Danh mục

Bản Romance trên căn gác

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 252.19 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Jamona

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 5,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tôi nín thờ nằm im, chờ nghe tiếng động từ phía dưới nhà vọng lên. Xung quanh bóng đêm bao trùm lên tất cả, nhưng tôi vẫn thấy bất an, lo lắng mình sẽ bị bắt gặp, bị phát hiện. Hồi hộp như đi ăm trộm. Tôi đang chờ nàng đi tắm. Nàng là Liên, ở trọ cùng dãy phòng với chúng tôi. Không biết nàng làm gì nhưng nàng hay đi ra ngoài vào buổi tối, đến tận khuya mới về. Trước khi đi ra khỏi nhà, nàng thường tắm rửa sạch sẽ. Tối về, trước khi đi ngủ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bản Romance trên căn gác Bản Romance trên căn gác TRUYỆN NGẮN CỦA NGUYỄN THỊNHTôi nín thờ nằm im, chờ nghe tiếng động từ phía dưới nhà vọng lên. Xung quanh bóngđêm bao trùm lên tất cả, nhưng tôi vẫn thấy bất an, lo lắng mình sẽ bị bắt gặp, bị pháthiện. Hồi hộp như đi ăm trộm. Tôi đang chờ nàng đi tắm. Nàng là Liên, ở trọ cùng dãyphòng với chúng tôi. Không biết nàng làm gì nhưng nàng hay đi ra ngoài vào buổi tối,đến tận khuya mới về. Trước khi đi ra khỏi nhà, nàng thường tắm rửa sạch sẽ. Tối về,trước khi đi ngủ nàng lại tắm. Từ mái nhà của căn gác có thể nhìn xuống nhà tắm nhờmái che hớ hênh của nó. Lúc đầu, tôi không biết chuyện nàng hay tắm và có thể xemtrộm nàng tắm. Tôi biết là nhờ thằng Đắc phát hiện ra và kể lại với tôi. Nó phát hiện rachỗ mái nhà có thể nhìn trộm Liên tắm sau khi nàng đến ở trọ một tuần. Thằng Đắc họccùng lớp với tôi tại một trường đại học, chúng tôi ở trọ cùng phòng. Đắc kể, buổi chiềuđó, nó đang chơi đá cầu với bọn trẻ trong xóm thì quả cầu bay lên mái nhà. Nó leo lêntìm quả cầu thì nhìn thấy cảnh Liên đang tắm trong phòng. Không phải lần đầu tiên thằngBắc mới nhìn thấy cảnh phụ nữ tắm. Nó khoe với tụi tôi, hồi ở quê, nó thường xem phụnữ trong làng ra sông tắm vào ban đêm, nhưng đây là lần đầu tiên nó nhìn thấy một ngườiphụ nữ trắng và có thân hình đẹp đến vậy. Nó cười, nháy mắt bảo: “Da trắng nõn nà, từđầu tới chân, không một vết thẹo, còn ngực thì tròn vun, căng nhức mắt. Mày phải thấymới tin được. Tao nhìn mà chảy nước…”. Lời nói đó đã kích thích tôi mạo hiểm leo lênđây, rình rập, chờ đợi cảnh Liên lõa thể với thèm muốn thỏa mãn ngắm nhìn tòa thiênnhiên của nàng, kiểm nghiệm xem lời thằng Đắc có đúng không.Nơi tôi nằm là mái nhà của căn gác gỗ nơi anh Thành, con chủ nhà trọ, ở. Anh Thànhcao gầy, khuôn mặt xương và nước da bủng khiến anh có vẻ già hơn tuổi 38 của mình.Vẻ ngoài đó càng không hợp với nghề dạy nhạc của anh, một nghề thi vị đầy chất nghệ sĩnhư nhiều người hình dung. Con chủ nhà nhưng hàng tháng anh vẫn phải trả tiền nhà trọcho mẹ. Nghe kể anh bị vợ bỏ đi, sau khi cưới xong, không ai rõ vì lý do gì. Sau này,hàng xòm xì xào đủ thứ chuyện về lý do anh bị vợ bỏ. Người nói vợ anh bỏ đi theo trai.Người nói do anh Thành nghèo quá nên vợ bỏ. Kẻ độc miệng thì bảo có khi do anhThành… bất lực nên vợ chê. Từ đó, anh sống một mình trên căn gác nhỏ đó. Cô đơn, thuithủi đi về chiếc bóng. Buổi tối nào anh cũng ôm đàn ghi ta đánh vài bản nhạc cổ điển viếtdành cho loại đàn này. Anh chơi theo phong cách cổ điển, nghĩa là dùng mòng tay đánhmóc classic. Trong đêm, tiếng đàn nghe da diết và nôn nao lạ, như thể có một nỗi buồnmêng mang loang ra, thấm dần vào da thịt vậy. Mỗi lần nghe anh đàn, tôi thường rùngmình, gai gai người và buồn kinh khủng. Buồn như một thằng thất tình hay bị phụ tìnhnhìn trời mưa đầy thê lương, dai dẳng u sầu mà ai oán, cám cảnh co mình. Thỉnh thoảngvào dịp cuối tuần, hay những lúc rảnh rổi, nhóm sinh viên chúng tôi lại xách mồi và rượuđế qua nhà anh nhậu, đàn hát tứ tung. Một lần nhậu như vậy, say say, tôi hỏi anh: “AnhThành, vợ anh ngày xưa đẹp không?”. Anh im lặng. Thằng Kha hỏi: “ Sao vợ anh bỏanh, anh bị vợ bỏ hay anh bỏ chỉ?”. Anh lại im lặng, khuôn mặt rũ chùng xuống, bấtđộng. Rồi anh với tay, cầm cây đàn lên, hát: “Này em hỡi, con đường em đi đó, conđường em theo đó, đúng hay sai em? Mưa bên chồng có làm em khóc, có làm em nhớnhững khi mình mặn nồng…”. Những lời nhạc của nhạc sĩ Vũ Thành An vốn đã buồn,nay nghe anh hát trong khung cảnh này, với giọng hát như nghẹn lại, như được rỉ ra từcuống họng gầy khẳng, nhăn nheo của anh, nghe càng buồn thảm. Anh hát như độc thoạinghe nghẹn ngào, khuôn mặt buồn xa vắng ánh mắt như dõi vào cõi vô định nào đó. Cólẽ anh đang nhớ về người vợ cũ đã bỏ anh đi. Sự oán ghét, hay thù hận đôi khi chỉ làmcho tình yêu càng trở nên mãnh liệt, sâu sắc hơn, khó quên hơn mà thôi.Giờ thì tôi đang nằm đây, chờ đợi tiếng mở cửa, tiếng nước chảy, tiếng nàng xối nước.Đang lúc tôi mơ màng thì nghe tiếng vòi hoa sen phun nước, tôi nhỏm dậy ghé mắt nhìn,ở trong Liên đang tắm. Thân thể nàng trắng nõn, tròn đầy nhưng có phần hơi chảy nhão,nếu để ý kỹ, không hoàn toàn như lời thằng Đắc nói. Nhưng cơ thể nàng vẫn còn đẹplắm, những đường cong dưới làn nước như cong hơn, mịn hơn, phô bày một vẻ đẹp đànbà nóng bỏng. Tôi nhớ một bài thơ tôi đọc ở đâu đó nói về cảnh này, cảnh một người đànbà đẹp mơ màng trong phòng tắm. “Người đàn bà trong phòng tắm/ nước trong tràn trênthân thể loã lồ/ mắt bồ câu mơ màng dưới vòi hoa sen rỉ rả/ngực trần vút cong lồnglộng/những ngón tay trắng như cánh huệ /trườn lên mơn trớn thịt da /vòng môngnhư quả đồi úp sập/lảo đảo ngả nghiêng /trên đôi chân trần dài trắng thon như thânchuối/người đàn bà uống những giọt nước /khát khao như giọt tình người đàn ông từngrót/lên môi lên ngực mình…” *. Mắt tôi mở to, nhìn nàng mê mải, khát khao. Phần dướicủa tôi bắt đầu n ...

Tài liệu được xem nhiều: