Thông tin tài liệu:
Trong cuộc trò chuyện với khách hàng, một chuyên
gia bán hàng nổi tiếng vô tình nhắc đến một loại
sản phẩm đặc biệt dường như dành cho đối thủ
cạnh tranh gián tiếp. Sản phẩm này hiện diện ở
đây một cách “hoàn toàn tình cờ”. Nhiều khách
hàng đã mắc vào “cần câu” này. Một số nhân viên
bán xe hơi “diễn kịch” rất giỏi. Bạn thích một
chiếc xe hơi nào đó, nhưng té ra chiếc xe này
thuộc loại hiếm chỉ được đặt theo yêu cầu khách
hàng và đã được bán cho vị khách X nào đó.
Đương nhiên, việc thửa một chiếc xe như......
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bán hàng khiêu khích: Nghệ thuật sử dụng ngôn từ để thành công trong bán hàng (Phần Ba)
Bán hàng khiêu khích: Nghệ thuật sử dụng ngôn từ để thành công trong bán hàng (Phần
Ba) Kaestern Bredemeier; Hoàng Hà và Nhật An dịch
Trong cuộc trò chuyện với khách hàng, một chuyên
gia bán hàng nổi tiếng vô tình nhắc đến một loại
sản phẩm đặc biệt dường như dành cho đối thủ
cạnh tranh gián tiếp. Sản phẩm này hiện diện ở
đây một cách “hoàn toàn tình cờ”. Nhiều khách
hàng đã mắc vào “cần câu” này. Một số nhân viên
bán xe hơi “diễn kịch” rất giỏi. Bạn thích một
chiếc xe hơi nào đó, nhưng té ra chiếc xe này
thuộc loại hiếm chỉ được đặt theo yêu cầu khách
hàng và đã được bán cho vị khách X nào đó.
Đương nhiên, việc thửa một chiếc xe như thế này
với cái giá đặc biệt kèm theo các thiết bị “trang
nhã, lịch sự” quả là “không thể”. Tuy nhiên, nếu
bạn thực sự “kết” chiếc xe này và năn nỉ người
bán “linh động” cho mình thì khả năng là bạn sẽ
có được chiếc xe đó. Nhân viên bán hàng sẽ làm ra
vẻ “ban ơn” cho ban khi phải giải quyết một vấn
đề khó khăn: họ sẽ phải đi tìm chiếc xe tương tự
cho vị khách X kia, và khả năng là họ sẽ bị “chậm
tiến độ bàn giao xe” cho khách và đương nhiên là
điều này sẽ “không được hay lắm”. Vậy là, bạn sẽ
phải ra quyết định ngay lập tức. Vấn đề đạo đức
kinh doanh ư? Đương nhiên. Những người bán
hàng giỏi nhất thường không mấy khi cảm thấy bị
day dứt khi “hành sự”.
1.1 Thay vì nói những câu ngoại giao vòng vo, hãy thử nói thẳng!
Trong mô hình Harvard, người bán hàng luôn có một cái gì đó manh mẽ, đồng thời rất
mềm dẻo và sẵn sàng thay đổi. “Đừng bao giờ lăng mạ đối tác!”- đó là nguyên tắc cơ bản
trong việc thương thảo, đàm phán hoặc trò chuyện mà theo đó, người tham gia đàm phán
không được đưa ra ý kiến của mình một cách rõ ràng và cụ thể để tránh tạo ra những tình
huống khiêu khích. Thay vào đó, người ta cùng làm việc nhằm hướng đến bước phát triển
tiếp theo, đặt nền tảng cho bước kế tiếp và từng bước tiến tới mục tiêu bàn thảo.
Sự thay đổi cách dùng trạng từ hoặc ngôi thứ trong giao tiếp, ví dụ như có lẽ, thực tế, có
thể, mong muốn, giá như, trong trường hợp có thể - nói chung, danh sách các từ ngữ hạn
chế sự rõ ràng cụ thể là rất dài. Việc lạm dụng những từ ngữ này có thể dẫn đến sự vô lý.
Trong đống ngôn ngữ vốn được ví như đống cỏ khô ngồn ngộn, mọi người đều cố gắng
lục cho bằng được một sợi cỏ chung để giao tiếp với nhau.
Ngược lại, mô hình Bán hàng khiêu khích lại không dựa vào ngôn từ mềm dẻo linh hoạt
kiểu Harvard mà tập trung vào ngôn ngữ thực tế. Mô hình này bỏ qua cách giải thích dài
dòng văn tự vốn gây cho ta cảm giác khó hiểu và mệt mỏi về tinh thần. Do Bán hàng
khiêu khích đòi hỏi người bán phải có khởi đầu ngắn gọn, súc tích nên ưu tiên hàng đầu
của nó là dữ liệu hay sự kiện. Từ “thuyết trình” (presentation) có nghĩa là “trình bày lập
trường, quan điểm”.
Người bán hàng khiêu khích thường thích bàn luận đánh giá quan điểm của ai đó nhưng
anh ta không đặt mình lên vị trí đó.
Trong khi mô hình Harvard sử dụng cái gọi là quy tắc giới hạn và từ bỏ việc đánh giá giá
trị ngôn từ trong thông điệp thì người bán hàng khiêu khích lại sử dụng quy tắc cẩn
trọng, theo đó, anh ta sử dụng ngôn ngữ rất “chải chuốt’, xác định rõ vị trí của giới từ và
trạng từ, cũng như cách sử dụng chúng nhằm nhấn mạnh ý kiến của mình.
Một phút kiểm tra
Tổng hợp lại, bạn hãy viết ra những hiểu biết và cách áp dụng lý thuyết trên đây:
------------------------------------------------------------------------------------------------------------
------------------------------------------------------------------------------------------------------------
----------------------------------------------------------------------------------------------------
1.2 Thảo luận bình đẳng với người có ưu thế trội hơn
Một trong những điểm khác biệt giữa hai mô hình nói trên là người bán hàng theo mô
hình Harvard luôn mong muốn và tìm cách thảo luận một cách công bằng và lễ độ. Anh
ta không tấn công người đối thọai và tìm cách không tỏ ra mình có ưu thế hơn đối tác.
Mô hình bán hàng kiểu này không cho phép sự ganh đua hoặc tạo ra nghi thức cứng
nhắc.
Người bán hàng khiêu khích lại khác hẳn. Anh ta tìm đến những người có ưu thế trội hơn,
bàn luận bình đẳng với họ về mọi vấn đề và tỏ rõ tài thuyết phuc trong cuộc nói chuyện.
Quyền điều khiển nội dung câu chuyện vẫn nằm trong tay anh ta. Dù anh ta thích tranh
luận, nhưng nội dung và kết quả vẫn rất khả quan. Bên cạnh đó, người bán hàng khiêu
khích cũng tuân theo những quy tắc sau:
· Để định vị rõ ràng, cần có thông điệp chính ngắn gọn.
· Mỗi câu trả lời hoặc thông điệp cần đánh trúng vấn đề
· Trong những trường hợp nhất định, ví dụ, khi dùng những từ ngữ tiêu cực
hoặc quát mắng - cuộc đối thoại sẽ không còn được kiểm soát.
· Ngôn từ thực tế sẽ giúp cuộc nói chuyện đạt được thành công.
· Giá trị xác định vị thế.
...