Danh mục

Bán Con

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 96.63 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (4 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tác giả: Samruam Singh (Thái Lan) Xong việc gửi thư cho Yai Phloy, Lung Maa không biết sẽ phải nói gì với con. Tim ông đau nhói vì biết rằng những lời mà Yai Phloy thốt ra khi đó hoàn toàn chỉ là dối trá. Nhưng ông còn biết làm gì bây giờ? Dù thế nào, ông cũng phải để con gái đi với Yai Phloy thôi. Không những ông tự biến mình thành kẻ đê tiện bằng cách thừa nhận công khai với mọi người rằng ông túng thiếu đến mức phải bán đi đứa con gái của mình...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bán Con Bán Con Tác giả: Samruam Singh (Thái Lan)Xong việc gửi thư cho Yai Phloy, Lung Maa không biết sẽ phải nói gì với con. Tim ôngđau nhói vì biết rằng những lời mà Yai Phloy thốt ra khi đó hoàn toàn chỉ là dối trá.Nhưng ông còn biết làm gì bây giờ? Dù thế nào, ông cũng phải để con gái đi với YaiPhloy thôi. Không những ông tự biến mình thành kẻ đê tiện bằng cách thừa nhận côngkhai với mọi người rằng ông túng thiếu đến mức phải bán đi đứa con gái của mình màcòn để cho Yai Phloy tiếp tục trò lừa gạt điêu luyện của mụ. Ông chỉ có thể bụng bảo dạrằng mình đã bị mụ Yai Phloy lừa gạt. Trong bất kì trường hợp nào, một người đàn ôngthà chịu nhục vì bị lừa còn hơn cái nỗi nhục nhã vì bán con đi làm đĩ.Yai Phloy ăn nói xuôi tai lắm. Mụ dễ dàng dụ dỗ mọi người bằng những lời đường mật.Yai Phloy giải thích cặn kẽ rằng bọn trẻ con bây giờ càng ngày càng hư hỏng, đặc biệt làtrẻ con thành phố, nhất là ở Bangkok. Nguồn cơn chính là do bố mẹ chúng quanh nămbận rộn với công việc, phấn đấu làm giàu, nên thậm chí chẳng có đủ thời gian để ở nhàvới con cái. Thuê được người chăm nom cho bọn trẻ không phải là dễ. Lo nhất là nhiềukhi lũ người làm lặn mất tăm mất dạng với đống của cải trong nha. Đấy, vấn đề là ítngười giúp việc có thể tin tưởng được. Vậy nên một số người giàu có ở Bangkok đã nhờYai Phloy tìm những cô gái đáng tin cậy để làm giúp. Họ sẽ trả lương hậu hĩnh và saumột thời gian thử việc sẽ tăng tiền lương.Mặc dù không phải người cùng làng, nhưng Lung Maa biết Yai Phloy từ khi mụ còn làmột đứa con gái. Hồi ấy, sắc đẹp của mụ nổi danh khắp vùng. Nhiều chàng trai sẵn sàngcạnh tranh để được sỡ hữu mụ, nhưng Yai Phloy vẫn rời khỏi đất quê nghèo, theo chânmột tên lừa lọc lên Bangkok. Lâu, rất lâu sau đó, cuối cùng mụ cũng trở lại, như một quýbà Bangkok thực sự, với kiểu cách ngạo mạn và lối sống phô trương. Yai Phloy đi lạiBangkok thường xuyên. Trong số những cô gái cùng đi với mụ lên Bangkok, một số quaytrở về với tình cảnh còn nghèo khổ hơn trước khi đi. Còn một số thì mất tích.Lung Maa biết rất rõ những cô gái đi với Yai Phloy đến Bangkok sẽ phải làm loại côngviệc gì. Vì một hôm, ông lên trung tâm y tế huyện tiêm phòng. Hai vị bác sĩ ở đó đã dèdặt kể với ông rằng hai, ba cô gái đi với Yai Phloy lên thành phố đã quay trở về với cănbệnh lậu, bệnh nặng đến nỗi trung tâm phải gửi họ lên thành phố điều trị.Lung Maa cố nén tiếng thở dài khi nghĩ đến đứa con gái sẽ sớm phải chịu chung số phậnvới những cô gái bất hạnh kia. Ông muốn nói cho nó hiểu, nhưng ông không biết phải nóigì đây.Paa Saeng, vợ ông vẫn nằm trong bệnh viện vì bệnh đường ruột. Bà đang chờ đợi số tiềnsẽ được dùng để trả tiền máu và phẫu thuật, để kéo dài sự sống. Sự tồn tại của bà, dẫuvậy, cũng chỉ là kéo dài thêm nỗi đau đớn mà thôi.Ông không thể vay mượn tiền của ai được nữa. Số tiền nợ ông gánh trên vai bây giờ đãlên đến 10.000 bạt. Ông đã mắc nợ từ gần mười năm nay rồi. Trong suốtngần ấy thờigian, mọi nỗ lực của ông chỉ đủ để thu xếp số tiền lãi.Một năm nọ, tỏi bỗng được giá một cách khác thường, đó chính là lí do đã đẩy ông đếntình cảnh hiện tại. Các lái buôn trực tiếp vào làng, mua với giá 14 đến 15 bạt một kí. Điềuđó có nghĩa là Lung Maa sẽ có đủ tiền để nghĩ về một cuộc sống tốt đẹp hơn. Vậy là ôngđi vay mượn 10.000 bạt. Ông mua liền ba sào đất bằng số tiền đó cộng với chỗ mà ông đãtích cóp được. Đổi lại, ông phải trả mức lãi là 150 giạ thóc mỗi năm. Ông lên kế hoạch sẽdùng toàn bộ mùa vụ thu được từ mảnh đất mới mua để trả tiền lãi và dùng số tiền thuđược trong mùa khô để trả món nợ gốc.Nhưng vận may đã không đến. Năm sau, giá tỏi hạ xuống đột ngột, mỗ ký hạ từ 30 đến50 satang. Ông đã cố thuyết phục các lái buôn bằng cách mang tỏi đến tận kho hàng, mặcdù ông phải mua hạt giống với giá rất cao, tới gần 50 bạt một cân. Năm đó là khởi đầuchu kì xuống dốc của Lung Maa. Mặc dù ông đã cố vùng vẫy, vật lộn bằng cách thửtrồng các giống cây khác, nhưng số tiền lãi kiếm được chỉ đủ để nuôi sống gia đình. Rồisau đó, giá gạo cũng bắt đầu rớt xuống 5 bạt một giạ, buộc ông phải trao lại mảnh đất chochủ nợ. Nhưng vẫn còn đó khoản nợ trị giá hơn cả mảnh đất mà ông được thừa hưởng từbố mẹ. Số nợ vẫn đều đặn tăng lên. Giờ ông vẫn cầy cuốc trên bốn sào còn lại mà chẳngcó gì là tài sản của riêng mình vì mảnh ruộng đã phải mang đi trả cho chỗ lãi ròng rồi. Hyvọng về một ngày có thể xóa hết nợ đã tan biến.Nhớ về quá khư, ông bỗng ứa nước mắt, những giọt nước mắt chua xót cho số phận, càngchua xót hơn khi ông nghĩ về tương lai. Một hay hai ngày nữa, con gái ông, dù vẫn đangsống trên đời, sẽ bị đẩy xuống địa ngục trần gian ở Bangkok.Một, hai tuần nữa, ông sẽ phải đối mặt cái nhìn tàn nhẫn của chủ nợ khi đến gom 200 giạthóc. Năm nay trời mua ít, vì vậy ông không dám chắc liệu ông có đủ thóc để trả và liệucó còn lại chút thóc nào trong nhà không. Nỗi thống khổ dày vò ông khi nhớ lại lời chủnợ: “Maa, số tiền ...

Tài liệu được xem nhiều: