Năm giờ kém năm chiều, Trương Tĩnh Chi ngồi trước bàn làm việc, bàn tay di con chuột trong tâm trạng không tập trung.Cả nửa ngày cô cứ suy nghĩ mãi không biết tối nay nên đi ăn cơm với chàng trai nào? Hay là cứ hẹn với cả hai nhỉ? Trước hết, nói nói với chàng trai làm bên điện lực là tối nay mình phải làm thêm ca tối rồi tới gặp chàng trai làm bên ngành thương nghiệp, sau đó quay về ăn tối với chàng trai bên điện lực? ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bản sắc thục nữPDF CREAT : KAIVN H 2010 H H T HOAHOCTRO.COM MỤC LỤCCHƢƠNG 1: RUNG ĐỘNG KHÔNG BẰNG HÀNH ĐỘNG ....................................................... 3CHƢƠNG 2: HÀNH ĐỘNG NHƢNG ĐỪNG KÍCH ĐỘNG ........................................................ 38CHƢƠNG 3: NÓI DỐI ĐẾN CÙNG ............................................................................................ 56CHƢƠNG 4: ĐÀN ÔNG ĐỀU YÊU LOÀI CÁO........................................................................... 94CHƢƠNG 5: KHÔNG TRỞ THÀNH HOA KHÔI THÌ LÀM MỘT LOÀI HOA DẠI .............. 121CHƢƠNG 6: QUÊN ĐI HÌNH TƢỢNG, QUYẾT ĐẤU MỘT PHEN ........................................ 159CHƢƠNG 7: CHE ĐẬY CUỘC SỐNG BUÔNG THẢ ................................................................ 188CHƢƠNG 8: KHÔNG BAO GIỜ NÓI “YÊU ANH NHIỀU LẮM” ............................................. 210CHƢƠNG 9: KHI CẦN THÌ SẼ RA TAY ................................................................................... 257CHƢƠNG 10: BIẾT YÊU BẢN THÂN, MỚI BIẾT YÊU NGƢỜI KHÁC .................................. 278CHƢƠNG 11: PHẢI ĐUỔI THEO ANH ẤY NHƢ SAO BĂNG ................................................ 299ĐOẠN KẾT: ................................................................................................................................ 333CHƯƠNG 1: RUNG ĐỘNG KHÔNG BẰNG HÀNH ĐỘNGNăm giờ kém năm chiều, Trương Tĩnh Chi ngồi trước bàn làm việc, bàn tay di con chuộttrong tâm trạng không tập trung.Cả nửa ngày cô cứ suy nghĩ mãi không biết tối nay nên đi ăn cơm với chàng trai nào?Hay là cứ hẹn với cả hai nhỉ? Trước hết, nói nói với chàng trai làm bên điện lực là tốinay mình phải làm thêm ca tối rồi tới gặp chàng trai làm bên ngành thương nghiệp, sauđó quay về ăn tối với chàng trai bên điện lực?Suy nghĩ một lát, cô lại thấy như thế không ổn. Nhỡ bị phát hiện thì làm thế nào?Thành phố này quá nhỏ bé, cuối tuần trước, khi đi dạo phố, cô đã phải chạm trán vớimột cô bạn học hồi tiểu học tới bốn lần: lần thứ nhất là ở ngoài phố, lần thứ hai ở chợ,lần thứ ba ở cửa hàng ăn, lần thứ tư khó xử nhất là ở nhà vệ sinh. Mà điều đáng buồnlà cô lại quên mất tên của người bạn ấy, vì thế chỉ còn biết gật đầu, mỉm cười gượnggạo và nói một vài câu bâng quơ, rồi cũng thấy buồn cho sự trôi qua quá nhanh củathời gian. Cho đến lần gặp nhau ở nhà vệ sinh thì ngay cả cô bạn ấy cũng không còntìm ra lời nào để nói nữa nên đã hỏi cô: Cậu cũng vào nhà vệ sinh à?Thế nào gọi là cũng vào nhà vệ sinh, có ai chỉ có đầu vào mà không có đầu ra đâu?,Trương Tĩnh Chi nghĩ bụng. Tất nhiên là cô không nói ra câu ấy, nên chỉ còn biết mỉmcười gượng gạo rồi gật đầu đáp ừ.Vừa về đến nhà, Trương tình Chi vội lật tung ngăn kéo bàn và tủ quần áo để tìm tấmảnh chụp hồi tốt nghiệp, nhìn kỹ một hồi lâu mới nhận ra người bạn ấy, rồi sau đó kêuÀ! lên một tiếng rõ to khiến mẹ cô giật mình chạy vội ra khỏi bếp. Nhìn thấy cô congái đang đứng ngây người trước bàn làm việc, mẹ cô vội hỏi, Sao thế? Có chuyện gìvậy?.Một lúc sau Trương Tĩnh Chi mới lẩm bẩm một câu rất không phục rằng, Làm sao connhóc ấy lại biến thành một cô gái xinh đẹp như thế được nhỉ?.Cô lắc đầu, cố quay lại chuyện tối nay cuối cùng nên đi ăn với chàng trai nào.Hai chàng trai ấy đềy do đồng nghiệp giới thiệu. Đầu tiên là làm quen với chàng traibên thương nghiệp. Sau mấy lần gặp mặt mà cô vẫn chẳng thấy có cảm giác gì, hìnhthức của người ấy không xấu nhưng cũng không thể nói là đẹp, cứ như miếng cánh gà,ăn thì không muốn vì chẳng có thịt, nhưng bỏ đi thì lại thấy tiếc. Sau đó một đồngnghiệp khác lại giới thiệu cho cô anh chàng làm bên điện lực, Theo lý mà nói, chưa cắtđứt hẳn với người trước thì không nên gặp gỡ người thứ hai. Nhưng Trương Tĩnh Chi lạicảm thấy việc đi gặp mặt chẳng khác gì chuyện mua vé xổ số , biết đâu lần này lạitrúng thưởng lớn! Nghĩ thế nên cô vẫn cứ đi. Nhưng sau khi gặp xong, trở về cô lại thấyhối hận, cũng lại một miếng cánh gà mà thôi!Bây giờ thì một hiện thực - hai miếng cánh gà ấy đang bày ra trước mặt cô. TrươngTĩnh Chi về bàn bạc với cha mẹ, muốn xem ý kiến của họ thế nào. Sau khi kể xong, côhỏi cha mẹ, Người nào có vẻ được hơn?.Cha mẹ cô nhìn nhau, một hồi lâu cũng không ai lên tiếng.Cái anh làm bên thương nghiệp ấy không được đẹp trai lắm, Trương Tĩnh Chi nói.Đàn ông đẹp trai thì có tác dụng gì!, mẹ cô nói.Cái anh làm việc bên điện lực lại hơi thấp, khi di với anh ta, đến giầy cao gót con cũngkhông dám đi., Trương Tĩnh Chi lại nói.Đàn ông cao một mét bảy cùng không phải là thấp, cha cô nói.Bỗng nhiên Trương Tĩnh Chi hiểu ra, không quyết định được không phải do cô, đó là dodi truyền của cha mẹ.Vẫn đang phát phiền vì chuyện tối nay nên đi ăn với ai, cô vẫn giật mình vì một tiếngChào đồng chí, ngẩng đầu lên thì thấy, một ng ...