Hai thanh niên nhân chỉ ngẩng đầu nhìn nhìn hắn, không có lên tiếng, tự nhiên cũng có ý tránh ra. Niệm Băng phẫn nộ, hắn có thể tưởng tượng bên trong xảy ra chuyện gì, thế nhưng, trong phòng chẳng những có Phượng Nữ mà mình yêu thương sâu sắc, đồng thời,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Băng Hỏa Ma Trù-Chương 102b Băng Hỏa Ma Trù Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu Chương 102 : Phượng tộc truy bắt (b)Hai thanh niên nhân chỉ ngẩng đầu nhìn nhìn hắn, không có lêntiếng, tự nhiên cũng có ý tránh ra.Niệm Băng phẫn nộ, hắn có thể tưởng tượng bên trong xảy rachuyện gì, thế nhưng, trong phòng chẳng những có Phượng Nữmà mình yêu thương sâu sắc, đồng thời, cũng có luyến nhâncủa ca ca, bất luận ai xảy ra chuyện, đều là chuyện hắn khôngdám nghĩ tới. Phượng Nữ tự trốn đi, với tác phong của phượngtộc, bọn họ sẽ để yên cho Phượng Nữ sao?Không do dự, Hỏa Diễm Chi Thần Đích Bào Hao cùng BăngTuyết Nữ Thần Đích Thán Tức đồng thời tiến vào trong tay NiệmBăng, băng cùng hỏa lưỡng khí tức trong nháy mắt bốc lên, lúcnày Niệm Băng dị thường hãi nhân, sau lưng hắn, đồng thờixuất hiện hai loại khí tức bất đồng, phượng tộc nhân bên tráicảm nhận được chính là băng lãnh khí tức, mà phượng tộc nhânbên phải lại hoàn toàn trái ngược. Cảm nhận được chính là hỏadiễm nóng rực. Nhất băng nhất hỏa, lưỡng chủng cực đoanđồng thời xuất hiện, nhất thời khiến bọn hắn lộ vẻ kinh ngạc.“Không tránh ra, ta không ngại hủy cả lữ điếm này.“ Thanh âmNiệm Băng phảng phất phát ra từ cửu u, vì Phượng Nữ, hắnchuyện gì cũng dám làm.“Niệm Băng, không được.“ Đúng thời khắc nguy cơ này, thanhâm của Phượng Nữ từ trong phòng truyền ra, chỉ thấy PhượngNữ cùng Y Nặc đi theo ba người ra khỏi phòng. Ba gã phượngtộc thì có hai người Niệm Băng đã biết, một người chính làPhượng Hương lần trước đi ám sát mình. Mà người kia, là kẻcùng mình đánh đến lưỡng bại câu thương, Phượng Khôngtrưởng lão, sắc mặt hai người cũng không quá dễ coi. BaBăng Hỏa Ma Trùphượng tộc nhân tạo thành thế tam giác vây lấy Phượng Nữ vàY Nặc.“Xảy ra chuyện gì?“ Dung Băng chạy lại.Phượng Không cùng Phượng Hương đồng thời thất thanh kinhhô, “A! Ngươi không chết?“Niệm Băng ngây ra một lúc. Nhất thời minh bạch bọn họ nhậnlầm người, lúc này, hắn cũng không còn cách nào khác, bất luậnlà Dung Băng hay là Phượng Nữ và/ Y Nặc, hắn cũng không hyvọng bị một điểm thương tổn nào, lập tức vỗ vỗ hung châmtrước ngực, trở lại diện mạo vốn có, “Không sai, ta không chết.Chỉ cần ta còn sống. Các ngươi cũng đừng mong mang đượcPhượng Nữ đi.“Dung Băng lạnh lùng nhìn năm phượng tộc nhân trước mặt.Lạnh nhạt nói: “Niệm Băng, nơi này là địa bàn của chúng ta,không có ta đồng ý, ai cũng không thể mang bất luận kẻ nào lykhai.“Phượng Hương hừ một tiếng, nói: “Hai người các ngươi thậtgiống nhau, ngươi là ai? Ngươi nói chúng ta không thể mangngười đi thì chúng ta sẽ không mang đi sao?“Dung Băng thấy Phượng Hương to tiếng, phảng phất lại chỉ nhưnhìn vật chết, khinh thường hừ một tiếng, nói: “Từ khi HoaDung đế quốc thành lập tới nay, có thể ở Đô Thiên nội thànhnày tùy tiện mang người của chúng ta đi chỉ có một, đó chính làBăng Tuyết nữ thần tế tự, trừ phi các ngươi tự nhận là có thểđạt tới thực lực như vậy, nếu không, các ngươi tưởng rằng mìnhcó thể mang ai đi thì mang sao?“Phượng Không trưởng lão ngăn Phượng Hương đang muốn pháttác lại, nói: “Các hạ khẩu khí thật lớn, Phượng Nữ là tộc nhâncủa chúng ta, chúng ta phải mang người đi, nếu không, ta rấtkhó bảo chứng sẽ không thương tổn các ngươi.“ Ngữ khí củahắn rất bình thản, nhưng trên người lại lờ mờ toát ra một uy thếcường đại, khiến Dung Băng thầm giật mình.Cường giả Dung Băng thấy nhiều, từ khí tức mà Phượng Khônglộ ra, hắn rất dễ dàng nhận ra, vũ giả có tuổi này của đốiphương chỉ sợ là một cao thủ cấp bậc vũ thánh, đối mặt cao thủnhư vậy, Dung Băng trong lòng cũng không có gì e ngại, DungBăng Hỏa Ma Trùgia ở Hoa Dung đế quốc là thế nào? Thân là tiểu vương gia,tràng diện này hắn đã thấy nhiều, hơn nữa, đối phương hiện tạicòn giữ cả công chúa của Hoa Dung đế quốc đương triều, chỉdựa vào thân phận của hắn cùng với Y Nặc, đừng nói đốiphương chỉ có một vũ thánh, cho dù có mười, cũng không nhấtđịnh có thể mang người ra khỏi Đô Thiên nội thành này.Phượng Nữ trong mắt toát ra một tia bi thương, bình tĩnh nhìnNiệm Băng, nói: “Niệm Băng, không nên ngăn cản trưởng lão vàtộc nhân của ta được không? Không trưởng lão đã đáp ứng ta,sẽ không làm khó bất luận kẻ nào, chỉ cần mang mình ta đi. Cònnhớ chúng ta ngày đầu tiên gặp mặt, ta nói với ngươi thế nào?Chờ ta, được chứ?“Lời Phượng Nữ vừa nói ra, Niệm Băng trong lòng đau đớn,khuôn mặt anh tuấn của hắn đã co quắp vì phẫn nộ, ngay cảngười mình thương yêu nhất cũng không bảo vệ được, vậy,mình còn là nam nhân sao? Lúc này hắn cũng không phát hiện,Phượng Không mang đến bốn người, ngoại trừ Phượng Hươngra, trong mắt ba gã thanh niên đều toát ra vẻ phẫn nộ. PhượngNữ là phượng tộc đệ nhất mỹ nữ, tự nhiên là đối tượng màchúng thanh niên này truy cầu, thế nhưng, bọn họ không ngờtới, Phượng Nữ lại đi thích một ngoại nhân, lại không tiếc vìngoại nhân này mà trốn thoát khỏi tộc, bọn họ sớm đã bất tribất giác sinh ra hận ý đối với Niệm Băng.“Không được, hôm nay trừ phi ta chết, nếu không, ai cũngkhông thể mang ngươi ly khai nơi này.“ Thanh âm của NiệmBăng như chém đinh chặt sắt, không hề để lại một chút đườnglui, trong lòng hắn thầm phát thệ, dù phải sử dụng trớ chú mapháp, cũng tuyệt đối không thể để Phượng Nữ rời khỏi mình.Dung Băng đè vai Niệm Băng, nói: “Đệ đệ, ngươi tỉnh táo mộtchút, yên tâm đi, chỉ cần còn ở Đô Thiên nội thành, ai cũng sẽkhông sao cả.“Y Nặc phảng phất như là không bị người kiềm chế, hì hì cười,nói: “Đúng vậy! Bất quá, hôm nay thật sự là kích thích a, loạicảm giác này ta lâu rồi không trải qua.“Dung Băng nhíu nhíu mày, nói: “Y Nặc, không nên náo loạn. Vịlão tiên sinh này, ta cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, thảngười của chúng ta ra, ta có thể cho các ngươi bình an ly khai,nếu không, hậu quả tự mình chịu.Băng Hỏa Ma TrùPhượng Không lạnh nhạt nói: “Ta cho tới bây giờ còn chưa sợ cóhậu quả gì. Thanh niên nhân, nói chuyện không nên quá lớn lối.Mau tránh ra, chúng ta muốn ly ...