Danh mục

Băng Hỏa Ma Trù-Chương 71b

Số trang: 9      Loại file: pdf      Dung lượng: 139.00 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 5,000 VND Tải xuống file đầy đủ (9 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hằng năm bị tam đại đế quốc quấy rầy, khiến đại bộ phận tinh lực Áo Lan đế quốc tập trung cho chiến tranh, đại lượng tư nguyên đế quốc sản xuất ra dều dùng vào việc đó khiến cho Áo Lan đế quốc phát triển cực chậm, đừng nói không thể cùng Hoa Dung đế quốc cường đại so sánh, ngay cả Băng Nguyệt đế quốc so với Áo Lan đế quốc cũng chênh lệch nhiều lắm.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Băng Hỏa Ma Trù-Chương 71b Băng Hỏa Ma Trù Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu Chương 71: Thiên Hoa bài đích tác dụng(B)Hằng năm bị tam đại đế quốc quấy rầy, khiến đại bộphận tinh lực Áo Lan đế quốc tập trung cho chiến tranh,đại lượng tư nguyên đế quốc sản xuất ra dều dùng vàoviệc đó khiến cho Áo Lan đế quốc phát triển cực chậm,đừng nói không thể cùng Hoa Dung đế quốc cường đại sosánh, ngay cả Băng Nguyệt đế quốc so với Áo Lan đếquốc cũng chênh lệch nhiều lắm. Bản thân Áo Lan đếquốc phân thành nhiều khu vực giàu nghèo khác nhau,càng gần hướng Băng Nguyệt đế quốc càng phồn thịnh,càng gần Hoa Dung, Kì Lỗ hai đế quốc ở phía nam càngcằn cỗi. Áo Lan thành nằm giữa đế quốc, điều kiện so vớiÔ Lan thành còn kém hơn nhiều, chỉ là đất đai rộng lớnhơn không ít mà thôi.“ Ăn cái gì? Có cái gì ăn ngon , ngươi mau dẫn ta đithôi!” Gia Lạp Mạn Địch Tư không phải là một con rồngthích chờ đợi.“ Tốt, ăn, ăn cho ngươi chết đi. Ta trên người còn có vàikim tệ Lưu Lãng cấp cho vừa đủ cho ngươi ăn vài nữa.Chúng ta đi thôi, đi tìm quán cơm nào.” Hai người dẫnnhau đi, Niệm Băng phân biệt phương hướng một chútrồi dẫn Gia Lạp Mạn Địch Tư đi tới trung tâm Áo Lanthành, tới nơi này cuối cùng có thể ăn cơm được rồi.Càng gần trung tâm Áo Lan thành, số lượng khất cáicũng thưa dần, khắp nơi buôn bán tấp nập, mặc dù quyBăng Hỏa Ma Trùmô không lớn, nhưng cũng có cảm giác quang cảnh vàiphần phồn hoa.Đi thôi, không xa phía trước cũng có một vài quán ăn,không đợi Niệm Băng nói, Gia Lạp Mạn Địch Tư đã bướcnhanh tới rồi, tửu điếm này nhìn bề ngoài trang trí bìnhthường, có sáu người phục vụ, cả người đón tiếp kháchcũng không có, hai người tiến vào quán ăn, lúc này đãgần giữa trưa, khách ngồi hết khoảng bảy phần, NiệmBăng dắt Gia Lạp Mạn Địch Tư tới cái bàn gần cửa sổngồi xuống. Đối với quán ăn bên ngoài Gia Lạp Mạn ĐịchTư rất có hứng thú, hết nhìn đông lại nhìn tây,nhất làđến khi nhìn thấy đồ ăn trên bàn thì hắn còn chảy cảlong tiên nữa.(ND: long tiên: nước dãi rồi, mất vệ singquá)“ Hai vị muốn dùng gì?” Một gã phục vụ tiến lại kháchkhí hỏi.Niệm Băng và Gia Lạp Mạn Địch Tư trông bề ngoài niênkỉ không khác nhau nhiều lắm, mặc dù khí chất khácnhau, nhưng cả hai tướng mạo anh tuấn, Gia Lạp MạnĐịch Tư trên người tản ra khí phách như ẩn như hiện,còn Niệm Băng bởi vì tu luyện ma pháp , mặc dù trangphục bình thường nhưng lại tản ra khí chất nho nhã.Gia Lạp Mạn Địch Tư không chút gần ngại nói:” Có cái gìăn ngon nhất mang hết ra đây, phần ăn cho mười ngườilà được.”“Phần ăn cho mười người?” Phục vụ có chút kinh ngạcnhìn hắn.Gia Lạp Mạn Địch Tư không kiên nhẫn nói: “Bảo ngươilàm thì ngươi làm đi, nhanh lên một chút, chẳng lẽ sợchúng ta không có tiền hay sao?”Gã phục vụ gật đầu, vội vàng rời đi.Niệm Băng thấp giọng nói:” Gia Lạp Mạn Địch Tư, ngươiăn uống tỏ ra nhã nhặn một chút có được không.” HắnBăng Hỏa Ma Trùđối với Gia Lạp Mạn Địch Tư lúc ăn hiểu rất rõ, trước khitới nơi này, bọn họ từng dùng bữa trong một quán ăn ởmột tòa thành nhỏ, Gia Lạp Mạn Địch Tư ăn uống điêncuồng dọa không ít người.“Nhã nhặn cái gì? Ăn no đã rồi hãy nói.” Gia Lạp MạnĐịch Tư đương nhiên không chịu nghe lời Niệm Băng..iệm Băng chỉ biết cười khổ, hắn làm sao có thể nói chomọi người biết chân tướng,đành coi như không biết vịđại vị vương trước mặt này. Bất quá, tính mạng vẫnquan trọng hơn, nhẫn nại, chỉ có thể nhẫn nại. Hắnkhông nói gì nữa, tinh thần tập trung để ý xung quanh.Đúng lúc này, vị khách nhân cách họ một bàn đang nóichuyện, thanh âm rất lớn, Niệm Băng ở cách đó khôngxa cũng có thể nghe rõ.“Các ngươi đã biết gì chưa? Lam Vũ đại công tước chiếnthắng trở về.”“ Lam Vũ công tước đã trở về? Biên ải chả phải cần ngườiphòng ngự? Không có người thống lĩnh quân đội, nếuHoa Dung và Kỳ Lỗ tấn công tới thì biết làm sao bâygiờ?”Nghe xong hai câu này, Niệm Băng không khỏi tinh thầnchấn động. Lạc Nhu không phải nhờ mình đưa thư choLam Vũ công tước sao?“Phòng ngự đương nhiên không cần nữa, nghe nói, BăngNguyệt đế quốc đã điều giải, mọi việc đã được giảiquyết. Hoa Dung đế quốc cùng Kỳ Lỗ đế quốc đều đápứng trong vòng ba năm không xâm chiếm chúng ta,đương nhiên, Áo Lan đế quốc chúng ta cũng bỏ ra khôngít công sức, Hoa Dung cùng Kì Lỗ đúng là hổ và sói, lầnnày không biết đã cướp đi bao nhiêu của cải của nước tarồi.”“Ai, ta biết kết quả cuối cùng sẽ là như vậy mà, khôngcắt đất thì cũng bồi thường, Áo Lan chúng ta chúng taBăng Hỏa Ma Trùphen này xong rồi.”“ Hư, ngươi nói nhỏ môt chút, để quan binh nghe thấythì không hay đâu. Ai, bây giờ Môn Lan chúng ta đế quốcthật bất lợi, cũng chỉ có Lam Vũ công tước, nếu không cóhắn suất lĩnh Ngân vũ kị sỹ đoàn liều mạng chiến đấu, erằng người của Hoa Dung và Kì Lỗ sớm đã đánh tới đây,chỗ này rất nhanh không trụ được nữa, nếu tình huốngkhông ổn, chúng ta chỉ có thể tới gần Băng Nguyệt đếquốc, Băng Nguyệt đế quốc không thể khoanh tay đứngnhìn Cha Môn Áo Lan chúng ta bị diệt. Nếu Hoa Dung đếquốc cường thịnh hơn một chút thôi, e rằng thế cục cảđại lục đã thay đổi.“ Cũng không hẳn là như vậy, ta xem Băng Nguyêt đếquốc cũng không phải loại tốt đẹp gì, bọn họ chỉ cần chovị Băng Tuyết Nữ Thần đến hỗ trợ, xem Hoa Dung đếquốc còn dám ngạo mạn nữa không. Áo Lan đế quốcchúng ta cường giả ma pháp sư quá ít nên mới bị ứchiếp, Hoa Dung cùng Kì Lỗ đế quốc đã xâm chiếm đất đainhiều như vậy còn muốn không ngừng khuếch trương,thật sự là đám lòng lang dạ sói. Quả thật nếu Áo Lan đếquốc chúng ta để cho Lam Vũ công tước chủ trì, nóikhông chừng có thể thay đổi cục diện bây giờ ấy chứ?Đáng tiếc, Lam Vũ đại công tước đối với hoàng thất quátrung thành, tạo phản là không có khả năng.”“ Đừng nói mấy cái thứ này nữa, chính trị và thường dânchúng ta cũng chẳng có liên quan gì, uống rượu, uốngrượu nào.”Câu chuyện tạm thời dừng lại, đám khách nhân tiếp tụcăn uống, theo ngữ khí bọn họ không khó có thể thấy địavị Lam Vũ công tước, Niệm Băng ...

Tài liệu được xem nhiều: