Những người trong cùng một tổ luân phiên giao thủ. Hai người đứng đầu tổ sẽ được chọn vào vòng sau. Vòng sau là đấu loại trực tiếp, người đứng đầu tổ một đấu với người đứng nhì tổ hai, người đứng nhì tổ một đấu với người đứng đầu tổ hai.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Băng Hỏa Ma Trù-Chương 103b Băng Hỏa Ma Trù Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu Chương 103 : Tự nhiên ma pháp sư (B)Những người trong cùng một tổ luân phiên giao thủ. Hai ngườiđứng đầu tổ sẽ được chọn vào vòng sau. Vòng sau là đấu loạitrực tiếp, người đứng đầu tổ một đấu với người đứng nhì tổ hai,người đứng nhì tổ một đấu với người đứng đầu tổ hai. Hai trậnnày sẽ quyết định hai người vào chung kết, sau dựa vào thànhtích các trận đấu mà phân phát lại thẻ bài.Niệm Băng đối với thẻ bài số một không có hứng thú, hắn chỉbiết là, thẻ bài quay lại tay mình, tuyệt đối không phải còn lạisố mười nữa.Đăng ký kết thúc, Dung Băng mỉm cười nói: “Lần trước móncháo kia ăn ngon chứ, hôm nay ta lại đưa ngươi tới một nơikhác ăn, lần này vẫn là cháo, bất quá, lại là trực tiếp uống cháo,nhưng vị đạo cũng rất đặc biệt.“Niệm Băng mỉm cười đáp: “Hay lắm! Bất quá, ca, ta phải về gọiPhượng Nữ.“Dung Băng cười nói: “Đó là đương nhiên. Nếu không, tiểu tửngươi ăn cũng chẳng ngon được.“Đúng lúc này, một thanh âm thình lình vang lên khiến NiệmBăng giật thót, “Niệm Băng, ngươi sao ở chỗ này?“ Trong thanhâm tràn ngập kinh hỉ. Niệm Băng ngẩng đầu nhìn, liền pháthiện, người tới chính là kẻ hắn không muốn gặp. Ba mã xa đượcmột tiểu đội Băng Nguyệt đế quốc binh lính hộ vệ đến trước mặtbọn họ, cầm đầu, chính là Băng Nguyệt đế quốc thất hoàng tửYến Phong.Băng Hỏa Ma TrùYến Phong ánh mắt cũng không ở trên người Niệm Băng, kẻ hắnnhìn là Dung Băng, Dung Băng biết đối phương hiểu lầm, liếcnhìn Niệm Băng một cái, Niệm Băng hướng về phía hắn nháymắt, huynh đệ hai người mặc dù mới gặp lại không lâu, nhưngvẫn rất ăn ý, Dung Băng nhất thời minh bạch ý của Niệm Băng.Trên mặt một lần nữa khôi phục vẻ băng lãnh, lạnh nhạt nói:“Ngươi là ai?“Yến Phong ngây ra một lúc, nói: “Niệm Băng, ngươi không nhậnra ta sao? Ta là Yến Phong! Ngươi hôm nay mặc một thân yphục này thật là anh tuấn.“Dung Băng lạnh lùng: “Ngươi nhận lầm người rồi, ta không phảiNiệm Băng, ta họ Dung.“ Vừa nói, hắn vừa chỉ tay lên kim sưtiêu chí trên ngực trái.Yến Phong thấy tư thái của kim sư đang gầm, nhất thời rùngmình, sắc mặt hơi đổi, “Ngươi, ngươi là người Dung gia? Ngươithật sự không phải Niệm Băng?“Dung Băng liếc nhìn mã xa sau lưng Yến Phong: “Ngươi là đạibiểu của Băng Thần tháp tới báo danh sao?“Đúng lúc này, một thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng màbình thản từ trong mã xa truyền ra, “Điện hạ, hắn quả thựckhông phải Niệm Băng kia. Ngươi xem tay hắn.“Nghe thanh âm này, Niệm Băng, Dung Băng huynh đệ hai ngườiđồng thời cả kinh, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng nàynghe lên động nhân như thế, nhưng mang theo một luồng hàn ýtừ xương cốt, kẻ khác nghe xong khiến đáy lòng một trận phátlạnh, trọng yếu hơn là, thanh âm này đã chỉ rõ điểm khác nhaugiữa Dung Băng cùng Niệm Băng. Niệm Băng đưa tay thu vàotrong áo, mà Yến Phong lại nhìn lên tay Dung Băng.Quả thực, tay Dung Băng mặc dù cũng thon dài, nhưng so vớiNiệm Băng thì thiếu vài phần lực lượng, lại không láng mịnbằng, nếu không quan sát cẩn thận, rất khó nhận ra. Yến Phonggật đầu. Xoay người hướng về phía mã xa thi lễ: “Đa tạ BăngVân tiểu thư chỉ điểm.“ Nói xong, lúc này mới quay lại, hướngDung Băng nói: “Thật sự là xin lỗi, ta nhận lầm người, bất quá,ngươi cùng một vị bằng hữu của ta rất giống nhau.“Băng Hỏa Ma TrùDung Băng không lên tiếng, cùng Niệm Băng đi tiếp, khi bọnhắn đi qua ba mã xa, cũng không khỏi nhìn thoáng qua bănghoa tiêu chí. Bọn họ đều biết, đối thủ cực mạnh trong Tân Duệma pháp sư đại tái, là ngay bên trong mã xa này.Rời khỏi hoàng cung, đi ở trên đường, Dung Băng thỉnh thoảngnhăn mày lại, vừa đi, vừa hỏi Niệm Băng: “Huynh đệ, ngươi có ýkiến gì về nữ tử trong xe, tên của nàng tựa hồ là Băng Vân,ngươi vừa rồi tại sao không nhận vị bằng hữu kia chứ?“Niệm Băng cười khổ nói: “Đó quả thực là bằng hữu của ta, bấtquá, ta thật sự có chút sợ hắn, không phải sợ bản thân hắn, màlà sợ sở thích đặc thù của hắn.“Dung Băng kinh ngạc nhìn về phía Niệm Băng: “Sở thích đặcthù gì?“Niệm Băng cười khổ nói: “Cũng giống Ma Soái Hồ Quang.“Dung Băng đầu tiên là ngây ra một lúc, ngay sau đó cười ha ha,cười đến ngả nghiêng, cho đến khi Niệm Băng tức giận ho khanmấy tiếng, mới ngừng lại, cười nhẹ nói: “Xem ra, lớn lên anhtuấn cũng không phải chuyện gì tốt, cũng khó trách nhân gia lạicoi trọng ngươi vậy.“Niệm Băng nói: “Hiện tại ta đang cải biến dung mạo, nhưngdung mạo của ngươi lại giống hệt ta, ca, ngươi cũng nên cẩnthận, có lẽ hắn đã thầm thương ngươi rồi, hắn có nhũ danh, làYến Cúc Hoa.“ Nói xong, nhìn sắc mặt Dung Băng dần dần phátsinh biến hóa, lại nói tiếp: “Kỳ thật, Yến Phong người này ngoạitrừ sở thích đặc thù kia ra, vẫn còn rất tốt. Mặc dù thân làvương tử, nhưng không có gì kiêu căng, bề ngoài mặc dù cókhiến người có cảm giác hắn cách xa nghìn dặm, nhưng ta lại cóthể nhìn ra sự cô tịch trong lòng hắn, ...