Danh mục

Băng Hỏa Ma Trù-Chương 70

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 295.23 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Trên đường tới Áo Lan thành, Gia Lạp Mạn Địch Tư không tiếp tục làm khó Niệm Băng, một người một rồng tựa như bằng hữu thong thả đi trên trên con đường lớn, đối với Gia Lạp Mạn Địch Tư mà nói, căn bản không có khái niệm thời gian, sống mấy vạn năm, hắn thích nhất chính là hưởng thụ cuộc sống.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Băng Hỏa Ma Trù-Chương 70 Băng Hỏa Ma Trù Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu Chương 70: Đến gần vũ thánh đích quang minh kỵ sĩTrên đường tới Áo Lan thành, Gia Lạp Mạn Địch Tư không tiếptục làm khó Niệm Băng, một người một rồng tựa như bằng hữuthong thả đi trên trên con đường lớn, đối với Gia Lạp Mạn ĐịchTư mà nói, căn bản không có khái niệm thời gian, sống mấy vạnnăm, hắn thích nhất chính là hưởng thụ cuộc sống.Vốn Niệm Băng muốn dùng ma pháp bay đi song lại bị Gia LạpMạn Địch Tư ngăn cản, nói là dụng chân đi mới có thể cảm nhậnđược mỹ hảo của thế giới loài người. Thời gian trôi qua, tớitháng ba khí trời đã trở nên ấm áp hơn, trải qua mấy tháng nghỉngơi và hồi phục, Áo Lan đế quốc vốn bởi vì chiến tranh mà tổnthương lớn giờ cũng đã không ngừng khôi phục, ít nhất, mặtngoài là như vậy.Niệm Băng, chúng ta còn bao xa nữa mới đến Áo Lan thành?Gia Lạp Mạn Địch Tư vừa nhìn hai dãy đại thụ đang nhú ranhững chồi non hai bên đường, vừa hỏi. Niệm Băng mỉm cười,nói: “Ta vừa xem qua bản đồ rồi, với tốc độc của chúng ta,nhiều nhất ba ngày nữa là có thể tới rồi.Gia Lạp Mạn Địch Tư hưng phấn nói: “Nói như vậy, chẳng baolâu nữa ta có thể ăn ngon rồi à? Niệm Băng cười khổ nói: “GiaLạp Mạn Địch Tư vĩ đại a, dọc trên đường đi ngươi ăn còn ít haysao? Đừng nói đi qua một thành thị, cho dù là đi qua một cáithôn trang nhỏ, ngươi cũng phải dừng lại ăn nhiều vài ngày mớichịu đi tiếp.”Trên đường đi, hắn càng ngày càng tin lúc đầu Gia Lạp Mạn ĐịchTư nói giúp hắn tăng năng lực thân thể là để cho hắn có thể liêntục nấu ăn. Chỉ cần tới nơi có thể kiếm tài liệu nấu ăn thực, GiaLạp Mạn Địch Tư liền dừng lại bắt Niệm Băng nấu các món ănngon trong nhiều ngày, mặc dù đối với việc rèn luyện trù nghệBăng Hỏa Ma Trùcó tác dụng rất tốt, nhưng là Niệm Băng bây giờ càng ngày cànglo lắng, chiếu theo tốc độ như vậy, tự mình tới Áo Lan thànhđưa tin xong có thể không kịp tới Hoa Dung đế quốc tham giaTân Duệ Ma Pháp Sư Đại Tái.Bất quá, khiến cho hắn vui mừng chính là, từ sau khi rời khỏiHỏa Long động quật, trước tiên không nói tới thân thể đã cótiến bộ lớn, ngay cả tiến bộ của ma pháp cũng làm hắn mừng rỡnhư điên. Ma pháp lực tu luyện phải có thời gian, nhưng trênphương diện kỷ xảo khống chế ma pháp, cùng với phương phápngụy trang ma pháp, hắn đã cũng có rất nhiều tâm đắc.Cho Gia Lạp Mạn Địch Tư ăn ngon cũng không phải một chuyệnxấu, mỗi khi Niệm Băng gặp phải vấn đề khó khăn gì, chỉ cầntoàn tâm toàn ý làm cho hắn một bữa tiệc lớn, khẳng định cóthể từ trong miệng hắn tìm được một chút gì đó. Đối với NiệmBăng mà nói, bây giờ Gia Lạp Mạn Địch Tư chính là một cái mapháp bảo khố di động.Gia Lạp Mạn Địch Tư hừ một tiếng, nói: “Ngươi đừng quên thânthể chánh thức của ta lớn cỡ nào, đương nhiên phải ăn nhiềumới có thể duy trì vóc người chứ. Sao? Ngươi có gì không hàilòng sao?Niệm Băng không tức giận nói: “Chuyện không hài lòng thật rakhông có. Chỉ bất quá, ngươi có nhiều bảo vật như vậy mà dọcđường trả tiền ăn đều là ta, số tiền tiết kiệm của ta đã khôngcòn nữa rồi, ngươi còn không xuất chút tiền để chúng ta muathức ăn sau này à?“A, tiểu tử thúi, ngươi còn muốn ăn thua với Gia Lạp Mạn ĐịchTư vĩ đại sao? Không có tiền, ta một cái kim tệ cũng ko xuất.Ngươi không phải nói ngươi có thể bản ma pháp quyển trục lấytiền sao? Tới rồi Áo Lan thành, ngươi đem đổi là được.Niệm Băng vẻ mặt đau khổ nói: “Vậy cũng phải có ma phápquyển trục mới có thể đổi a! Quyển trục trên ta đều đã dùng hếtở Thiên Đãng sơn mạch rồi, tiền trên người cũng đều bị ngươiăn sạch, ngay cả mua một bạch quyển trục cũng không được,vậy ta bán thế nào đây?Gia Lạp Mạn Địch Tư cười như một đứa nhỏ, lộ ra bộ răng trắng,nói: “Cái này là chuyện của ngươi, liên quan gì tới ta, dù saođến lúc đó không được ăn mỹ thực, ngươi cứ cẩn thận đấy. Tacũng không ngại rèn luyện ngươi vài lần như ở Thiên Đãng sơnBăng Hỏa Ma Trùmạch. Dù sao ta có cũng có thời gian chơi đùa với ngươi.“Ngươi...... Nhìn Gia Lạp Mạn Địch Tư bộ dáng vô lại. NiệmBăng đối với hắn thật sự là một chút biện pháp cũng không có,gặp phải tình huống như vậy hắn cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.Đang đi, phía trước truyền đến thanh âm ma sát với mặt đấtcùng bong dáng một chiếc xe, âm thanh từ rất nhỏ trở nên rõràng, Niệm Băng ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện một thương độibộ dáng như tổ đội đang đi về phía mình và Gia Lạp Mạn ĐịchTư. Phía trước thương đội là chức nghiệp lưu hành nhiều nhấttrên đại lục tạo thành -- dong binh, hơn mười tên dong binhtạo thành thành hình chữ nhân hộ vệ phía trước một xe ngựa,xe ngựa bề ngoài trông rất bình thường, tổng cộng có hơn mườixe ngựa, dĩ nhiên có hơn một trăm tên dong binh thủ hộ, từ nàybộ dáng dong binh, năng lực hẳn là cũng không kém, ai cũng làcao cấp chiến sĩ. Xem ra, thương đội này quả thật rất giàu a!A, Niệm Băng, đây là thương đội của loài người các ngươisao? Niệm Băng đã chú ý tới , Gia Lạp Mạn Địch Tư tự nhiêncũng thấy được.Niệm Băng vuốt cằm nói: “Chắc là như vậy, nếu không đãkhông có nhiều dong binh như vậy. Gia Lạp Mạn Địch Tư cườihắc hắc, nói: “Vấn đề đã được giải quyết, ngươi không phảikhông có tiền sao? Cái thương đội này nhiều người như vậy,hẳn là không thiếu tiền, ngươi đi đoạt của bọn họ, chúng takhông phải sẽ có tiền mua thức ăn sao?Niệm Băng trợn to mắt nhìn Gia Lạp Mạn Địch Tư ngữ khí dễdàng nói ra câu ấy, thanh âm đề cao thêm vài phần. “Ngươi bắtta cướp sao?Gia Lạp Mạn Địch Tư nói với vẻ đương nhiên: “Đương nhiên,không có tiền thì phải kiếm. Dù sao tiền tại bọn họ trong taycũng thế, trong tay chúng ta như vậy. Nhanh lên một chút khứ,chỉ cần ngươi đoạt về đủ tiền, ta liền giải thích cho ngươi vấn đềvề quang nguyên tố của ngươi ngày hôm qua, thế nào? Điềukiện như vậy còn không được sao.Niệm Băng dở khóc dở cười nói: “Chính là, Gia Lạp Mạn Địch Tưvĩ đại, ta là trù sư, cũng là ma pháp sư, giữa thanh thiên bạchnhật thế này ngươi bắt ta đi làm cường đạo, không cảm thấykhông ổn sao? Nếu gặp ...

Tài liệu được xem nhiều: