Danh mục

Ban mai dịu dàng

Số trang: 9      Loại file: pdf      Dung lượng: 220.82 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (9 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

1. Mở mắt, My thấy chồng nhìn mình. Cái nhìn âu yếm của Tứ gây cảm giác nhồn nhột. Cô chun mũi, dụi dụi gương mặt còn lừ nhừ vào ngực chồng. Tứ xoay người, đặt đầu vợ lên cánh tay, còn tay kia xoa xoa sống lưng vợ. Nắng sớm đổ tràn xuống lối đi và khoảng sân mướt xanh cỏ cây của ngôi biệt thự mini mà vợ chồng My đang ở. Cô nheo mắt, dịch người ra khỏi chồng. Như phản xạ, My kéo tấm đắp che khoảng ngực trần, hỏi chồng: - Bộ đêm qua mình...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ban mai dịu dàng Ban mai dịu dàng TRUYỆN NGẮN CỦA BÍCH NGÂN1.Mở mắt, My thấy chồng nhìn mình. Cái nhìn âu yếm của Tứ gây cảm giác nhồn nhột. Côchun mũi, dụi dụi gương mặt còn lừ nhừ vào ngực chồng. Tứ xoay người, đặt đầu vợ lêncánh tay, còn tay kia xoa xoa sống lưng vợ.Nắng sớm đổ tràn xuống lối đi và khoảng sân mướt xanh cỏ cây của ngôi biệt thự minimà vợ chồng My đang ở. Cô nheo mắt, dịch người ra khỏi chồng. Như phản xạ, My kéotấm đắp che khoảng ngực trần, hỏi chồng:- Bộ đêm qua mình quên kéo rèm lại hả anh?Tứ tung tấm đắp ra khỏi người:- Ở đây có ai đâu mà em lo.My kéo giữ tấm đắp:- Biết đâu phòng bên có người đến ở?Hình như có tiếng dương cầm. Âm thanh lướt nhẹ như tiếng gió.Tứ ngồi dậy, lắng tai nghe. Những âm thanh quen thuộc từ một đĩa nhạc cổ điển quenthuộc. Âm thanh nghe thật gần.Tứ đoán nó được phát ra từ căn phòng bên cạnh, nơi bangày qua vẫn còn bỏ trống. Tứ nháy mắt với vợ:- Hình như có người.My ngồi bật dậy:- Có người mà mình hớ hênh như vầy…My bỏ lửng câu nói, kéo tấm đắp quấn quanh người rồi bước đến bên khung cửa kính,tìm nắm sợi dây rèm, kéo xuống. Căn phòng chợt tối.Lọ hoa dại trên bàn, bức tranh phong cảnh treo trên tường, giá gỗ dùng bài trí nhữngbình, những lọ bằng gốm bằng gỗ cũng mờ mờ màu sắc. My lựng sựng trong cái khoảngkhông tối sáng. Nhìn nghiêng, bộ ngực cô đã không còn căng mẩy nhưng với Tứ, vẫn làbộ ngực thơm nõn. Bộ ngực ấy, dáng người ấy, lại càng quyến rũ trong luồng ánh sángđột ngột bị ngăn lại sau bức rèm. Trông thân thể vợ từa tựa một bức ảnh nuy chụp thiếusáng. Mờ mờ tôi tối nhưng với Tứ lại rất đường nét và không chỉ là đường nét.Như một con hổ uể oải mở mắt sau giấc ngủ vùi, miệng đắng lưỡi nhạt, lại thấy thòmthèm miếng ngon, Tứ bước đến, nhẹ nhàng bế thốc vợ trên đôi tay.Tiếng nhạc từ phòng bên lại nghe rõ hơn.My quăng tấm đắp lên người Tứ rồi ngúng nguẩy đi vào phòng tắm. Cử chỉ dằn hắt nũngnịu rất đàn bà của vợ lại khiến Tứ khoái. Anh thích nhìn mặt nước dợn sóng hơn là nhàntản ngắm mặt nước phẳng lì. Khi nghe tiếng nước xả vào bồn tắm,Tứ cũng tốc mền, ngồidậy và rời khỏi giường. Anh đến bên khung cửa kính rủ mờ mấy lớp vải rèm rồi tìm dâyrèm, kéo mạnh.Tứ nheo nheo mắt trước ban mai tở mở. Nắng như suối lụa vắt dài từ những tán dúi chảyxuống thảm cỏ, đổ tràn theo lối đi.Trên lối đi, quay lưng về phía Tứ, một đôi tình nhân, anh nghĩ vậy vì thấy họ tay trongtay, bước đi bên nhau. Người đàn bà, trông eo lưng thật thon. Cô ta mặc chiếc váy ngắn,khoe đôi chân thon dài, bắt nắng. Người đàn ông, dáng cân đối, chắc nịch trong chiếcquần short thể thao màu trắng, áo thun đen. Họ leo lên chiếc xe điện màu trắng của khudu lịch chờ sẵn ngoài đường. Chiếc xe chầm chậm trườn đi dưới tán lá xanh và bầu trờixanh.Tứ đoán đó là khách mới của căn phòng bên cạnh.Tuy nhiên, tiếng nhạc vẫn còn.Chắc họ quên tắt. Có lẽ họ vội đi ăn sáng. Tứ quay lại, cầm điện thoại lên, xem giờ. Támgiờ kém hai mươi lăm. Anh bỏ điện thoại xuống bàn, đi vào phòng vệ sinh.My đang ngâm nước ấm trong bồn, mắt lim dim. Tứ vừa bôi kem vào bàn chải đánh răngvừa nói:- Em không sợ hết món cháo lươn sao?My mở mắt, ngồi dậy, kéo theo tiếng nước oằm oạp vỗ vào thành bồn:- Trễ rồi hả anh?Tứ ngừng đánh răng, nói:- Chưa trễ nếu em đừng ma-ki-dê lâu quá.2.Sau khi sấy khô tóc, My ngồi vào bàn trang điểm. Nhìn vào gương, cô thấy chồng đã bỏáo vào quần, ngồi đứng lóng nhóng bên mép giường, tay cầm remote ti vi. Màn hình liêntục đổi kênh. Thời sự, chiến sự, kinh tế, bóng đá… rồi dừng lại chương trình thiên nhiênkỳ thú.Tứ chỉ ngồi lâu trước màn hình khi xem phim truyện, thường là phim hành động vànhững bộ phim tài liệu về thiên nhiên hoang dã. Chuyến đi và cả điểm du lịch sinh tháimà hai người đang lưu lại, cũng do anh bị hấp lực từ slogan mời gọi của nơi này,“…ngủdưới tán rừng”.Lúc đến, nhìn quanh, My than buồn, vì ngoài bồn tắm, hồ tắm, nhà ăn, bãi biển, còn lạirải rác những mái ngói lẩn khuất dưới màu xanh cây lá phủ lên những dãy đồi lô nhô. Tứlại thấy như trút được cái khối nặng phải gồng gánh mỗi ngày. Mỗi ngày, cái gánh trĩunặng của công việc, của những mối quan hệ chồng chéo rối rắm, của những bức bối, dồnnén trong cái không gian thiếu khí trời, thiếu cây xanh, thiếu bóng mát… cái không gianmỗi ngày mỗi hẹp, ngột ngạt triền miên nhiều lúc khiến Tứ như nghẹt thở. Nên mấy ngàyđược ở khu du lịch mênh mông xanh này, anh tranh thủ tận hưởng. Tứ kéo My đi bộ, hítthở khí trời, bơi lội, nô đùa với mây trời, với sóng nước và cùng nhau ngụp lặn thỏa thuêkhi con sóng tình bất thần ập đến.Biết chồng ngồi chờ, My vẫn không bỏ sót một công đoạn nào của quy trình trang điểm:kem lót, kem nền, phấn phủ, kẻ mày, kẻ mắt, bôi mắt, kẻ môi… Cô tỉ mẩn, từng chút,từng chút một. Tứ sốt ruột. Anh bước ra khoảng sân tràn nắng, đi tới đi lui, hút hết nửađiếu thuốc rồi quay vào, lúc Mi vừa trang điểm xong.Tứ không thích nhì ...

Tài liệu được xem nhiều: