Nhụy buồn buồn khi cầm tấm thiệp nhỏ trong tay, nàng cứ săm soi, đọc đi đọc lại lời mời của Cẩm, nàng rất muốn chung vui với gia đình bạn vào dịp sinh nhựt của nó lắm,và đây cũng là lần đầu tiên nàng được mời dự tiệc kể từ khi bước qua bậc trung học, nhưng nhà quá nghèo, cuộc sống của gia đình quá eo hẹp, tiền đâu mua quà đây ? Đang suy nghĩ, thì tiếng ca ong óng của Hân cất lên: - Đường, tương, chao, đậu hũ, dưa chua, ai chưa ăn chưa phải...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bản Tango đầu đời Bản Tango đầu đờiNhụy buồn buồn khi cầm tấm thiệp nhỏ trong tay, nàng cứ săm soi, đọc đi đọc lại lời mờicủa Cẩm, nàng rất muốn chung vui với gia đình bạn vào dịp sinh nhựt của nó lắm,và đâycũng là lần đầu tiên nàng được mời dự tiệc kể từ khi bước qua bậc trung học, nhưng nhàquá nghèo, cuộc sống của gia đình quá eo hẹp, tiền đâu mua quà đây ? Đang suy nghĩ, thìtiếng ca ong óng của Hân cất lên:- Đường, tương, chao, đậu hũ, dưa chua, ai chưa ăn chưa phải Thầy chùa...Nhụy la lên:- Cái thằng khỉ nầy, cứ hát bậy hát bạ không hà!Hân nhìn chị cười hì hì, nó xòe tay ra hỏi chị:- Chị Nhụy có tiền không? Cho em xin chút đỉnh đi ciné đi!Nhụy thở dài:- Chị cũng đang cần tiền đây nè. Mỗi tháng Ba cho chút đỉnh để tiêu vặt, bây giờ bạn chịmời sinh nhựt, chị cũng muốn đi dự mà đâu có tiền...- Chị cần bao nhiêu?- Thôi, đồ khỉ! Mới xin... người ta mà bây giờ bày đặt làm tàng!- Chị hiểu lầm em rồi, vì nếu chị cần nhiều thì dĩ nhiên chị không có phải không?Nhụy gật đầu, Hân bồi tiếp:- Vậy thì chị có một ít thôi, phải không?Nhụy lại gật đầu, Hân lại bảo:- Vậy chị cho em đi, trước sau gì chị cũng thiếu, thà chị cho em để em đi ciné, trong haichị em mình có một người buồn thôi, còn hơn cả hai...Nhụy cắt ngang:- Còn lâu!Có tiếng gõ cửa, Hân lật đật ra mở, Nguyên và Minh ùa vào. Thấy Nhụy, cả hai khựnglại, cúi chào:- Chị Nhụy hôm nay không đi đâu chơi hả?Nguyên hỏi, Nhụy lắc đầu, định bước vào trong thì Minh lên tiếng:- Hay chị Nhụy đi ciné với tụi em một bữa đi!Nhụy nhìn Hân rồi bảo:- Thôi, mấy đứa đi đi!Rồi Nhụy bỏ vô trong, Hân quây qua bảo với bạn:- Hôm nay tao không đi được, thôi hai đứa bây đi đi nhen!Minh và Nguyên ngạc nhiên:- Vậy sao mầy hẹn tụi tao...Hân đưa tay lên gãi đầu, giọng nhỏ lại:- Tại... tại...Nhụy từ trong bước ra, đưa cho Hân nắm tiền lẻ đã cuộn nhỏ, rồi bảo:- Thôi, em đi chơi với bạn đi! Mau về kẻo Ba cũng gần về rồi!Hân lí nhí cám ơn chị, rồi cả đám kéo nhau đi. Nhìn theo em, lòng buồn vui lẫn lộn. Nàngnhủ thầm Vậy là chắc chắn không thể nào đi dự sinh nhựt bạn rồi...!. Nhụy chuẩn bị locơm nước. Hôm nay, Bố sẽ về sớm vì sau khi đến sở là Bố đi công việc riêng cho ônggiám đốc và sẽ được về luôn.Cơm nước xong, Nhụy định lấy giấy ra viết một bức thư xin lỗi Cẩm, nàng định lấy lý dobận việc để từ chối... Mới viết hai chữ Cẩm thân... thì Bố đã về tới.Bố cười hỏi Nhụy:- Thằng Hân đâu con?- Dạ, em nó đi xem ciné với bạn nó rồi Bố. Bố đói bụng chưa, con dọn cho Bố với con ăntrước! Em nó về ăn sau nha Bố !- Ừ! Bố tắm xong ra ăn! Con lo dọn ra đi.Vừa dọn cơm vừa suy nghĩ... Nếu mẹ còn sống thì gia đình vui biết mấy! Mẹ đã mất quásớm, thắm thoát mới đó mà đã 8 năm rồi.Nghe tiếng Bố ho ở nhà trên, Nhụy cắt đứt dòng tư tưởng. Nàng đến bàn xới cơm để sẵn.Ngồi vào bàn ăn, Bố hỏi Nhụy:- Con và em Hân có cần gì không? Bố vừa được tăng lương kể từ tháng nầy...Nhụy suýt la lên vì mừng rỡ. Nàng bỏ bát cơm xuống nhìn Bố cười tươi:- Bố nói thực hả Bố?Bố mỉm cười gật đầu. Nhụy suy nghĩ một lúc rồi bảo:- Thôi, Bố ăn đi, con chẳng cần gì đâu !- Không, lâu rồi Bố chẳng có quà gì cho hai con cả, nhân dịp Bố được tăng lương thì Bốcho hai con được chọn thứ gì mà hai con muốn, Bố cũng sẽ dẫn hai con đi tiệm ... ănmừng vào cuối tuần nầy nữa đó!Nhụy mạnh dạn hơn, hỏi Bố:- Vậy nếu con không cần quà cho con, con chỉ muốn mua chút quà sinh nhựt cho Cẩmbạn con được không hở Bố?Bố vừa nhai, vừa trả lời Nhụy:- Sinh nhựt con Cẩm hả? Rồi, bố cho con tiền mua quà cho nó và luôn của con... Bố nghĩcon và em Hân cần sắm thêm một vài bộ quần áo mới vào dịp nầy luôn.Nhụy vui sướng, buổi cơm chiều đạm bạc, bỗng nhiên như thành cao lương mỹ vị. Ănuống, dọn dẹp xong, chưa kịp nói lời cám ơn Bố, Bố đã trao tiền cho Nhụy và bảo:- Đây, tiền bố cho hai chị em, ngày mai cuối tuần rồi, muốn mua sắm gì thì tùy ý!Cuối tuần ấy, Nhụy đi phố mua cho Cẩm một cây bút, rồi mang đến một tiệm gần đó đểnhờ thợ khắc vào chữ Mừng ngày sinh nhựt Lê Thúy Cẩm, nàng vui sướng vì đã xóatan mặc cảm nghèo hèn của mình.Ngày sinh nhựt của Cẩm đã đến, khi Nhụy tìm đến nhà Cẩm thì phố đã lên đèn, bước vàocăn nhà sang trọng, Nhụy không giấu được sự bối rối khi thấy mọi người ăn mặc sangtrọng, trong lúc nàng chỉ đơn giản với chiếc áo dài trắng... Cẩm vui mừng, đến cầm taynàng kéo vào, nàng thẹn thùng khi thấy mọi cặp mắt như đổ dồn vào mình. Nhụy nói nhỏvới Cẩm:- Cẩm cứ để mình tự nhiên đi!- Được rồi ! Nhưng phải tự nhiên đến lấy thức ăn, nước uống như mọi người nha!Khi Cẩm buông tay Nhụy ra, mọi người cũng không còn nhìn đến Nhụy nữa, nàng thởphào nhẹ nhỏm.Tìm một góc có chiếc ghế đặt sẵn, nàng nhẹ ngồi xuống. Cặp mắt nàng tò mò nhìnquanh... Đẹp quá! Sang trọng quá ! Nhụy nhủ thầm, nhìn mọi người lục tục đi lấy thứcăn, nước uống, rượu, bia Nhụy cũng cố thu can đảm, lấy vẻ tự nhiên bước ra trao quà choCẩm rồi đến bàn lấy thức ăn và trở lại ghế ngồi. Cẩm thấy Nhụy tự nh ...