“Như Yên, đến đây.” Trung niên nhân nhìn thấy Ngọc Như Yên, đôi mày đang nhíu chặt liền giãn ra, trên mặt toát ra vẻ ôn hòa, trong mắt ánh ra nét cười lộ rõ vẻ yêu thương thắm thiết. Hắn lấy tay ôm chầm lấy thê tử yêu, để lên nàng ngồi lên đùi hắn.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Băng Hỏa Ma Trù-Chương 72 Băng Hỏa Ma Trù Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu Chương 72: Tái kiến Ngọc Như Yên“Như Yên, đến đây.” Trung niên nhân nhìn thấy Ngọc Như Yên,đôi mày đang nhíu chặt liền giãn ra, trên mặt toát ra vẻ ônhòa, trong mắt ánh ra nét cười lộ rõ vẻ yêu thương thắm thiết.Hắn lấy tay ôm chầm lấy thê tử yêu, để lên nàng ngồi lên đùihắn. Hít lấy hương thơm quen thuộc tuyệt vời, trái tim trungniên nhân đã bình tĩnh lại rất nhiều.“Làm sao vậy? Xem bộ dáng của ngươi, tựa hồ không thuận lợihả! Chẳng lẽ điện hạ không có phê chuẩn yêu cầu quân phícủa ngươi sao? Ngọc Như Yên, trong mắt toát ra một tia lolắng.Ngưòi trung niên lắc lắc đầu, nói: Làm gì có chuyện đó, vềphương diện quân đội, điện hạ cho tới bây giờ đều không có ýkiến gì với đề nghị của ta. Chỉ có điều, quân phí phát xuống tớithì sao? Bây giờ cả phía nam đế quốc, đại bộ phận đất đai đềubị nạn đói, về lâu dài nhất định sanh biến cố. Vì dân giàu thìnước giàu, đế quốc chỉ có mình ta thì không đủ. Lớn như ÁoLan đế quốc, nhưng ngay một người có thể trợ giúp bệ hạthống trị đế quốc đều không có. Ngươi cũng biết trong triềunày tiểu nhân chỉ biết a dua nịnh nọt, cứ như vậy thì quốc giasẽ không ra quốc gia nữa rồi.Ngọc Như Yên than nhẹ một tiếng: Bỏ đi, Lam Vũ, cho dùngười lo lắng cũng vô dụng. Đế quốc tệ đoan không phải mộtngày hai ngày mà có. Người phải chú ý thân thể, không cầnquá mức vất vả thế.Băng Hỏa Ma TrùLam Vũ hít sâu một hơi, nói: Ta cũng muốn nghỉ ngơi, nhưnglàm sao ta có thể nghỉ ngơi? Trận chiến lần này, Ngân Vũ kỵ sĩđoàn chừng ba nghìn chiến sĩ sẽ không còn gặp lại thân nhânnữa. Cả kỵ sĩ đoàn có hơn một vạn người mà thôi. Nếu HoaDung đế quốc nhẫn tâm phái tới hỏa diễm sư kỵ, chỉ e takhông chống đỡ được. Băng nguyệt đế quốc mặc dù cùng tagiao hảo, nhưng bọn hắn sẽ không nhiệt tình trợ giúp chúng tađâu. Thời gian còn dài nhưng nếu ta không còn có biến hóa gì,có lẽ ……Ngọc Như Yên, ôm lấy cổ trượng phu, nói: Thôi đi, đừng nóimấy cái này nữa. Tươi tỉnh lên một chút đi! Được rồi, gần đâycũng không hoàn toàn là tin xấu. ta phụ trách ngân vũ dự bịđội bây giờ đã có năm nghìn quân. Có thể ra chiến trường cũngchừng hai ngàn người mặc dù thực lực còn kém đám thủ hạ lãoluyện của ngươi và đám thiết huyết chiến sĩ dày dạn. Nhưng tatin rằng chỉ cần rèn luyện, nhất định có thể đem bổ sung chotổn thất lần này. Kỳ thật, đế quốc cũng không thiếu nhân tài,mấy ngày trước đến đây một đôi huynh muội tuổi còn trẻ,trong đó người anh là một gã cao thủ vũ đấuđặc biệt, ta xem,có thể trực tiếp gia nhập kỵ sĩ đoàn.Lam Vũ mỉm cười nói: Nàng làm việc ta rất yên tâm. Bỏ đi,không nói mấy cái này nữa. Ta mới vừa trở về, mấy ngày rồicòn chưa có bồi tiếp ngươi.Ngọc Như Yên vừa muốn nói,chợt bên ngoài một người xuấthiện, giọng cung kính: Báo cáo.Ngọc Như Yên nhíu nhíu mày nói: Chuyện gì?Hồi bẩm phu nhân, ngoài phủ có một người trẻ tuổi nói làmuốn tìm tiểu thư Ngọc Như Yên cùng Lam Vũ đều không khỏi kinh ngạc nhìnnhau. Ngọc Như Yên hỏi: Tìm Thần Thần à? Người đó bộ dángra sao?Là một người anh tuấn hắn cầm tín vật của tiểu thư, nói là tớiđưa tin cho tiểu thư.”Băng Hỏa Ma TrùNgọc Như Yên rời khỏi đùi Lam Vũ đứng lên, nói: Ngươi dẫnhắn vào đây tới gặp ta và công tước đại nhân.“Vâng”Niệm Băng đứng ở công tước phủ, dưới mười sáu gã Ngân Vũkỵ sĩ với ba mươi hai con mắt chăm chú vào trên người, cảmgiác không thoải mái chút nào. Hắn đã xuất ra hạt châu LạcNhu đưa cho mình nhưng bọn kỵ sĩ cũng không có để hắn đivào, mà chỉ báo vào trong phủ, cho người ta thông truyền đi.Cửa phủ mở ra, một gã người hầu mặc áo xanh đi ra, nhìnNiệm Băng liếc mắt: Mời theo ta.Niệm Băng nhẹ người, chỉ cần có thể đi vào đem tín thơ đưađến, nhiệm vụ mình xem như hoàn thành. Mười sáu gã NgânVũ kỵ sĩ đoàn phụ trách thủ vệ nhìn chăm chú đi theo tênngười hầu đi vào đại công tước phủ đệ.Qua khỏi đại môn, Niệm Băng đầu tiên thấy một cái sân rộng.Chính xác mà nói, đây là một diễn võ trường, ước chừng haingàn thước vuông, ở giữa đang có hơn mười người đánh nhau.Bên lề diễn võ trường chỉnh tề đặt vài cái giá binh khí. Giữasân đấu khí tung hoành, bọn họ ngưng tụ đấu khí xem ra ítnhất đều có ngoài thực lực đại kiếm sư. Quả nhiên không hổ làÁo Lan đế quốc quân nhân đệ nhất gia ! Mấy võ sĩ này mặcphương pháp công kích đơn giản nhưng khí thế lại vô cùngmạnh mẽ, sử dụng kỹ xảo chiến đấu đều là thích hợp nhất trênchiến trườngCông tước phủ rất lớn, quanh quẩn đi giống như mê cung bìnhthường. Người hầu áo xanh sắc mặt bình thản, không nói vớiNiệm Băng một câu, chỉ ở phía trước dẫn đường. Tiến vào sân,người hầu dẫn Niệm Băng đi đến một dãy phòng thì ngừng lại,quay lại Xin chờ một chút. Nói xong, chuyển hướng cửaphòng, nói: Hồi bẩm công tước đại nhân,,người đã tới.”Thanh âm trầm thấp hùng hậu vang lên: Để hắn vào đi.Dạ người hầu ứng tiếng, nghiêng người mở cửa hướng NiệmBăng ra hiệu mời vào.Băng Hỏa Ma Trù ...