuyện đó, lẽ nào cậu …- Phải, tôi đã tìm thấy bức ảnh cậu và Vũ chụp chung trong tủ tài liệu của cậu ấy.Rồi sau đó tôi đã tìm thấy trong hộc bàn cậu một xấp tranh toàn vẽ chân dung Vũ,và blog của cậu từ trước đến nay nữa.- Cậu đã tự tiện lục lọi tất cả những thứ liên quan đến đời sống cá nhân KHÔNGTHỂ XÂM PHẠM của tôi?- Xin lỗi cậu, nếu không làm như thế, tôi sẽ không biết được sự thật, rằng cậukhông đầu độc Vũ.- Ồ, cậu tự dưng lại tỏ ra thông minh thế?- Nghiêm túc mà nói thì, Lâm Chính, tôi không muốn tiếp tục ở lại đây thêm nữa.Tôi còn có gia đình tôi, và cả người yêu thương tôi. Chúng ta có thể đứng trên địavị của những người đều dành tình cảm đặc biệt cho cậu ấy, để truy cứu cho đếncùng sự việc này một lần được không? Tôi xin cậu! ***Qua lời kể của Lâm Chính, Vũ bắt đầu mắc chứng hoang tưởng kể từ khi yêu Anđược một thời gian. Từ lúc đó, Vũ bắt đầu xa cách dần với Lâm Chính và có dấuhiệu tự kỷ. Rồi bỗng dưng một ngày, Vũ tìm đến Lâm Chính và nói những lời rấtlạ, về cái chết, và về cả sự bế tắc không lối thoát. Lâm Chính theo dõi và phát hiệnVũ bị mắc chứng bệnh tâm lý hoang tưởng rất nặng. Cậu đã hỏi bác sĩ điều trị vềtình trạng bệnh cũng như nghi ngờ một khả năng rằng Vũ đã dùng thuốc quá liều.Sau đó vài ngày thì mối quan hệ giữa Vũ và An bắt đầu xấu đi, hai người chia taynhau. Rồi Vũ tự sát. Khi Lâm Chính từ lớp học trở về ký túc xá đã thấy cậu ấy nằmgục dưới sàn nhà. Lạnh lẽo và cứng ngắc, có lay thế nào cũng không thể tỉnh dậy.- Có một điều tôi không hiểu, cậu thích Vũ như vậy, sao lại gửi thư tình cho An?- Vì Vũ rõ ràng muốn chia tay với An, nhưng bị cô ta dùng dằng mãi, tôi muốn thửgiúp cậu ấy, nhưng vô tác dụng.- Nếu theo cậu kể thì, Vũ thật sự mắc bệnh tâm lý và rồi vì quan hệ yêu đươngkhông mấy tốt đẹp nên đã dùng ma túy tổng hợp quá liều để rồi tự sát?- Không, tôi không nghĩ như vậy, Vũ đâu phải người dễ dàng buông thả bản thânnhư thế!- Lâm Chính, cậu đã hiểu cậu ấy như tôi hiểu cậu ấy rồi! – Như mỉm cười - Ắt hẳncậu đã thích Vũ lắm, thực ra cậu ấy là một người dễ khiến người ta thích!Lâm Chính im lặng, tất cả những ký ức lại được dịp tràn về đầy bộ nhớ. Dẫu chocậu đang đeo đuổi những thứ ngoài tầm với, dẫu cho cậu đang hướng tới nhữngthứ mà cho dù có dành cả đời cũng không thể chạm tới được, thì cậu cũng vẫnmuốn giữ lại cho mình một mối tình đầu mặc dù nó không trọn vẹn hoặc có thểtrong mắt người khác là đáng khinh bỉ.Tình yêu đầu, khi nhận ra mình đã trót dành tình cảm cho một người mà mặc nhiênlà không thể đến gần hơn với người ấy, chính là sự đau thương đến tận cùng mọi ...

Tài liệu được xem nhiều: