Danh mục

Bạn sẽ làm gì khi trông thấy con trai của mình vui mừng xúng xính trong áo đầm

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 206.77 KB      Lượt xem: 5      Lượt tải: 0    
Thu Hiền

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Mỗi sáng, vừa mở mắt ra là thằng con 3,5 tuổi của tôi vội lẻn vào phòng chị gái của nó đánh cắp một cái áo đầm; đầu quấn cái áo gối màu Con trai mặc đầm. trắng (giả làm tóc dài); ngẩng cao đầu, đi dạo quanh nhà và miệng hát nghêu ngao “Mỗi sáng em ra vườn nâng chồi non em hỏi..”Khi tôi dẫn bé đi mua đồ chơi, nó chẳng thèm để mắt đến Batman mà cứ nằn nì “Mẹ, mẹ mua cho con búp bê Barbie. Cu Tí và cu Bo là hai người bạn thân...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bạn sẽ làm gì khi trông thấy con trai của mình vui mừng xúng xính trong áo đầmBạn sẽ làm gì khi trông thấy con trai của mình vui mừng xúng xính trong áo đầm xòe? Mỗi sáng, vừa mở mắt ra là thằng con 3,5 tuổi của tôi vội lẻn vào phòng chị gái của nó đánh cắp một cái áo đầm; đầu quấn cái áo gối màuCon trai mặc đầm. trắng (giả làm tóc dài); ngẩng cao đầu, đi dạoquanh nhà và miệng hát nghêu ngao “Mỗi sáng em ra vườn nâng chồinon em hỏi..”Khi tôi dẫn bé đi mua đồ chơi, nó chẳng thèm để mắt đến Batman mà cứnằn nì “Mẹ, mẹ mua cho con búp bê Barbie. Cu Tí và cu Bo là hai ngườibạn thân của nó nhưng nó lại thích qua nhà bé Mai chơi. Không phải nóthích bé Mai hơn hai ngườI bạn thân kia nhưng vì bé Mai có cả một bộsưu tập búp bê Barbie và cả một tủ áo đầm mà nó thích.Nó rất thích đi học và tham dự mọi hoạt động văn thể mỹ của lớp, có lẽmột phần là vì nó rất thích cô giáo và các bạn nhưng phần lớn là vì trongtrường có nhiều áo đầm xòe như diễn viên múa ballet, những đôi giàythêu xinh xắn và nhiều bộ trang sức giả để biểu diễn. Có lần, mẹ tôi gầnnhư ngất xỉu khi bà đến trường đón bé, lúc đó nó đang mặc một cái áođầm xoè màu xanh và một đôi hài đính cườm màu vàng. Các vị phụhuynh khác không nín được cười và khen “Nó xinh như con gái!”. Côgiáo nói với chồng tôi rằng “Trong lớp, bé thích chơi với bạn gái hơn”.Nếu chỉ có vậy thì vợ chồng tôi không cảm thấy lo lắng vì mọi hoạtđộng khác bé rất bình thường nhưng ông bà nội ngoại, các cô chú, cô giữtrẻ và cả những người khác đều cảm thấy điều này là rất nghiêm trọng.“Con trai thì phải chơi đá banh, lắp ráp chứ không nên chơi búp bê, traikhông ta trai, gái không ra gái, nhìn mà xấu hổ!”, bà nội nó than phiềnsau sự kiện nó bị bắt gặp mặc áo đầm ở trường. Một người hàng xóm kểlại với tôi rằng một người láng giềng khác đã nói với chị ấy “Cứ mỗi lầnsang nhà tôi chơi là thằng bé lại vớ lấy đôi dép Cô bé Lọ Lem của congái tôi và không rời ra nữa. Mấy thằng anh trai của bạn nó thì lại gọithằng bé là “thằng khác hệ”, “kẻ lập dị”… và nhiều từ ghê gớm hơnnữa. Người lớn thì hay hỏi “Đến khi nào thì thằng bé mới bỏ thói quenlạ lùng đó?” hay “Hai người nghĩ gì về điều này?”Tôi đã cố gắng giải thích cho mọi người rằng thằng bé phát triển rất bìnhthường và nó có cuộc sống riêng của nó. Khi nó thích chơi bóng đá, nóđá rất hay và ra sân với cái áo choàng bằng vải silk để khi nó chạy thìvạt áo bay bay trong gió. Đôi khi nó diễn kịch một mình, đóng cả hai vai- một cô thiếu nữ đang bị bọn cướp bắt giữ và cả cảnh sát trưởng đangtìm cách giải cứu, nó chỉ đổi nón để hợp vai. Chồng tôi thì nôn nao chờđợi giải “Giải bóng đá nhi đồng” vì anh tin rằng trong tương lai thằng bésẽ là một cầu thủ chuyên nghiệp, anh ngắm thằng bé say sưa mỗi khi nóchơi banh ở sân sau nhà.Cũng may là cô giáo của bé đã đảm bảo với chúng tôi rằng bé phát triểnhết sức bình thường và “Tôi mong rằng tất cả mọi học sinh bé nhỏ củamình có thể phát triển cân bằng như thằng bé này. Tôi rất thích cáchthằng bé giả làm một anh chàng cao bồi miền viễn tây hoặc anh chàngda đỏ nhưng lại mang giày vải múa ballet”. Cô ấy còn khuyên chúng tôiđừng xét đoán và nên chấp nhận óc sáng tạo của bé. Thú thật là khi nghenhững lời như vậy tôi nhẹ nhõm cả ngườiThật thú vị nếu ta gặp trường hợp ngược lại. Chẳng phải ai xa lạ màchính bạn gái của tôi, lúc được 5,5 tuổi thì bỗng nhiên không thích mặcváy, mặc đầm gì cả mà suốt ngày chỉ thích chơi đá banh, đá cầu, leo câyrất giỏi. Lúc nào trên người cũng đầy những vết trầy xướt và bầm tím, làdấu vết của những trận chiến với anh trai của mình. Cô ấy nghịch phánhư con trai, thích chơi và thích làm những gì bọn con trai thường làm.Vì vậy, tôi nghĩ con tôi có thích mặc áo đầm thì cũng không có gì phảilo lắng.Tôi thường tự hỏi “Vậy thì trường hợp nào là bình thường và trườnghợp nào là bất thường. Con tôi thích chơi xe tải, xe hơi và cả xe lửa”.Nó thường mặc áo đầm của chị gái và ngồi chơi xe lửa ngoan ngoãn mộtmình hàng mấy tiếng đồng hồ. Bé cũng rất tình cảm, nó yêu thương tấtcả mọi người trong nhà và quý mến bạn bè. Mùa hè vừa rồi nó bị mọingười buộc tội là “đầu gấu” vì đã đánh một bạn gái khác. Một đứa bétính tình như vậy có thể trở thành một đứa yếu đuối như con gái chỉtrong vòng 9 tháng không”. Nó còn quá nhỏ và làm sao biết được nóthích trở thành con trai hay con gái?Chúng ta có muốn con trai có tính cách giống bé gái không?Phong trào phụ nữ diễn ra trước đây và lời kêu gọi nam nữ bình quyềnđã đẩy mạnh khuynh hướng “thích làm con gái”. Nhiều kết quả nghiêncứu cho thấy rằng càng ngày bé gái càng vượt trội hơn về toán và cácmôn khoa học, vượt qua những định kiến về giới tính và ngày nào đó họsẽ giữ những vai trò chủ chốt trong ban điều hành. Nghĩ đến đây tôi thìtôi lại vui sướng vô cùng vì tôi cũng có một cô con gái 1 tuổi. Tôi tinrằng con gái tôi sẽ hiểu được và tôn trọng quyền lực, cơ hội cũng như sựnữ tính của nó. Nhưng còn con trai của tôi thì sao? Tất nhiên là tôi cũnghy vọng là bé cũng sẽ hiểu, tôn trọng quyền lực, cơ hội cũng như namtính của nó mặc dù đôi khi nó có những hành động hơi nữ tính một chút.Con trai sẽ vẫn là… con traiTôi cũng phải thừa nhận là thỉnh thoảng tôi cũng cảm thấy xấu hổ vìcách cư xử của thằng bé. Có lần nó tâm sự với bà nội nó rằng khi lớn lênnó muốn trở thành một nghệ sĩ múa ballet đã khiến cho mọi người lolắng. Và khi bố thằng bé kể lại là một đứa bạn của nó gọi nó là “con gái”(vì nó mặc áo đầm xòe), tôi cảm thấy hoang mang. Tôi bốI rối, khôngbiết nên có thái độ nào cho phù hợp. Thậm chí tôi còn không có ý phảnđối khi nó muốn đánh son vào ngày sinh nhật của nó và thằng bé cònnhắc nhở “Mẹ đừng quên đánh son sau khi mặc quần áo mới nha!”. Tôiphải làm gì mới đúng?Và rồi tôi lại luẩn quẩn với câu hỏi tôi đã đưa ra lúc nãy “Như ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: